Thật khi nói xong câu đó, Trần Nguyên đã cảm thấy hối hận, mơ hồ cảm thấy lời đươc thỏa đáng cho lắm, chỉ là trong lòng càng ngày càng bực bội, đầu não mơ hồ hơn, còn bình tĩnh tự hỏi bản hôm nay gặp vấn đề ở ?
Cũng may, ở đây thế gia quý tộc đều là nhân tinh, thấy chuyện này là như thế nào? Thực mauu có người nhanh chóng pha trò đánh lạc chủ đề, gạt chuyện đó sang một bên.
Trần Nguyên cũng người ngốc , thái giám được Dung phi đặt ở bên hắn đã kịp thời khuyên nhủ, rốt cuộc hắn đã bình tĩnh lại, nhưng trong lòng rốt cuộc vẫn chút cam lòng, tròng mắt chuyển, tâm sinh một kế.
“Vừa vặn, tiểu thế tử và đệ đang trò chuyện khá vui vẻ, lúc này đệ mới biết đệ và tiểu thế tử cùng tuổi. Đều Kim Quốc tiểu thế tử văn võ tài, sớm muốn so ̀i với nhân ̀i của Đại Khánh của chúng , cảm thấy hoàng vô cùng thích hợp.”
Trong yến hội tỷ thí, vốn là một chuyện bình thường, đó Kim thế tử cũng từng nói muốn so ̀i với ̀i tử của Đại Khánh, nhưng giờ lại cảm thấy do dự:
“Này……”
Theo tầm mắt của thế tử, đều theo bản năng nhìn về phía chân của thiếu niên —— năm phế Thái Tử bị ngã ngựa, hai chân từ đó thể cử động được, xe lăn được Giang thái phó đưa, chuyện ai .
Để một người ̀n phế đầu với một người văn võ song toàn của Kim Quốc?
Chú ý tới tầm mắt của mọi người, Trần Nguyên vỗ nhẹ vào bả vai của Kim Quốc thế tử, :
“Sao có thể khó xử hoàng mình chứ? Chúng chơi trò ném mũi tên vào bình rượu, thơ thôi, những trò này dùng chân.”
“Nghe hoàng từ nhỏ có ̀i năng gặp qua là quên , tiểu thế tử bắt đầu học mới chỉ ba năm; mà trò chơi ném mũi tên vào bình rượu này chỉ dùng lực ở cánh tay, cũng tính là khó hoàng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-77.html.]
“Thế nào, dám so ?”
Ngũ hoàng tử như xác thật sách mách chứng, thái giám bên đã ngăn cản , mọi xung quanh cũng thả lỏng, cảm thấy Ngũ hoàng tử cũng có chừng mực.
DTV
Ngũ hoàng tử người ngốc, từng ăn mệt ở trong tay thiếu niên, nhiều cũng sinh và lớn lên ở trong cung. Ở nơi này, cũng chỉ mượn có ̣nh làm nhục thiếu niên tí mà thôi, cũng ̣nh chơi lớn.
Đôi mắt phượng dài xinh đẹp của thiếu niên giật giật, ngay đó rũ mắt xuống, dáng bản mình đnag phải nhẫn nhục, nhưng ai đến, trong sâu con ngươi đen thăm thẳm của hắn, là sự ̀n nhẫn.
Ném mũi tên bình rượu…… A.
Trong lòng bàn tay và cánh tay hắn đều bị thương, là vết thương tự cứa vào mình ở Dung An Cung, tuy rằng ảnh hưởng đến gân cốt, nhưng mất nhiều máu. Trước đây đã được Hồ thái y băng bó xử lý, nhưng dùng đôi tay đó để viết chữ đã là quá miễng cưỡng, huống chi ném mũi tên bình rượu?
Trần Nguyên ở Dung An Cung, tất nhiên cánh tay thiếu niên thương, nếu thương, sẽ chọn trò chơi ném mũi tên vào bình rượu, khẳng định sẽ tìm trò chơi khác để làm khó thiếu niên.
Trần Nguyên trong lòng đắc ý dào dạt, nhưng vẫn quên nhìn thiếu niên một cách đắc ý.
Trần Thu hôm nay được an bài cho một bộ đồ dài tay áo, bên trong nội y, chỉ cần , khác sẽ tay thương.
Trần Thu đương nhiên có thể lấy lý do tay bị thương để chối từ, chỉ là , kế hoạch của sẽ ngâm nước nóng, khó lắm mới có được cơ hội tốt như vậy……
Hắn thử giật ngón tay, thử xem cánh tay của bản có bao nhiêu lực, nhưng khi hắn vừa động tay, giây tiếp theo, một tiểu cô nương bắt một đầu ngón tay.
Bên tai truyền đến giọng nói nhỏ của tiểu cô nương,