Mộc Yên: "...Không  lừa đảo , chị tận mắt  thấy hai  bọn họ  bình thường tí nào luôn á! Đưa đồ ăn còn dạy  học nữa."
Nhắc đến chuyện , Tư Vũ tiếp tục đau đầu. Không  cô  từ chối, đồ ăn mà Ôn Viễn đưa cô đều nhờ  trả , còn khéo léo bày tỏ bản   dám nhận. Hay   dạy cô diễn, Tư Vũ cũng thể hiện rõ quan điểm    khác ở bên cạnh thì cô mới đồng ý, kiên quyết từ chối những lời mời ngầm, thế mà vẫn  ngăn  tin đồn thất thiệt...
Ôn Viễn  hả, tuy rằng  qua   vẻ vô cùng ôn hòa nhưng bên trọng  cứng cỏi cực kì. Bạn từ chối một ,  sẽ  đích   nữa mà nhờ  đưa tới,  những thế còn cố tình tăng thêm   diễn tập, lấy cả đạo diễn  để  lá chắn. Đến nước  Tư Vũ vẫn tiếp tục từ chối thì chắc chắn  khác sẽ nghĩ cô kiêu căng tùy hứng,    .
Mọi  đều cùng một đoàn phim, Tư Vũ  thể để mối quan hệ trở nên quá căng thẳng. Đây   chuyện riêng của hai , nam nữ chính cãi   dễ ảnh hưởng đến tập thể. Tư Vũ vốn định giải quyết trong âm thầm,  hề mong     đến chuyện .
Giằng co mãi cuối cùng cũng  xong  một nửa kịch bản,  thể Tư Vũ  mệt bao nhiêu nhưng trái tim cô  mệt thật sự.
Cô  với Mộc Yên: "Chị  tin em chứ! Em và... Tư Vũ là bạn, cô   cho em tin đồn    sự thật."
Đầu tiên Mộc Yên nghĩ tới chuyện Cẩm Lí  bạn với Chu Tư Vũ từ bao giờ ,  đó mới hỏi dồn dập: "Vậy cô    cho em ai là bạn trai của cô  ?"
Tư Vũ yên lặng vài giây, : "Không !  mà khẳng định   quan hệ gì với Ôn Viễn hết. Chị cũng đừng   ngoài,  khác  thấy   bóng  gió."
Dù lòng  ngứa nhưng Mộc Yên vẫn cố kiềm chế , liên tục bảo đảm tuyệt đối sẽ    ngoài. Sau khi hai  kết thúc cuộc trò chuyện, cô sờ cằm, lẩm bẩm : "Đến cả Ôn ảnh đế cũng chướng mắt, bạn trai của Chu Tư Vũ xem    dạng  ..."
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Đối phó với biên tập chuyên gia hóng hớt xong, Tư Vũ  cầm bút vẽ, tiếng chuông điện thoại  vang lên, cô  màn hình — nickname của Lục Ngũ gia   đổi đôi chút, từ "Đại ma vương bệnh thần kinh" chuyển thành "Đại ma vương nhà mị" — thở dài,  lắm,  tiễn  một tên, một tên khác  tới – còn khó chơi hơn tên , vị   dỗ dành  thì đêm nay cô đừng hòng ngủ ngon.
Tư Vũ khoác thêm áo, dặn dò Thẩm Duyệt một chút  mới đẩy cửa bước  ngoài. Mấy ngày nay, trợ lý  quen với việc cô   ngoài cả đêm  về, tuy rằng vô cùng tò mò  hẹn Tư Vũ là ai nhưng cô vẫn cố gắng áp chế sự tò mò trong lòng,  lắm miệng cũng  nhiều chuyện.
Dù gì từ đó đến giờ cũng   nhà báo nào chụp  cảnh Tư Vũ  ngoài ban đêm, Thẩm Duyệt đành  mở một con mắt nhắm một con mắt.
Tư Vũ xuống cầu thang trùng hợp  chạm mặt với Sở Song Nghiên đang trở về phòng. Suất diễn của cô còn mấy cảnh nữa là kết thúc nên  cần túc trực ở đoàn phim cả ngày, thế là đại tiểu thư  chơi khắp nơi, buổi tối mới chịu về  khách sạn. Hai  đụng mặt, Sở Song Nghiên hiểu rõ nở nụ , thấy bốn bề vắng lặng, cô nhỏ giọng hỏi: "Chị Tư Vũ,   Ngũ gia  giận quá 3 ngày đúng ? Em      chịu đựng  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-157.html.]
Sở Song Nghiên chính là  đầu tiên  hai  bọn họ quen , cô còn tự xưng là Hồng Nương nữa chứ. Sau tất cả  chuyện, Sở đại tiểu thư bây giờ   niềm vui mới là: Đánh cuộc.
Đánh cuộc gì hả? Đánh cuộc Lục Ngũ gia  thể chịu đựng  gặp Tư Vũ mấy ngày. Ngũ gia dù  cũng là  nắm quyền chân chính của nhà họ Lục -    nhiều vấn đề  giải quyết,  thể ở  Giang Thành quá lâu mà còn   những thành thị khác. Trước  thì  , xa  dăm bữa nửa tháng cũng   gì là khó khăn.  bây giờ  giống,  gần như  thể chấp nhận chuyện Tư Vũ rời xa tầm mắt của bản , thế nên một hai ngày  giải quyết xong tất cả  việc, đón máy bay trở  Giang thành.
Lần  Sở đại tiểu thư đánh cuộc 3 ngày, quả nhiên cô  thắng.
Tư Vũ  cô, thở dài: "Cô đừng trêu .".
Sở Song Nghiên trong lòng hiểu rõ nhưng   , vẫy tay: "Hai   chơi với  ."
Tư Vũ: "..."
Cô chậm rãi bước  đại sảnh. Người của Ngũ gia sớm  thanh trừng khu vực quanh đây, paparazzi cả ngày lẫn đêm canh chừng ở bên ngoài khách sạn   thấy bóng dáng, xung quanh yên tĩnh cực kì. Tư Vũ  mới bước  ngoài cửa   một đôi tay kéo  trong xe.
Máy sưởi vô cùng ấm áp,  khí tràn ngập mùi gỗ đàn hương, một thứ mềm mại ấm nóng hôn lên đôi môi lạnh băng của cô.
Tài xế đại ca hai mắt  thẳng, tay thì nhấn nút khởi động tấm chắn. Gần mười phút trôi qua, Tư Vũ thở hổn hển, giãy giụa  tránh khỏi cánh tay như kìm sắt của  nọ, cô nghiêng đầu ho khan.
Cũng may  sự trợ giúp siêu to khổng lồ của sư  Lục Ngũ gia, cô  hề ho  m.á.u nữa.
"Ôn Viễn vẫn còn xum xoe với em?" Lục Ngũ gia bắt lấy con thỏ đang  ý định chạy trốn, nhanh nhẹn ôm chặt nó  lòng, trầm giọng hỏi: "Hửm?"
Tiêu đời! Lục Ngũ gia am hiểu nhất chuyện biến  thành , mà "Sự thật" hình như cũng "",     định  gì  xa, cô vội vàng phủ nhận: "Đồng nghiệp thôi mà,  tuyệt đối  ở một  một phòng với  , thật sự, Thẩm Duyệt  thể  chứng!"
Lục Ngũ gia nhướng mày,  đương nhiên là  chuyện ,  bên cạnh Tư Vũ   dùng để trang trí, chẳng qua   bắt nạt cô gái nhỏ nhà  thôi -  lấy  một cái cớ  cô  bảo  ỷ thế h.i.ế.p    ?