Bên ngoài trời đổ mưa nên vô cùng lạnh lẽo, Đoạn Như Lan bước  phòng khách ấm áp mới cảm thấy tay chân bắt đầu  chút tri giác, đồng thời bà cũng phát hiện cả mười đầu ngón tay đều  phá da chảy máu, đau đớn khó nhịn khiến khuôn mặt trở nên vặn vẹo.
Đoạn Như Lan   kéo , bà ngẩng đầu thấy Lục Ngũ gia đang   sofa nghiêm túc pha . Thủ pháp của  vô cùng thành thạo, cùng với khuôn mặt tinh xảo - tất cả như một bức tranh  cử động.  Đoạn Như Lan  vô tâm thưởng thức... bởi bà  thấy đứa con gái bà chán ghét nhất đang  bên cạnh Lục Ngũ gia!
Trái ngược với Đoạn Như Lan chật vật bẩn thỉu, Tư Vũ  khoác một chiếc áo khoác lông chồn,  qua vô cùng ấm áp. Trà ngon Lục Ngũ gia pha đều đổ  chén nhỏ cô đang cầm  tay, chiếc miệng nhỏ nhắn uống từng ngụm từng ngụm,  mặt bởi vì  nóng mà đỏ bừng lên, đôi mắt hạnh cũng lấp lánh  nước.
Đoạn Như Lan cả kinh, con nợ c.h.ế.t tiệt Chu Tư Vũ tại  còn  ? Không  bà  quản gia đuổi nó   ?!
Trước mặt là Lục Ngũ gia, Đoạn Như Lan  dám kiêu ngạo cũng  dám lỗ mãng. Dù  chính là  khiến bà chật vật như hiện tại nhưng Đoạn Như Lan   gan  trách móc. Còn Tư Vũ thì khác! Con bé c.h.ế.t tiệt  thấy bà  như  còn vui vẻ thoải mái  uống ?
Đoạn Như Lan lập tức nổi đóa, bà  thể mất mặt với bất kì nhưng  thể mất  mặt Chu Tư Vũ!
"Ngũ gia, Ngũ gia, con bé c.h.ế.t tiệt     nhà chúng ,  cho  đuổi nó ,   bẩn mắt ngài... Chu Tư Vũ!" Đoạn Như Lan  chạy đến kéo Tư Vũ  nhưng   lên   bảo tiêu giữ tay đè xuống mặt đất. Bà cho rằng Lục Ngũ gia    phận của Tư Vũ, vội vàng giải thích: "Ngũ gia, chắc ngài  , con bé  chuyên môn đến nhà chúng  ăn vạ, còn quấn lấy con trai   buông..."
Nói đến đây Đoạn Như Lan mới nhớ , đúng , tại  Kỷ Lâm   ở phòng khách?
Tư Vũ  khỏi trừu khóe miệng. Còn Kỷ Lâm, đứa nhỏ ngốc    ngoài tắm mưa, lát    kéo , cô lập tức xuống bếp nấu chén canh gừng, chẳng qua Lục Ngũ gia nhân lúc cô  chú ý bỏ thêm chút thuốc  canh. Kỷ Lâm uống xong liền ngủ, bảo tiêu đành  nâng   phòng.
Nếu   nhất định sẽ dầm mưa  tìm vợ chồng Kỷ thị!
"Bà  cô     nhà của bà?" Lục Ngũ gia nhàn nhạt  Đoạn Như Lan đang  đè  sàn nhà, mỉm  hỏi.
Sở Song Nghiên  ở vị trí xa Lục Ngũ gia nhất  khỏi run lên, ở trong lòng âm thần cầu nguyện cho Đoạn Như Lan.
Kỷ Văn Chương dù  cũng là một con cáo già, ông  thể cảm nhận    thở nguy hiểm trong nụ  của Lục Ngũ gia, nhưng còn  kịp mở miệng giải thích Đoạn Như Lan  trả lời cực kì chắc chắn: " đúng, loại  như nó  gặp  ít, thấy  sang là bắt quàng  họ, đến cả mặt mũi cũng  cần."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-109.html.]
