"Ngũ gia?" Tư Vũ hô nhỏ, cũng may là âm thanh đủ lớn lấn át  giọng  của cô, Hàn Điềm Điềm bên cạnh  hề   gì vẫn chăm chú ăn bắp rang.
Lục Ngũ gia  ngay ngắn ở  ghế, giống như việc  xuất hiện ở đây là một chuyện  bình thường   gì đáng để bàn cãi.   thấy xưng hô của Tư Vũ,     mỉm : "Em gọi sai ."
Tư Vũ sửng sốt, một lát  mới nhớ tới... hình như   Lục Ngũ gia cho phép cô gọi tên của , do dự vài giây, 3 chữ nhỏ như muỗi kêu từ trong miệng cô phát : "Lục... Uyên hòa?"
Lục Ngũ gia vân vê Phật châu, trong lòng vô cùng sung sướng, nể tình khen cô một câu: "Diễn  tồi."
Dù  chỉ  mới tới,  xem  gì nhiều, nhưng lời   lúc nào cũng khiến  khác tin tưởng 100%. Tư Vũ gật đầu  tiếng cảm ơn, trong lòng  cảm thấy quái lạ, cũng   cô mẫn cảm, dù gì Lục Ngũ gia vui giận   đổi, ai   khen xong  đột nhiên  câu gì khiến  khác tức chết.
Hiếm khi thấy  ôn nhu như , Tư Vũ  chút     
 Lục Ngũ gia  dứt lời, màn ảnh  chiếu đến cảnh  khi Vân Hòa ngủ say, tân đế lén lút bước  địa cung,  ở mép giường  nàng cả đêm, cuối cùng nhịn   nắm lấy tay nàng cùng  ngủ. Mặt  đen thui, lập tức sửa  lời , lãnh khốc vô tình bình luận:
"Đoạn  diễn quá thừa, biểu hiện cũng kém."
Tư Vũ: "??!!"
Tư Vũ  trông cậy Lục Ngũ gia  thể   lời gì , câu khen của    chính là một ngoại lệ, bây giờ  móc mỉa châm chọc cô mới cảm thấy bình thường.
" là  mới mà,  thể yêu cầu quá cao..." Tư Vũ sợ  ảnh hưởng những  khác nên cố ý nhỏ giọng . Vì để dễ  chuyện hơn, cô  nghiêng  sang hướng Lục Ngũ gia,  chỉ cần cúi đầu là môi sẽ chạm   mái tóc dài của cô.
 Lục Ngũ gia   ,   chằm màn hình, thần sắc đạm mạc : "   em."
Tư Vũ  thể tin : "Vậy   ai?"
Phim vẫn tiếp tục chiếu, cảm tình của tân đế đối với Vân Hòa chậm rãi biến chất, từ thưởng thức đến ngưỡng mộ. Vân Hòa tuy rằng  cầm tù ở  địa cung   thấy ánh mặt trời, ngạo khí     giảm bớt nửa phần, dù tân đế  mang tới thiên tài địa bảo của ngũ hồ tứ hải nàng cũng  hề d.a.o động mảy may. Hai  bọn họ ở cạnh  vĩnh viễn chỉ  về chuyện quốc sự, tân đế cuối cùng chịu  nổi. Cầu mà   khiến  gần như mất khống chế, ánh mắt  Vân Hòa cũng càng ngày càng ái . Lục Ngũ gia thấy cảnh tân đế  Vân Hòa ngủ cứ lặp  lặp , lạnh giọng bổ sung một câu: "Tên nhóc nhà họ Kỷ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-127.html.]
Tư Vũ  màn hình, cô ngó trái ngó  ngó nghiêng ngó dọc thế nào cũng cảm thấy Kỷ Lâm diễn  hơn    bao nhiêu , dù gì   giới  nhiều năm, kinh nghiệm tất nhiên là dày dặn: "Kém chỗ nào chứ,  thấy   mà."
Lục Ngũ gia vân vê Phật châu, trong lòng  chút bực bội: "Hai  phối hợp quá nhiều, nên xóa bớt ."
Tư Vũ: "..." Cô  dám khen trình độ thưởng thức của đại boss. Lương đạo là một đạo diễn lão luyện, điện ảnh    do ông tự  cắt nối biên tập,  gì  cảnh nào dư thừa. Không thể hiểu nổi tại  Lục Ngũ gia  đưa  kết luận như .
Tuyết Lạc Vô Ngấn
 mà tranh cãi với đại boss   là một quyết định sáng suốt gì, Tư Vũ hiểu rõ điều  nên  bao nhiêu uất ức cũng cố nuốt  trong bụng.
Lúc  Hàn Điềm Điềm theo thói quen đưa bắp rang cho Tư Vũ, chờ mãi  thấy ai cầm nên cô đành   đầu  sang, bấy giờ mới nhận  bên cạnh Tư Vũ còn  một  đang , tuy rằng  thấy rõ mặt nhưng dựa  dáng vóc  thể nhận  đây là một  đàn ông.
"Ủa,   Anh Kỷ ở chỗ Lương đạo hả,  trở về ?" Hàn Điềm Điềm cảm thấy    ai khác chính là Kỷ Lâm, cô cũng  hề suy nghĩ nhiều, thuận miệng hỏi một câu.
Mồ hôi lạnh  ngừng tuôn   trán Tư Vũ, bây giờ cô mới nhớ tới  đang ở . Đây là buổi xem thử đó, còn  fans tham dự đó, vé  cửa  lượng  hạn, huống chi đây là hàng ghế dành cho diễn viên, tất cả   đều  hết mặt ,  một chút cũng đủ  là  nào, đừng    khí thế khủng bố  qua là  thể quên  như Lục Ngũ gia!
Tư Vũ  hỏi   bằng cách nào, dù gì  là đại boss chân chính của nhà họ Lục,    chỉ cần  một câu là , nhưng mà chẳng may  các fans phát hiện   một  " trộn" ...
Hơn nữa cô  cạnh Lục Ngũ gia, cổ họng  bắt đầu ngứa,  nôn  máu. Tư Vũ đau đầu thật sự, cô  nhỏ với Hàn Điềm Điềm,  đó liền kéo Lục Ngũ gia vội vội vàng vàng lẻn qua cửa hông chuồn  ngoài. Kỳ lạ là   hề hỏi nhiều một câu, tùy ý để Tư Vũ kéo bản  bước , thậm chí còn nắm chặt lấy bàn tay của cô.
 Tư Vũ đang phân tâm   xung quanh  để ý đến bọn họ   nên  hề phát giác, chờ cô phản ứng  thì mười ngón tay  đan   từ bao giờ.
Hứa Thanh Uyển  ở cạnh cửa, đạo diễn  thích cô thì việc gì cô  xán  gần, mà Hàn Điềm Điềm với Tư Vũ cũng  xé rách mặt nên  thể  cạnh. ... những  khác cũng  một ai chào đón cô, Hứa Thanh Uyển đành  uất ức  một  một góc, vị trí   khiến cô  thấy Tư Vũ đang kéo tay ai đó   ngoài
Người đàn ông ... Nhìn  quen?
Là ai chứ? Còn  mật với Tư Vũ như , chẳng lẽ là tình nhân? Hứa Thanh Uyển vô cùng ác ý nghĩ: Chu Tư Vũ quả nhiên  đơn giản, Kỷ Lâm  cô  lừa . Cô nhớ rõ kiếp  Chu Tư Vũ dựa  khuôn mặt dụ dỗ   bao nhiêu đàn ông nên mới trèo lên cao nhanh như , vị ... chắc là kim chủ của cô  nhỉ?