Tư Vũ cũng  định uy h.i.ế.p  khác, nhưng Hứa Thanh Uyển quá đỗi giảo hoạt, chỉ  nhân cơ hội  mới ép  cô   thật.
Hứa Thanh Uyển  thế, quả nhiên  chút d.a.o động, nghĩ tới nghĩ lui cũng  dám bướng bỉnh nữa, bắt đắc dĩ đành  khai  phóng viên hợp tác với cô.
Có  tư liệu  chỉnh, Tư Vũ định nhờ Lục Tinh Châu  cảnh cáo một chút, ai ngờ  lấy điện thoại , Lục Ngũ gia lập tức nhăn mày: "Em còn  gọi cho ai?"
Cô gái nhỏ   chuyện  nhờ  giải quyết còn   nhờ ai hả? Lá gan đúng là càng ngày càng to.
Tư Vũ trả lời đương nhiên: "Lục Tinh Châu chứ ai,    là tổng giám đốc Hoàn Nghệ , hẳn   quen thuộc với giới truyền thông mới đúng,  định hỏi   thể liên hệ   thu hồi bản thảo  ..."
Hứa Thanh Uyển  ở một bên  ngóng, trong lòng nháy mắt trở nên lạnh lẽo, Chu Tư Vũ hình như  quan hệ  tồi với tổng giám đốc Hoàn Nghệ, nếu ...  còn  cơ hội đẩy ngã cô  ?
Lục Ngũ gia lười hỏi , dứt khoát phân phó thủ hạ   việc, nhân tiện cũng cho  đưa Hứa Thanh Uyển trở về hội trường. Lúc   mới bước đến gần Tư Vũ,  như   hỏi: "Em gặp chuyện gì cũng nghĩ tới Lục Tinh Châu  tiên, nhỉ?"
Một chữ cuối cùng chứa đầy ý , nhưng  hiểu  Tư Vũ  cảm thấy vô cùng áp bách. Cô liên tục lắc đầu: "Không , tuyệt đối  ,  chỉ cảm thấy đưa  xử lý  vẻ dễ dàng hơn......"
Lục Ngũ gia  con thỏ   điều , trong lòng tràn đầy tức giận. Hắn trời nam biển bắc vơ vét các loại thuốc quý hiếm, vất vả nuôi béo cô, khiến cô  còn gầy trơ xương như  đầu mới gặp,  mà cô dám quên sạch,   gọi cho Lục Tinh Châu còn nhiều hơn cả  —  thế đa  đều là  chủ động gọi tới.
Như   .
Hắn nuôi béo con thỏ trắng  là để bản  dùng chứ  hề  ý định bán cho kẻ khác, thế nên hành vi của Tư Vũ khiến Lục ba tuổi vô cùng vô cùng chướng mắt.
Lục Ngũ gia nhẹ nhàng nắm lấy cằm cô quan sát vài giây. Lúc Tư Vũ còn đang nghi hoặc  hiểu chuyện gì,  đàn ông  đột nhiên cúi đầu, giống như chuồn chuồn lướt nước hôn lên mi mắt cô.
Tư Vũ: "!!"
Tư Vũ sợ ngây .
Hắn   gì?
Động tác  cũng   tính là hôn, chỉ chạm   tách ,   chút hành động dư thừa nào.  nó đủ khiến Tư Vũ chấn động tột cùng, quá đỗi kinh ngạc  khiến cô quên  chuyện hộc máu, chỉ  ngơ ngác   đàn ông  mặt, nửa ngày     một chữ.
Lục Ngũ gia   vẻ đúng lý hợp tình,  hề cảm thấy động tác  mật   gì  đúng, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi của cô,  nhỏ giọng dụ dỗ: "Lần   chuyện gì cũng đừng  tìm  khác,  chứ?"
Đầu óc của Tư Vũ còn  kịp trở  bình thường, cô chỉ  gật đầu trong c.h.ế.t lặng, cũng   bản   đồng ý điều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-130.html.]
Tuyết Lạc Vô Ngấn
"Đừng sợ." Lục Ngũ gia ôn nhu : "   ý gì cả."
