Còn vết thương  môi chị  nữa...!
Hình như cảm nhận  ánh mắt sáng quắc của Kỷ Lâm, Lục Ngũ gia lười nhác mở mắt, cũng  chào hỏi một câu, tiếp tục vân vê Phật châu trong tay, thong thả ung dung giống như  mới chính là chủ nhân của ngôi nhà  , còn Kỷ Lâm chỉ là một vị khách tới chơi  cần thiết  quan tâm.
Hai  đàn một  một  nhưng đều vô cùng trầm . Bọn giống như hai tên thợ săn  đầu gặp mặt, yên lặng quan sát, đánh giá sức chiến đấu của đối phương.
Phòng khách yên tĩnh vô cùng. Sau khi đóng cửa xong, Tư Vũ bước   hai  , đau đầu cực kì, một cái Lục Ngũ gia cô  chịu  nổi, Kỷ Lâm  chạy tới nữa, đêm nay cô đừng hòng yên giấc ngủ ngon.
Giằng co gần một phút đồng hồ, cuối cùng vẫn là Kỷ Lâm chủ động,   đầu  Tư Vũ đang    giải quyết  chuyện như thế nào, theo thói quen  nũng: "Chị, nãy Lương đạo rót cho em một đống rượu. Em  chút khó chịu, chị nấu giúp em một bát canh giải rượu  ?"
Kỷ Lâm lúc đầu vì  thể hiện với chị gái  là một nam tử hán đại trượng phu nên lúc nào cũng nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh, về  khi hai    thiết hơn,  mới dần dần bộc lộ tính tình,  nũng chơi  gì cũng . Trợ lý Tiểu Ngải nhiều lúc chỉ  ôm trán, cô thật sự  thể tin   nọ chính là siêu  lạnh lùng Kỷ Lâm.
Quả nhiên,     thoải mái, Tư Vũ lập tức xuống bếp nấu canh giải rượu. Phòng khách lúc  chỉ còn  hai  đàn ông.
Kỷ Lâm  mới trưởng thành  lâu,  thiếu sự kiên nhẫn, nhưng  hiểu thua   thua trận, Lục Ngũ gia rõ ràng  ý với chị gái,   là em trai của Tư Vũ, ngáng  ngoài một chân  gì là sai —  đúng, ngáng chân gì chứ! Phải là đuổi  mới đúng!
Kỷ Lâm  xuống ghế sofa đối diện với Lục Ngũ gia. Hắn thẳng sống lưng, cố gắng để giọng   trọng lượng nhất  thể: "Anh đang theo đuổi chị  đúng ?"
Kỷ Lâm vốn định nhắc khéo một chút  mới  thẳng  vấn đề,     tưởng  thẳng như ruột ngựa, kém cỏi   đầu óc.   hiểu vì ,  ánh mắt lãnh đạm của Lục Ngũ gia,  cảm giác  như đang  khiêu khích,  kịp suy nghĩ kĩ thì lời   thốt  khỏi miệng.
Lục Ngũ gia chau mày,  môi nở nụ  nhạt.  Kỷ Lâm  cảm thấy đối phương đang  nhạo .
"Không ." Lục Ngũ gia phản đối  dứt khoát,  ánh mắt kinh ngạc của Kỷ Lâm,   bổ sung thêm một câu: "Cô  vốn dĩ là  của ."
Tuyết Lạc Vô Ngấn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-140.html.]
Quan hệ nam nữ là cái gì Lục Ngũ gia  quan tâm, thế nên vấn đề của Kỷ Lâm đối với  chẳng  chút ý nghĩa nào.
  em vợ    một hàm nghĩa khác. Sắc mặt Kỷ Lâm tối sầm, nhịn   chỉ  đối phương: "Anh   gì chị của  hả?!   cho  ,   ở đây  đừng hòng đụng  chị !"
Nếu đây   là nhà của Tư Vũ, Kỷ Lâm nhất định sẽ vén tay áo lên  một trận với  đàn ông giả bộ  đắn . Hắn thế nhưng    gì,  ,   đồng ý!
"Cậu  cần dùng thái độ đó  chuyện với . Tính tình của   , chẳng may    thương, chị của  nhất định sẽ buồn đấy." Lục Ngũ gia bình tĩnh nhắc nhở. Dưới cái  của , Kỷ Lâm quá ngây ngô, kể cả tuổi tác  trải nghiệm. Thế nên bộ dáng tự cho là của khí thế Kỷ Lâm   thèm để  mắt,  khác gì một đứa con nít trộm mặc quần áo của  lớn   diễu võ giương oai .
 vì Kỷ Lâm là em trai của Tư Vũ, Lục Ngũ gia  ngại bỏ  chút khoan dung, dù gì Tư Vũ vô cùng quý trọng đứa em trai duy nhất . Lục Ngũ gia chau mày suy nghĩ, nếu  đụng  tên nhóc miệng còn hôi sữa , thỏ trắng nhà  nhất định sẽ  vô cùng thương tâm đúng ? Nghĩ đến đây, Lục Ngũ gia thờ dài một , tức giận từng chút từng chút tan thành mây khói. Chính  cũng  phát hiện -   nuông chiều Tư Vũ thành thói quen.
Nếu   Kỷ Lâm mà là một  khác, cỏ  mộ  sớm  cao 2m  thừa.
"Anh! Anh cho rằng    sẽ... sẽ sợ ?" Kỷ Lâm nghé con mới sinh  sợ cọp,    đàn ông   bao nhiêu đáng sợ,  kết cục của cha   cũng đủ hiểu chọc   của nhà họ Lục   là một chuyện sáng suốt gì.  nghĩ đến Tư Vũ, Kỷ Lâm cắn răng,  hết tâm tư ở trong lòng: "Chị của   hiền,   cách từ chối  khác. Anh hùng hổ doạ  như , chị  chỉ  sợ hãi chứ  dám  gì khác. Chị     thì để  !"
Nụ   môi Lục Ngũ gia lập tức biến mất.
Hắn chăm chú   thanh niên  mặt. Ánh mắt lạnh như băng khiến Kỷ Lâm  cảm giác  chuẩn  g.i.ế.c .  ngoài dự đoán, Lục Ngũ gia  nhắm mắt, lạnh lùng : "Nói tiếp ."
Kỷ Lâm cố gắng bình tĩnh,  Tư Vũ vẫn đang bận rộn ở trong phòng bếp, : "Trước       một  chị gái, gần đây mới  cơ hội gặp . Mẹ của  đối xử với chị   , cho nên chỉ còn một    coi là nhà  đẻ... Anh đột nhiên  chị  là  của ,     thể chấp nhận ? Không  hứa hẹn,   hành động, chuyện của hai   cũng  hề  . Đồng nghĩa với việc  cũng     đối xử thật lòng với chị   thì     thể đồng ý! Chị  cũng sẽ  an tâm."
Kỷ Lâm  c.h.é.m đinh chặt sắt, tuy rằng  còn non nớt nhưng thứ quý giá nhất chính là sự thật lòng. Dù  bình tĩnh  nhưng điều đáng lo lắng nhất đang chờ ở phía . Hắn cũng  định phá vỡ hạnh phúc của chị gái, nhưng  xác nhận  đàn ông   xứng đáng để Tư Vũ gửi gắm cả đời  chứ?