Hồ thái y vốn đang hỏi mấy bộ đồ này để làm gì, cũng đột nhiên nghĩ tới cái gì, cũng hỏi, đáp ứng.
Kiến Chương Cung gác nghiêm khắc, Trần Thu nếu muốn có thêm mấy bộ quần áo để đổi theo mùa, đó là khó khác, Hồ thái y căn bản thể mang vào trong được.
nếu là mấy bộ y phục nhỏ bằng bàn tay này, đó nhét thuốc vào trong, thì quả thực là có thể đục nước béo cò.
Hồ thái y bốn phía xung quanh, bên trong Kiến Chương Cung tồi đến mức thể tồi ̀n hơn, thứ gì đều là đồ cũ đến mức thể cũ hơn.
DTV
Rồi lại đồ người phế Thái Tử mặc, là mộc mạc đã giữ lại mặt mũi cho hắn, quả thực thể coi như keo kiệt, trời càng lạnh, nhưng hiện ̣i đồ hắn mặc người chỉ là một kiện áo sam mỏng tanh của mùa hè.
Một phương thuốc quan trọng như vậy, tay khả năng còn đơn thuốc khác nữa, nhưng lại muốn đổi lấy mấy bộ y phục nhỏ này?
nhìn thiếu niên giống như hồn nhiên biết bản đang làm một cuộc mua bán lỗ vốn, thần sắc thập phần bình tĩnh.
Xét thấy thiếu niên trong thời gian khá quan tâm hắn, Hồ thái y đơn phương cho rằng hai đã thành lập một mối hữu nghị tồi, lập tức bổ não cả một câu chuyện ——
Thật Tam hoàng tử điện hạ chỉ đưa phương thuốc cho , nhưng làm bộ y phục nhỏ như vậy là cờ hiệu.
Hồ thái y cảm động thôi, nội tâm lại chịu trận chấn động lớn, thời điểm rời lại là bộ dáng thôi, cuối cùng vẫn nói một câu.
“Y thuật của tiểu thần tinh, hôm nay thời điểm bắt mạch cho điện hạ, chỉ cảm thấy mạch tượng của điện hạ bị hỗn loạn, thở bình thường, cũng vì lý do gì, còn thỉnh điện hạ bảo dưỡng cơ thể thật tốt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-90.html.]
Chờ đến khi bóng người ờ hẳn , Khương Tiểu Viên nhớ lại gương mặt cảm động của Hồ thái y, chút hiểu gì, nghĩ, bay đến bên Trần Thu.
“Hồ thái y là một người tồi, cậu xem, thế giới này thật cũng .”
Trần Thu rũ con ngươi xuống, bên trong hiện lên một ý , trả lời câu của nàng.
Thật theo bối phận, Hồ thái y là đồ tôn của Quách thái y, sư phụ là Tống thái y, mà Tống thái y năm đó là đệ tử truyền của Quách thái y về độc Hồng Cưu, hiện tại đang làm việc cho Dung phi.
Nếu Hồ thái y thông minh thì thật sự thông minh, ước chừng là do lương tâm bất an, cho nên khi bắt đầu giao hảo với, mới thể đối xử với hắn tận tâm tận lực như vậy.
Cũng đúng, so với những người giả tâm giả nghĩa , lẽ Hồ thái y khi nhận được lợi ích, nhưng vẫn còn sót một ít lòng trắc ẩn với con , coi như là .
Khương Tiểu Viên vội vàng đặt bát thuốc đã nấu xong lên mặt bàn, bàn tay nhỏ chọc vào Trần Thu ý nói nhanh uống thuốc đê.
“Mạch tượng hỗn loạn? Đây là ba đơn thuốc cuối cùng , bảy ngày khi dùng thuốc tắm thì sẽ xong, phần độc Hồng Cưu dư lại sẽ thanh trừ ? Vậy Thu Thu phải uống thuốc cho thật tốt, mạch tượng chừng sẽ bình thường lại.”
Tâm phúc ở Dung An Cung đưa ba đơn thuốc cuối cùng, còn một gói thuốc bột nữa, Khương Tiểu Viên chỉ cảm thấy đây chính là một đồng đội thần thông quảng đại.
Ánh mắt Trần Thu đang ở người tiểu gia hỏa, duỗi tay sờ nhẹ vào đầu của nàng, rũ con ngươi xuống để che khuất mảnh đen tối trong mắt, cũng che khuất sự bất an trong mắt, cùng với cả sự chiếm hữu .
Trần Thu cho nàng biết, trong mật thư có viết, độc Hồng Cưu thể giải, nhưng khó có thể thanh trừ ảnh hưởng của độc, càng cần khi độc đó đã tồn ̣i trong cơ thể hắn nhiều năm, thói quen khó sửa.