Tư Vũ theo bản năng hỏi một câu: "Chờ  đồng ý?"
Sở Song Nghiên vẻ mặt đương nhiên: "Chờ chị cho Ngũ gia danh phận."
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Tư Vũ: "..." Có gì đó sai sai?
Thấy Tư Vũ  tin, Sở Song Nghiên  chút nóng nảy, cô vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Thật mà,  em  Ngũ gia  chuẩn  xong đám cưới ,  tin chị hỏi Ngũ gia mà xem."
  điên mới  hỏi  ! Nói  chừng  nọ sẽ thoải mái thừa nhận,  đó xách cô đến nơi tổ chức đám cưới — hành vi  một tấc   tiến một thước      thể  !
Sở Song Nghiên  để ý biểu tình vi diệu của Tư Vũ mà lảng sang chuyện khác: " , thời gian  chị để ý một chút nhé. Em   bác Kỷ đang tìm chị khắp nơi, còn đến cả nhà em cầu xin em chuyển lời giùm. Em  dám đồng ý,  hỏi Anh Kỷ thì   đột nhiên tức giận cực kì, mắng em đừng  xía  chuyện của  khác."
Tư Vũ  xong, lạnh nhạt hỏi: "Bà  tìm cô?"
Sở Song Nghiên gật đầu: "Vâng...  chị yên tâm, em   gì với bác  hết!"
Sở đại tiểu thư  chút thấp thỏm, cô   đôi chút về mối quan hệ phức tạp giữa Tư Vũ với nhà họ Kỷ. Đoạn Như Lan là  đẻ của Tư Vũ nhưng hai  coi   khác gì kẻ thù, thế nên lúc bà  tới tìm cô – cô mới từ chối  chút do dự như .
Tuy rằng   Sở gia  quan hệ  tồi với nhà họ Kỷ, Đoạn Như Lan còn coi Sở Song Nghiên là con dâu tương lai, nhưng từ khi bọn họ đắc tội Ngũ gia, tình hữu nghị  sớm   còn.
Không ngờ Kỷ phu nhân bản   tìm  cách   kéo  khác xuống, Sở Song Nghiên liên tục kêu khổ. Trời  cô còn   với Tư Vũ đến mức đấy! Còn nữa, nếu bản  dám giúp bà , Sở phụ thật sự sẽ đánh c.h.ế.t cô đó!
Nhờ cô thà rằng  nhờ Kỷ Lâm còn hơn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-168.html.]
Đoạn Như Lan đương nhiên cũng nghĩ tới chuyện  nhờ con trai, nhưng vấn đề là Kỷ Lâm  chịu phối hợp! Hắn từ chối thảo luận những vấn đề liên quan đến Tư Vũ. Lúc Đoạn Như Lan đưa  chủ ý  Tư Vũ nhận tổ quy tônng, Kỷ Lâm còn khẳng định   khả năng, trong vòng một đêm thu thập hành lý dọn  ngoài ở, cắt đứt  phương thức liên lạc.
Đoạn Như Lan  nghĩ tới con trai  chịu  lời như , bà cực kì tức giận.  đến giờ phút  bà mới nhận , đứa con trai bà vẫn luôn cho rằng  thể sống nếu   nhà họ Kỷ hỗ trợ  sớm mọc đủ lông đủ cánh,  chịu sự khống chế của bất kỳ ai cả. Đoạn Như Lan còn  lấy " phận"  ruột để áp bách Kỷ Lâm, nhưng trái tim   lạnh lẽo,  vô cùng dứt khoát, thế nên chiêu  của bà cũng vô dụng.
 lúc  tin Tư Vũ  đính hôn với Lục Ngũ gia truyền tới, Đoạn Như Lan  xong thì cả  như sét đánh giữa trời quang. Lúc đầu bà  dám tin,  khi xác nhận đúng là sự thật, trong đầu Đoạn Như Lan chỉ nghĩ tới bốn chữ -   chẳng . Tại  khi xưa bà  chịu nhận đứa con gái  chứ? Nếu  thì bây giờ bà  là  vợ của nhà họ Lục, uy phong  bao nhiêu, chẳng cần  để ý sắc mặt của  khác, cũng  cần chịu nhiều uất ức như ! Con bé c.h.ế.t tiệt  thật sự quá may mắn!
Nghe Sở Song Nghiên kể xong  chuyện, Tư Vũ cúi đầu  lạnh: "Cô  cần quan tâm bà ,    quan hệ gì với Đoạn Như Lan hết."
Sở Song Nghiên thông minh ngậm miệng kịp thời. Cô  thể  thấy sự phiền chán trong ánh mắt của Tư Vũ, chị  quả thật   chút cảm tình nào với Đoạn Như Lan. Mà cũng đúng thôi, cô nhớ rõ  khi quan hệ của Tư Vũ và Lục ngũ gia  đưa  ngoài ánh sáng, thái độ của bác gái đối với chị  vô cùng kém cỏi, cũng khó trách...
"Cô  cần khó xử,   Đoạn Như Lan  gặp  ?" Tư Vũ cúi đầu, dấu  sự lạnh lẽo nơi đáy mắt: "Vậy thì  sẽ đến cửa hỏi thăm một chút — cùng với bạn trai ."
Thời gian gần đây, cuộc sống của Đoạn Như Lan  hề thuận lợi một chút nào.
Đầu tiên là chồng bà, Kỷ Văn Chương càng ngày càng trở nên lạnh nhạt. Dù rằng   mỗi  đều  cuộc vui của riêng , quan hệ cũng   coi là  mật nhưng   bọn họ vẫn tôn trọng lẫn . Còn bây giờ, Kỷ Văn Chương thể hiện thái độ ghét bà  mặt! Hai  đều ở  một mái hiên, ngẩng đầu  thấy cúi đầu thấy, thế mà 10 ngày  ông  cũng  thèm  với bà một câu! Từ khi gả  nhà họ Kỷ tới giờ, sống trong nhung lụa quen , bà    thể chịu  cảnh  đối xử như thế , dù trong lòng tức giận cực kì nhưng   dám oán trách nửa lời.
Người khôn khéo như Đoạn Như Lan     Kỷ Văn Chương đang  thành kiến với bà, chẳng may cãi  to, ông  tìm cớ ly hôn thì ? Bà còn   Kỷ thái thái đủ !
Kế đến là Kỷ Lâm, nghĩ đến đứa con trai , Đoạn Như Lan cảm thấy đau đầu vô cùng. Lúc bà sinh nó  cũng là lúc  gả  nhà họ Kỷ  lâu. Lần đầu tiên  trải nghiệm cảm giác  phu nhân nhà giàu, bà sung sướng  điên , mỗi ngày chỉ thích  ngoài khoe khoang,  gì  thời gian quan tâm đứa con còn đỏ hỏn, vì thế ném Kỷ Lâm cho bảo mẫu chăm sóc. Do đó cho đến lúc Kỷ Lâm trưởng thành, thật sự   một tí tình cảm nào với bà.
Không  tình cảm thì   tình cảm, Kỷ Lâm là m.á.u mủ ruột thịt của bà, chẳng nhẽ nó   hiếu kính  ruột? Đoạn Như Lan tự an ủi bản   như , mặc kệ Kỷ Lâm   gì thì .  bà  ngờ đứa con trai     điều – thà  chống lưng cho con bé Chu Tư Vũ c.h.ế.t tiệt còn hơn  giúp    một câu!