Ba ngày trôi qua, Lý thái giám thấy bóng dáng quân lính nào, tức khắc cảm thấy nóng nảy.
Ban đầu vẫn còn yên, nhưng mấy ngày tiểu thái giám báo ——
Nói là ở Phúc tửu lầu, mơ hồ thấy Yến Tấn, Thái Nguyên quận chúa và Đại thái giám Dung An Cung.
Tạ quân sư Yến Tấn khỏi thành điều quân ?
Nếu điều quân, còn thể cùng Đại thái giám của Dung Phi uống rượu chứ?
Lý thái giám tức giận đến nỗi chịu nổi, lập tức thể yên. Hắn gần đây lo sợ Yến Tấn chịu cứu , cứ mải lòng vòng, sợ Đại thái giám Dung An Cung sẽ đoạt mất công lao của .
Vì thế, liền phái , tám trăm dặm gấp rút báo tình hình cho Hoàng Đế, chỉ thêm mắm thêm muối, còn đem Yến Tấn cuồng vọng miêu tả đến sống động, kéo dài thời gian cứu , chỉ mải ăn chơi.
Tin tức truyền đến Biện Kinh, Hoàng Đế xem xong, tất nhiên tức giận, lập tức nổi trận lôi đình triều đình.
Các quan đối mặt với cơn giận dữ của Hoàng Đế đều trong lòng khỏi run sợ.
Vừa lúc lúc Thôi Kiến đến Vân Nam, tấu chương cũng đưa đến, liền đại thần tận dụng thứ, đem việc bẩm báo.
DTV
Thực chuyện rơi cục diện bế tắc, Yến Tấn thì lãn công tiêu cực (*), triều đình rối loạn. Thôi Kiến gửi sổ con đến lúc như cơn mưa mùa hạ!
(*)Lãn Công tiêu cực: Tiêu cực thì các bồ nghĩa nhá! Còn Lãn công là một hình thức đình công tập thể nhưng lao động rời nơi việc.
Lúc Hoàng Đế cũng suy xét đến Trấn Nam Vương, nhưng thật sự quá xa. Lại ngờ Thôi Kiến khả năng tiên tri, tức khắc dốc tinh thần , còn quên tán thưởng Thôi Kiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-363.html.]
Cùng lúc đó, lập tức hạ chỉ trị tội Yến Tấn!
Bởi , hoàng thượng phát chỉ dụ, truyền cho Lý thái giám rằng cần chờ đợi Yến Tấn, mà hãy ngay lập tức mang theo thánh chỉ mới, trực tiếp đến gặp Trấn Nam Vương, cùng hội ý với Thôi Kiến.
Lý thái giám lớn, thực sự chịu đựng đủ uất ức ở Hồng Châu phủ , nhận chỉ dụ, chần chừ lập tức hạ lệnh rời . Sáng nay, y dẫn theo đoàn vênh váo tự đắc mà rời khỏi Hồng Châu, còn tặng một phong thư cho Yến Tấn.
Khi Lý thái giám thấy đám thái giám trong cung Dung phi theo kịp, rằng những kẻ đó đều xử lý, chỉ nghĩ rằng mấy đó sẽ về Biện Kinh, để tâm nhiều.
Song rời Hồng Châu phủ, kìm nổi mà lạnh, : “Yến Tấn a Yến Tấn, như !”
Trần Thu nhận phong thư chút khách khí từ Lý thái giám, chỉ nhếch mép.
Giờ phút , bọn họ đang ở chùa Thanh Tuyền.
Sau vài ngày rong chơi nơi hồ nước, leo núi và ngắm hoa, cuối cùng bọn họ đến mục đích cuối cùng – chùa Thanh Tuyền.
Tiểu cô nương hớn hở la hét đòi cùng cữu cữu treo lụa đỏ, chân mới đến chân chạy , Trần Thu cũng vội vã, cứ thong thả theo , can thiệp.
Chùa Thanh Tuyền một cây Hương Hương to lớn, tán cây che phủ gần như khắp chùa, gần như che khuất cả một ngọn núi. Cây cổ thụ chính là lý do giúp chùa Thanh Tuyền trở nên nổi danh, du khách đến đây cầu nguyện ngớt, cây treo đầy lụa đỏ thắm.
Khương Tiểu Viên vững, đem tấm gỗ hứa nguyện treo lên ngọn cây, hỏi cữu cữu: “Cữu cữu, cũng một cái , sẽ giúp treo lên!”
Khương Tiểu Viên nhanh chóng chạy tới bên Tần Cửu. Tần Cửu thực nàng từ sớm qua thư, chỉ là luôn sợ rằng sẽ dọa thê tử của chất tử sợ hãi. Khi tiếp xúc, nàng vô cùng nhiệt tình, thể chống cự .
Càng cần , Tần Cửu thực sự cảm kích vị cô nương .