Sách của Tĩnh thái phi đều dựa theo tâm tư của nàng đưa, gần đây Tĩnh thái phi có cho mượn một vài quyển sách về ̣a lý và du ký, Khương Tiểu Viên hứng thú, đều đưa cho Trần Thu xem. Chỉ là khó tránh khỏi thời điểm chép sách, tốc độ sách của Trần Thu bị chậm .
Mãi cho đến một ngày nào đó, Tĩnh thái phi đưa tới một thoại bản tên là 《 Bảo bình kính duyên 》, Khương Tiểu Viên cẩn thận lật , phát hiện vậy mà lại là một quyển kể về bá đạo Vương gia và tiểu nha hoàn.
Cổ đại cũng nhiều chương trình giải trí, mỗi ngày nàng đều lăn qua lăn lại một quyển sách Trần Thu đặt mặt bàn, lấy mấy hành động quấy rối làm niềm vui.
là từ khi có được quyển 《 bảo bình kính duyên 》, Khương Tiểu Viên liền mở tân thế giới.
Thời điểm Trần Thu chép sách, nàng liền dựa vào chồng sách để giữ quyển thoại bản lớn hơn nàng mấy lần để đọc, còn đọc vô cùng nhập thần. Dân phong của Đại Khánh triều khá mở, thoại bản cũng vô cùng lớn mật, Khương Tiểu Viên xem thế là đủ .
Chẳng qua, năng lực ngôn ngữ của Khương Tiểu Viên cũng tệ lắm, nhưng bởi vì thời gian học tập quá ngắn, hiện tại mới chỉ biết được một vài chữ đơn giản của Đại Khánh triều, mấy chữ phức tạp hơn thì nàng xem hiểu, liền tung tung tăng hỏi Trần Thu.
Trần Thu chỉ nàng đang đọc một thoại bản giai nhân, mãi cho đến khi thường xuyên tiểu bánh trôi chạy tới hỏi câu này có nghĩa là gì và từ này có nghĩa là gì, Trần Thu mới phát hiện thoại bản thích hợp.
Nhìn những dòng chữ , Trần Thu lâm trầm mặc, mãi cho đến khi tiểu bánh trôi chờ kịp nắm lấy tay áo của hắn, rốt cuộc Trần Thu mới mở miệng, đọc dòng chữ đó lên cho tiểu cô nương :
“Gã sai vặt kinh sợ: Vương phi bị treo tường thành hơn ba ngày rồi, bụng còn có một vết thương, cả người còn sức sống, điện hạ lại có thể làm như vậy.”
Tiểu bánh trôi xong tiếp tục sấp xuống , một hồi lâu tung tung tăng mà hỏi :
“Dòng chữ này đọc như thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bao-quan-trong-truyen-tieu-thuyet-ngon-tinh/chuong-94.html.]
DTV
Cứ như , mặt vô biểu tình đọc đủ cốt truyện kiểu “Nàng trốn, truy, bọn họ chạy đằng trời”.
Dù tương lại hắn có là một bạo quân thích treo đại thần lên cổng thành, lúc cũng hiểu nổi mạch não của vị nam chủ khi công lược nữ chủ.
Sau khi tiểu cô nương xem xong, còn kiến nghị hắn về nên treo kiểu nam chủ này lên tường thành, nhớ lúc đó phải trói thành cái hồ lô luôn.
Trước mắt Trần Thu còn bồi dưỡng kiểu yêu thích biến thái đó, nhưng trong lòng lại vô cùng ́n thành kiến nghị này.
Chờ đến khi tiểu bánh trôi xem xong, nàng đột nhiên nhớ tới một sự kiện ——
Thật quyển 《 bảo bình kính duyên 》, khác nguyên tác là mấy, đều mang hương vị văn học thế .
Trong nguyên tác, nữ chính Thôi Niệm Niệm ở tiệc Phong Yến Đoan Vương liếc mắt trúng, bởi có vẻ ngoài giống với bạch nguyệt quang trong lòng Đoan Vương, Đoan Vương bắt đầu có vài phần chú ý với nàng.
Sau đó Thôi Niệm Niệm thành thư đồng của công chúa, liên tiếp trêu cợt khi dễ, rồi được Thái Tử nhiều tay giúp nàng, vì thế Thôi Niệm Niệm nhiều được Thái Tử giúp đỡ, nhiều lần ám hứa, nhiều lần mập mờ, nàng đã gả cho Thái Tử, thành trắc phi.
Thôi Niệm Niệm vẫn luôn cho rằng nàng là chân ái của Thái Tử, nhưng đó phát hiện, bên trong hậu cung của Thái Tử có nhiều nữ nhân có vẻ ngoài tương tự với nàng……
Tóm , đây là truyện luyến ái não ngược luyến tình thâm, chỉ bạo quân sự nghiệp mà thôi.
Khương Tiểu Viên ngẫm cốt truyện tràn ngập luyến ái não, đột nhiên đột nhiên nhanh trí, chạy tới hỏi bạo quân tương lai là vai ác trong nguyên ́c.
“Nếu một ngày thấy……”