Yến Tấn danh tiếng bên ngoài, nhưng chắc chắn là trung thần lương tướng, e rằng chính là cá mè một lứa với Trấn Nam Vương.
Dù như , nhưng vẫn cần sống sót khi trở về gặp phụ hoàng.
Vì , khi đưa ngoài, Thái Tử Trần Đoan lập tức với hắc giáp vệ:
“Cô gặp Yến tướng quân.”
Hắn gặp Yến Tấn để trao đổi chút lợi ích, nhằm mục đích Yến Tấn đưa trở về Biện Kinh, mặc dù chịu một chút khuất nhục, Thái Tử cũng ngại. Dĩ nhiên, khi trở về Biện Kinh thì chuyện gì sẽ xảy thôi....
Trần Đoan xốc doanh trướng lên, ánh mắt đầu tiên liền thấy một thanh niên với hình cao lớn, mặc áo giáp, rõ ràng trở về từ trận chiến với quân phản Đại Lương, đang gì đó.
Người chính là Yến Tấn.
Tuy thấy rõ diện mạo của đối diện, nhưng Trần Đoan cảm giác quen thuộc đến kỳ lạ.
Động thái của nhỏ, nhưng Yến Tấn dường như thấy, một động tĩnh gì, cũng ngẩng đầu .
Trần Đoan chuẩn sẵn, bèn thẳng ý đồ của .
Là Thái Tử, trong tay quân bài át chủ bài. Dùng chính át chủ bài của để đổi lấy đường sống, quả thật là lựa chọn sáng suốt nhất.
“Nếu như vẫn đủ…”
Chưa dứt lời, thấy tiếng , Yến Tấn từ từ ngẩng đầu lên.
Yến Tấn với mái tóc dài, vẻ gì sánh bằng, nhưng bởi khí chất âm trầm, đôi mắt phượng nheo khiến lòng lạnh . khi , như gió xuân.
Thế nhưng, mắt Thái Tử, gương mặt tuấn mỹ giống như ác quỷ từ địa ngục chui .
— Bởi vì Yến Tấn mang mặt nạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-373.html.]
Trần Đoan thất thanh hét lên, “Trần Thu!”
Hắn tính toán nhiều điều, nhưng thể ngờ rằng đáng lẽ đang ở hoàng lăng xuất hiện ở ngàn dặm bên ngoài doanh trại, và hơn hết hai còn gặp bằng cách .
điều khiến Trần Đoan kinh ngạc hơn cả chính là đôi chân của Trần Thu.
Gương mặt vẫn giống như của Tần hoàng hậu, nhưng rốt cuộc là xe lăn để di chuyển ở Kiến Chương Cung.
Chính sai Thôi Văn Minh động tay động chân để Trần Thu ngã ngựa, cũng phái ngự y tự kiểm tra thực hư, kết luận Trần Thu mãi mãi là phế nhân, thể hồi phục. Thế mà giờ đây, Trần Thu vững vàng mặt !
Trần Đoan ngốc, thấy tình hình , còn gì rõ ràng nữa — Yến Tấn chính là Trần Thu, chỉ phục hồi đôi chân, mà còn thể cầm đao cưỡi ngựa, mang quân trận.
Trần Đoan khiếp sợ đến mức thể tin mắt , thanh niên chỉ .
“Đã lâu gặp.”
Những lời , đánh mất chút may mắn và ảo tưởng cuối cùng của Trần Đoan.
Mấy năm Trần Thu đưa đến hoàng lăng, Trần Đoan liền phái một nhóm âm thầm ám sát. Trần Thu vẫn luôn trốn trong hoàng lăng, chịu bước .
Hoàng lăng phòng thủ nghiêm ngặt, thích khách dễ dàng tay, nếu cố chấp tiến khiến thủ vệ chú ý, sẽ báo lên hoàng thúc đang trông coi, khiến Trần Đoan lâm rắc rối. Trần Đoan vốn hoàng đế nghi ngờ vì lắm mưu toan, giờ nếu lộ tin ám sát Trần Thu càng khiến hoàng đế thêm phẫn nộ.
Cuối cùng, bao trắc trở, Trần Đoan quyết định buông tay, chỉ phái canh gác xung quanh hoàng lăng. Một khi Trần Thu động tĩnh, sẽ lập tức .
Hai năm trôi qua, hoàng lăng biến động gì. Hắn cho rằng Trần Thu từ bỏ giãy giụa, trở thành phế nhân, còn sức để gây sóng gió. Dần dần, yên tâm, còn bận tâm đến chuyện bên đó.
Thế nhưng giờ đây, Trần Thu mặt .
Trần Đoan choáng váng cả , trong lòng dậy sóng— nếu Trần Thu thì ?
DTV
Trần Thu lừa Dung phi, lừa hoàng đế, lừa cả thiên hạ, đổi tên đổi họ thành Yến Tấn, sự che chở của hoàng đế, từng bước tập hợp một đội quân hùng mạnh, trở thành chiến thần của Đại Khánh.