Trêu chọc cô một chút thôi,   suy nghĩ cho lá gan của con thỏ   nhiều , nếu   nơi   đúng, cũng sợ dọa cô chạy,  nhất định sẽ càng quá đáng
Lục Ngũ gia   địa vị cao nhiều năm, vô cùng am hiểu đạo lý mềm nắn rắn buông, một lát nữa chờ cô gái nhỏ phản ứng  nhất định sẽ cháy lớn. Vì thế  săn sóc vuốt ve khuôn mặt mềm mại của Tư Vũ: "Trở về , tối nay  sẽ đến đón em."
......
Tư Vũ giống như một lũ u hồn "bay" trở về hội trường, trong đầu cô loạn cực kì, tất nhiên   thấy câu  cuối cùng của Lục Ngũ gia. Cô thất thần đến mức lúc  về chỗ  suýt chút nữa va  chân Hàn Điềm Điềm ngã cái chổng vó, nhưng dù  ánh mắt Tư Vũ vẫn  hề  tiêu cự.
Phim  đến hồi kết, công chúa Vân Hòa do Tư Vũ thủ vai cũng  chết, trong phòng  thể  thấy tiếng  nỉ non, các fan đều đang đắm chìm trong bộ phim,   một ai để ý đến Tư Vũ.
Hàn Điềm Điềm vốn dĩ đang lau nước mắt,   Tư Vũ va  chân, ba hồn bảy vía vội vàng đỡ lấy tay cô: "Cậu   thế,  chỗ nào  thoải mái hả?"
Dưới ánh đèn mờ nhạt, Hàn Điềm Điềm  thể  thấy rõ khuôn mặt của Tư Vũ, lúc  cả  cô đỏ ửng, đôi mắt hạnh lóng lánh  nước, giống như  ai trêu chọc đến phát  , Hàn Điềm Điềm hoảng sợ.
Đã xảy  chuyện gì,   Tư Vũ     ngoài cùng Kỷ Lâm ư, hai  quan hệ  lắm mà, đừng bảo là cãi  chứ, nếu  tại  cô   tức giận đến đỏ cả mặt như , hình như còn rơi nước mắt nữa?
Hàn Điềm Điềm lo lắng gọi một tiếng: "Tư Vũ?"
"... Tớ  ." Tư Vũ phản xạ  điều kiện trả lời, trong mắt dần dần  tiêu cự. Ba loại cảm xúc khiếp sợ, ngượng ngùng cùng hoảng loạn đan xen   khiến đôi mắt của cô càng trở nên ướt át. Không đến vài giây, Tư Vũ nhịn   bụm mặt: "Không ,   chấp nhận......"
Chắc là Lục Ngũ gia đang đùa cô đúng ? Hay là động tác  ám chỉ điều gì đó hoặc là  định tìm cô tính sổ?
Tư Vũ liều mạng tìm cớ. Hàn Điềm Điềm  bên cạnh  kinh ngạc cực kì, trong đầu  ngừng tự hỏi.
Cô  chấp nhận chuyện gì? Quan hệ chị em của Tư Vũ và Kỷ Lâm tan vỡ?!
Hàn Điềm Điềm vốn định hỏi han Tư Vũ một chút, nhưng bộ phim  kết thúc, ánh đèn trong phòng cũng sáng lên, cô đành  kiềm chế sự nghi ngờ trong lòng,  thành thành thật thật,  Lương đạo kể một ít chuyện vui trong lúc đóng phim cho các fans.
"Tư Vũ, tập trung , lát nữa còn gặp mặt fans đó,  đừng suy nghĩ nhiều nữa." Cô lo lắng dặn dò.
Trang thái hiện giờ của Tư Vũ chính là  tai   tai ,  thể ở đây nhưng hồn  bay xa, hai mắt vô hồn  chằm chằm sàn nhà, Lương đạo  gì cũng  , kể cả ông khen cô chăm chỉ nỗ lực cũng  . Thế nên lúc Lương đạo mời các diễn viên chính lên sân khấu, chỉ  một  Tư Vũ  hề nhúc nhích.
"Tư Vũ, Tư Vũ,  thôi!" Hàn Điềm Điềm bước vài bước vẫn  thấy  đằng   theo, nghi hoặc  đầu, Tư Vũ vẫn bộ dáng hồn lìa khỏi xác. Hàn Điềm Điềm âm thầm nhéo eo cô một cái, lúc  Tư Vũ mới  chút phản ứng: "Cậu đang nghĩ gì , Lương đạo gọi 2  , tất cả   đều đang   đó."