Đoạn Như Lan  chồng ăn  khép nép, cả  giống như đang mơ. Không đúng, con nợ c.h.ế.t tiệt bà luôn khinh thường, từ lúc nào  chuyển  khiến bà  ngẩng đầu  lên?
Đoạn Như Lan  hiểu cũng   hiểu.
Lục Ngũ gia  hề bố thí một ánh mắt cho bọn họ,  chuyên chú  Tư Vũ, nhỏ giọng  bên tai cô: "Cô xem, bọn họ  bắt hiếu kính cô, vui chứ?"
Tư Vũ: "..." Tất nhiên là vui, nếu vị đại gia   ôm chặt như  cô càng vui hơn nữa.
Tư Vũ  dám hé răng, nhưng Lục Ngũ gia  biểu tình của cô cũng đoán  chín mười,  khẽ xoa xoa mái tóc dài mềm mại, ôn nhu : "Xem  cô vẫn   lòng."
Đoạn Như Lan cùng Kỷ Văn Chương: "!!?"
"Tinh Châu." Lục Ngũ gia   sang hỏi Lục Tinh Châu: "Nghe  Kỷ thị sắp đấu thầu thành công miếng đất ở phía Tây Giang thành?"
Lục Tinh Châu gật đầu:"Vâng,    ai sở hữu  miếng đất đó sẽ trở thành vua của Giang thành,  nhiều công ty đều như hổ rình mồi, nhà họ Kỷ là  cạnh tranh  thế lực nhất."
"Rất nhanh sẽ  ." Lục Ngũ gia : "Cháu giữ lấy, coi như là quà chú tặng, dù gì cháu đến Giang thành chú cũng  đưa quà  mắt."
Lục Tinh Châu ngẩn , lập tức vui vẻ : "Cảm ơn Ngũ gia!" Hắn   sở hữu miếng đất  từ lâu , nhưng mà nhà họ Lục đá   khỏi nhà để rèn luyện, tất cả đều  dựa  bản , vốn lưu động của   đủ để đấu thầu miếng đất .  một khi Lục Ngũ gia  hứa hẹn thì  chuyện  khác, đến cả cha  cũng  dám  gì!
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Sắc mặt Kỷ Văn Chương trắng bệch, suýt chút nữa ngã xuống.
Xong , xong , hạng mục  ông nhất định   , vì nó ông còn mặc kệ ý kiến phản đối của hội đồng quản trị, nếu thất bại   hội đồng quản trị sẽ loạn như thế nào, tài chính của công ty cũng một   trở ...
Tập đoàn Kỷ thị nhất định sẽ tổn thương nghiêm trọng!
Tư Vũ  thể hiểu, nhỏ giọng hỏi Lục Ngũ gia: "    hài lòng mà?"
Lục Ngũ gia nắm tay cô, sắc mặt  đổi: "Cô ." Dù  chắc chắn    hiểu sai.
Tư Vũ: "... Anh vui là  ."
Đạt  mục đích, Lục Ngũ gia lập tức mang Tư Vũ rời khỏi, xe của nhà họ Lục trực tiếp lái  tận cửa,  hề quan tâm đây là nhà của ai. Tuy rằng trời vẫn còn mưa nhưng Tư Vũ   dính một giọt nước nào.
Đại sát thần biến mất, Sở Song Nghiên mới dám thở mạnh, lòng tràn đầy sợ hãi vỗ vỗ ngực, "thảm trạng" của vợ chồng Kỷ thị  khắc sâu  trong mắt, may mắn lúc  cô thông minh kịp thời xử lý , nếu  chắc chắn cô cũng rơi xuống kết cục giống bọn họ ngày hôm nay!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-110.html.]
Xúc đất cả ngày, công ty còn chịu tổn thất, nghĩ thôi cũng thấy thảm.
Sở Song Nghiên  hai vợ chồng  bệt  mặt đất, yên lặng đỡ bọn họ  lên sofa, cô cũng  dám ở  lâu,  xong liền cuốn gói chạy. Cô còn  về  cho trưởng bối trong nhà chuyện Kỷ thị đắc tội Lục Ngũ gia!