Lục Ngũ gia nắm lấy bàn tay nõn nà của Tư Vũ, nhàn nhạt : " thật   quan hệ với mấy , cô  là  của ."
Tuyết Lạc Vô Ngấn
"  đúng , ánh mắt của Ngũ gia thật ..." Đoạn Như Lan phản xạ  điều kiện đồng ý, nhưng   nửa đường  nghẹn.
Cái, cái gì? Lục Ngũ gia  mới  —— Chu Tư Vũ, con bé xuất  thấp hèn, ốm yếu đoản mệnh, là  của Lục Ngũ gia?!
Đoạn Như Lan  thể tin , cả  cứng đờ như tượng đá.
Tư Vũ  xong lập tức sặc nước, ho ho thế nào  ho  máu, che môi nhíu mày bộ dáng vô cùng khó chịu, Lục Ngũ gia nghiêng đầu  cô: "Vừa mới uống thuốc xong,   phát tác ?"
Dứt lời liền  nắm tay cô bắt mạch, Tư Vũ dùng cả tay cả chân trốn  đằng , ý đồ tránh thoát bàn tay của "đại ma vương" đang vươn tới. Không đúng, lời  quá đáng sợ, cô trở thành  nhà họ Lục lúc nào!
Lục Ngũ gia   vui khi  thái độ kháng cự của Tư Vũ, dứt khoát nắm lấy cổ chân mảnh khảnh kéo  về, ôm cô  trong lòng, ôn nhu cẩn thận giúp cô lau  vết m.á.u tươi: "Chạy cái gì, cũng    trách cô."
Động tác  mật  rơi  trong mắt Đoạn Như Lan, giống như dùng chày gỗ đánh  đầu đánh đến bà hoa mắt chóng mặt, Chu Tư Vũ nó...  quan hệ gì với Lục Ngũ gia? Không  khả năng,  đàn ông quyền cao chức trọng như Lục Ngũ gia    thể coi trọng con ma ốm ?
Kỷ Văn Chương cũng sợ ngây , nhưng ông tỉnh táo hơn Đoạn Như Lan nhiều, mồ hôi lạnh  lưng lập tức chảy ròng. Ông  quên  nãy ông còn định đuổi cô gái   ngoài, Lục Ngũ gia chắc chắn là che chở Tư Vũ, thậm chí một loạt yêu cầu tức c.h.ế.t    cũng chỉ để khiến cô gái  hết giận!
Kỷ Văn Chương nhớ  một  vợ  cô gái Chu Tư Vũ  suốt ngày quấn lấy Kỷ Lâm,  ông khiến cô   khó mà lui, Kỷ Văn Chương lúc đó cảm thấy chuyện  chỉ là chuyện nhỏ, cũng  thèm hỏi nhiều, mặc kệ Đoạn Như Lan   gì thì , bây giờ nhớ ... thật sự là tự  tìm đường chết!
Tốt lắm, hóa  đều do  đàn bà ngu ngốc Đoạn Như Lan gây  tai họa! Kỷ Văn Chương thở hổn hển, ánh mắt như  ăn tươi nuốt sống Đoạn Như Lan, nếu   ông cũng   kìm chặt thì  cho bà  một cái tát, bà   những gây họa còn hại   liên lụy!
"Ngũ gia, , Chu tiểu thư, đều là chúng   mắt   thấy Thái Sơn,   mặt Như Lan xin , mong ngài giơ cao đánh khẽ, tha thứ bà  một ." Kỷ Văn Chương co  dãn ,  nguyên nhân lập tức  năn nỉ cầu xin Tư Vũ, trái ngược với bộ dáng kiêu ngạo lúc , thái độ hiện giờ  vô cùng khiêm tốn.