Tư Vũ  im thin thít,  hòa thượng nghiêm túc phân tích... cô  khỏi  hổ. "Ngoại lực" là thứ gì cô    thể  ! Chu Tư Vũ bệnh tật ốm yếu thường xuyên hộc m.á.u chính là tác giả đây thêm  chứ ai! Về  cô xuyên   thể của Chu Tư Vũ,  hiểu    thấy  vận khí của  , dựa  phúc khí kéo dài tính mạng, thế nên khi đụng    sát khí dày đặc như Lục Ngũ gia cơ thể mới phản ứng mãnh liệt như .
Suy cho cùng, tự tạo nghiệp  thể sống.
 cũng  thể  chuyện   ngoài, Tư Vũ  hòa thượng lẩm bẩm, thậm chí bắt đầu lục tung giá sách, vội vàng ngăn cản: "Đại sư  cần vội,  vẫn khỏe,  ảnh hưởng đến tính mạng  ạ..."
Lục Ngũ gia bắt cô  xuống: "Cho ông  tìm. Không  tự nhận   vấn đề nào  khó  ông  ."
Tư Vũ tất nhiên  lay chuyển  Lục Ngũ gia, đành  ngoan ngoãn  im một chỗ.
Hòa thượng tìm nửa ngày cũng  tìm  biện pháp giải quyết, vì thế đuổi bọn họ ,  là sáng mai sẽ  Tàng Kinh Các tìm thêm một  nữa.
"Thí chủ yên tâm, nếu sư   mở miệng, bần tăng nhất định sẽ cố hết sức." Hòa thượng tiễn hai   ngoài cửa,  đó hình như nhớ tới điều gì, xoay  chạy  trong phòng, lát  lấy  một chuỗi vòng  giống với chuỗi Phật châu của Lục Ngũ gia, chỉ  khác biệt đôi chút về kích cỡ. Hắn đeo  tay Tư Vũ.
"Hạt bồ đề   khó tìm, cái của sư  là do trụ trì truyền , chuỗi vòng của bần tăng tuy   bằng nhưng đủ để ngăn khí huyết của thí chủ   mất mát quá nhiều. Đây cũng chỉ là phương án tạm thời, đợi bần tăng tìm  biện pháp giải quyết triệt để sẽ liên lạc  với hai ."
Tư Vũ vội vàng  tiếng cảm ơn.
Lục Ngũ gia  để ý  nhiều như , chẳng thèm chào một tiếng  xách thỏ trắng lên xe. Hòa thượng cũng  tức giận, giống như  quá quen tính tình của , ánh mắt bao dung  từ ái. Bị   chằm chằm, đại ma vương nhẫn nhịn lắm mới   tay  mặt Tư Vũ.
Lục Ngũ gia vốn định đưa cô đến biệt thự nhưng sáng mai Tư Vũ còn   phim, nghĩ đến việc Thẩm Duyệt phát hiện trong phòng   ai    lớn chuyện, thỏ trắng dứt khoát từ chối.
Chẳng qua Lục 3 tuổi   vui, nếu là   cô nhất định sẽ dỗ dành an ủi, nhưng Tư Vũ nghĩ tới hai   mới giảng hòa, cô hẳn   quyền lợi tùy hứng một chút mới đúng, vì thế giả bộ  thấy, cố ý : " quên mất, hồng loan tinh động là  ý gì ?"
Lục Ngũ gia: "..." Cái đồ hòa thượng lắm mồm!
Thấy ngũ gia   lời nào, Tư Vũ  cảm thấy  đang ở thế thượng phong, cô  hỏi: "Trời sinh một đôi? Ý trung nhân?"
Lục Ngũ gia cúi đầu  cô, con ngươi  chút gợn sóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-154.html.]
Tư Vũ  xong liền  nhịn   thành tiếng. Thật  cô  hề tin mấy thứ , nhưng   vì   vị hòa thượng   cô  cảm thấy  đúng lý hợp tình... cảm giác  giống như "À, thì  là thế"  hề  chút bài xích nào.
Cười  một lúc cổ họng  ngứa. Chuỗi vòng đeo ở tay tỏa  một thứ hương thơm dịu nhẹ, Tư Vũ ngửi xong bỗng nhiên cảm thấy m.á.u bầm ở cổ giống như  thứ gì đó áp chế,  còn khó chịu như  nữa.
"Sư  của  đưa đồ  hữu dụng." Cô giơ tay  ,  chút vui sướng: "Quả nhiên là cao tăng!"
Nghe thấy Tư Vũ  sức khen  khác, Lục Ngũ gia lạnh lùng , cúi đầu thì thầm bên tai cô: "Nếu  hữu dụng thì  cần lãng phí."
Tư Vũ  hiểu: "??"
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Lục Ngũ gia cũng  giải thích, nghiêng đầu ngậm lấy đôi môi mềm mại của  nọ, đồng thời duỗi tay đặt ở  gáy cô, ôn nhu hôn thật sâu.
Tư Vũ còn  kịp phản ứng, hai tay   ghì chặt ở  lưng  thể nhúc nhích. Tư thế    một tẹo nào, cô  bắt ngẩng cổ "đón nhận" nụ hôn của  nọ. Không những thế tài xế đại ca còn  qua kính chiếu hậu –  vô cùng  điều khởi động tấm chắn, để hai    gian riêng tư nhất  thể.
Tư Vũ: "..."
Cấp  của Lục Ngũ gia  bồi dưỡng  kĩ về vấn đề tai   mắt  thấy - bọn họ cố gắng  tròn chức trách của bản  là đủ, những việc khác  cần quan tâm. Vì thế Tư Vũ xui xẻo! Lục Ngũ gia một khi  tóm  con mồi thì  gì  chuyện để cho nó chạy thoát, mặc kệ đang ở trong  cảnh nào, nếu    ai quấy rầy thì cứ việc lấn tới thôi!
Chẳng mấy chốc đôi môi của thỏ trắng  tê dại. Hô hấp của cô thật sự  thể nào so với một  đàn ông trưởng thành ,  tới mấy phút  hoa mắt chóng mặt. Lúc Ngũ gia chịu "buông miệng", hai tay hai chân của Tư Vũ  mềm như bông  còn chút sức lực nào, ngơ ngác   ôm  trong ngực,  sức thở phì phò.
Lục Ngũ gia cúi đầu  cô,  tiếp tục tra tấn đôi môi đáng thương nữa, chỉ nhẹ nhàng hôn lên tóc mai, đuôi lông mày của  nọ, động tác dịu dàng ôn nhu hơn    nhiều.
Nói thật cảm giác  đối với Tư Vũ  chi là mới lạ, nụ hôn của    chút chiếm hữu nào, giống lặng thầm an ủi hơn. Không khí quá đỗi ấm áp khiến cô nheo  mắt, lười biếng   cử động, một lúc lâu  mới áp chế  trái tim đập liên hồi.
Mùi đàn hương thoang thoảng nơi chóp mũi, Tư Vũ ngửi ngửi   chút buồn ngủ. Đồng hồ sinh học của cô  đúng giờ, bây giờ cũng  nửa đêm , hai mắt díu   thể nào mở nổi.
Lục Ngũ gia nhéo cằm của Tư Vũ, hôn hết cả khuôn mặt  bỏ sót một chỗ nào. Chưa  thèm  gặm gặm đôi môi mọng nước một  nữa  mới chịu buông tha thỏ trắng tội nghiệp.