Trong chớp mắt  bộ  đều  hết, biệt thự  trở về sự yên tĩnh vốn . Kỷ Văn Chương  một hồi lâu mới cảm thấy tay chân  chút sức lực, chuyện thứ nhất ông  chính là giơ tát Đoạn Như Lan một cái!
"Bà  xem bà  "chuyện " gì!" Kỷ Văn Chương đỏ ngầu hai mắt, giọng  chứa đầy hận ý: "Đoạn Như Lan, ngày thường ngoại trừ  dạo phố đánh mạt chược, bà còn   cái gì? Bây giờ còn rước họa về nhà, lúc  đầu óc   nước  mới cưới bà!"
Đoạn Như Lan sửng sốt vài giây mới phản ứng ,  dám tin   chồng  nay vẫn hòa nhã hiền lành: "Kỷ Văn Chương, ông dám đánh ?"
Kỷ Văn Chương  lạnh: "Vì    dám? Bà khiến  vô duyên vô cớ mất mặt, còn  hỏng hạng mục lớn của , nếu   bà đắc tội Chu Tư Vũ, Lục Ngũ gia sẽ tìm tới cửa? Bà  chuyện  gì trong lòng bà rõ ràng!"
"Những chuyện đó   ông cũng đồng ý ! Bây giờ ông  qua trách ?" Đoạn Như Lan hận  thể nhào lên đánh :"Tốt , Kỷ Văn Chương, chính ông   bản lĩnh   trách mắng ?"
Đoạn Như Lan lập tức đ.ấ.m đá Kỷ Văn Chương, vợ chồng hai  bình thường ân ân ái ái lập tức trở mặt thành thù,  ai chịu nhường ai, lách cách leng keng rơi vỡ ồn ào cả tầng. Mà ở phòng ngủ  tầng 2, Kỷ Lâm  ngủ ngon lành  hề   gì.
Tư Vũ  Lục Ngũ gia ôm . Tuy rằng cô   tận mắt  thấy tình cảnh lúc  nhưng  thể đoán  hai vợ chồng Kỷ thị nhất định cãi  lớn. Tư Vũ nhớ rõ ánh mắt phừng phừng lửa giận của Kỷ Văn Chương  Đoạn Như Lan - như  xé nát bà  .
Cô  quan tâm bọn họ cãi cọ thế nào mà chỉ lo lắng cho Kỷ Lâm. Dù gì hai  cũng là cha  ruột của , Kỷ Lâm  kẹp ở giữa nhất định cũng khó chịu.
Càng nghĩ Tư Vũ càng cảm thấy may mắn vì Lục Ngũ gia  bỏ thuốc  canh khiến    thấy cảnh cha  mất hết thể diện.
Đứa nhỏ ngốc  chắc còn đang ngủ say, sẽ  xảy  chuyện gì  nhỉ...
Tư Vũ  chút  yên tâm,  thế lúc cô  khỏi nhờ  mang theo Kỷ Lâm là  !
Thấy cô phân tâm, Lục Ngũ gia  nghiêng đầu, hỏi: "Vẫn  thoải mái?"
Vừa  Tư Vũ ho  m.á.u  ngừng, Lục Ngũ gia   lôi ở   một viên thuốc ép cô nuốt , bấy giờ mới dừng  . Trong mắt Lục Ngũ gia lúc  - khuôn mặt của cô gái nhỏ trắng bệch, cả    chút sức sống.
"Tạm ..." Tư Vũ theo bản năng trả lời, lúc  mới ngớ , cô  trộm Lục Ngũ gia: "  chút  yên tâm,  là   đónA Lâm  ?"
Nếu là  đây Tư Vũ tuyệt đối  dám cầu xin Lục Ngũ gia vì sợ tên bệnh thần kinh   đòi hỏi điều gì khó khăn.  bây giờ chính cũng cô  hề   - cô   chút ngại ngùng   yêu cầu của bản .