Tư Vũ  Kỷ Lâm   công khai mối quan hệ , thế nên cô cũng  hề dấu diếm mà   hết tính toán của bản  - nếu Kỷ Lâm  đồng ý, cô sẽ nghĩ biện pháp khác.
 Kỷ Lâm  đồng ý.
Cũng     tiếc nuối, nhưng so với những thứ hư danh, Kỷ Lâm cảm thấy khuôn mặt tươi  của chị gái đáng giá hơn nhiều,    cô vì chuyện của Đoạn Như Lan mà buồn bực  vui.
"Nói xong ." Tư Vũ bình tĩnh trả lời.
Kỷ Lâm âm thầm quan sát chị gái, thấy sắc mặt cô  vô cùng, lập tức cảm thấy yên tâm.
Tư Vũ hỏi : "Em  định  xem hả?"
Kỷ Lâm  chút chần chừ, nhưng cuối cùng vẫn kiên quyết lắc đầu: "Không ạ, lúc  cứ gặp là cãi . Em với cha  thật sự   chuyện gì để  với  cả... Hơn nữa em  dọn  ngoài ở , bọn họ  quản  em ."
Thật  Tư Vũ cũng lo lắng chuyện  sẽ ảnh hưởng   đến Kỷ Lâm - dù gì  vô tội nhất chính là ! Cha   thể   nhưng con đường tương lai là do bản  quyết định, nếu Kỷ Lâm  suy nghĩ kĩ thì cô cũng  còn gì để  nữa.
"Một thời gian nữa trở về cũng  muộn. Chị, em  tâm sự một chút." Kỷ Lâm   trong nhà   thu hồi tầm mắt, nhưng cũng   sang Tư Vũ mà  về phía Lục Ngũ gia —  rể  danh nghĩa của .
Không sai,  danh nghĩa, bây giờ chỉ còn mỗi Kỷ Lâm là quật cường  chịu thừa nhận. Chẳng qua khi  thấy Lục Ngũ gia im lặng giúp chị gái nhà  chuẩn   hết thảy  thứ, thái độ của Kỷ Lâm mới hòa hoãn xíu xiu thôi.
Tư Vũ tất nhiên là đồng ý, vội vàng rút bàn tay đang năm lấy tay đại ma vương , còn đẩy  một cái, thúc giục  nọ mau  trong xe, đừng  đây cản trở chị em nhà cô tâm sự: "Anh về   nhé."
Lục Ngũ gia: "..." Chưa bao giờ    xua đuổi như thế , một trải nghiệm... thật mới lạ?
 thỏ trắng nhà  mà, chiều chuộng một chút thì   ? Lục Ngũ gia   em vợ đang vui sướng khi  gặp họa, cũng   gì, thế nhưng  lời bước  trong xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-172.html.]
Kỷ Lâm   ở một bên,  thể  thừa nhận  đàn ông  đối xử với chị gái  .
Tư Vũ  lâu   ở riêng với Kỷ Lâm, thời gian rảnh rỗi của cô gần như đều  Lục Ngũ gia bá chiếm. Vì thế thỏ trắng vô cùng vui sướng dắt Kỷ Lâm  thẳng đến siêu thị. Hai  mua một đống nguyên liệu, Tư Vũ xắn tay áo tự  xuống bếp, nấu đầy một bàn đồ ăn.
Cô vẫn ở căn nhà cũ  chịu dọn . Tất nhiên khu chung cư  từ trong  ngoài đều   của Lục Ngũ gia —  đàn ông  bệnh chiếm hữu cực cao  quyết tâm  dọn sạch những nhân tố mà  cho là nguy hiểm, đương nhiên tính cả đội paparazzi liên tục chầu chực ở bên ngoài. Bởi  nhà cô chính là nơi an  nhất, Kỷ Lâm cũng  cần  ngụy trang, dù gì   phóng viên nào  thể bước  cửa khu chung cư .
Ngoại trừ đồ ăn, Tư Vũ còn lấy  một chai rượu. Bản  cô  thể uống rượu, hmm,  thể là Lục Ngũ gia tiện tay mang tới đây chăng? Trông  vẻ  đắt tiền, vì thế thỏ trắng hỏi em trai   uống .
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Tuy  Kỷ Lâm  trưởng thành, nhưng ngày thường  cực kì hạn chế,  từng uống rượu bao giờ. Chẳng qua Kỷ 3 tuổi sĩ diện cực kì,    với chị gái là    uống rượu, vì thế  rót đầy một ly, nốc một  hết sạch.
Một phút đồng hồ trôi qua, Tư Vũ trơ mắt  khuôn mặt ngày càng đỏ của em trai,  thì ngây ngốc  cô , trong mắt chứa đầy sự mê mang cùng mờ mịt.
"Chị, chị...vẽ  , nhưng mà, tại  gần đây chị   vẽ em nữa?" Kỷ Lâm  xuống bàn, mơ mơ màng màng lầu bầu,     bản  đang  gì:"Có  chị hết yêu em  đúng . Rõ ràng lúc  chỉ vẽ một  em, bây giờ  vẽ cả Hàn Điềm Điềm ợ, Sở Song Nghiên ợ... Chị thà vẽ bọn họ cũng  chịu vẽ em! Em, em mỗi ngày đều  Weibo của chị bình luận, nhấn like, còn, còn là trưởng Fans Club nữa chứ!..."
Kỷ Lâm hồ ngôn loạn ngữ một lúc lâu. Có bao nhiêu uất ức trong lòng đều   hết sạch,   thèm tự hỏi    mặt  là ai, những lời   nên    .
Mà đối tượng  Kỷ Lâm oán giận,  cho là "Di tình biệt luyến" - Tư Vũ cũng   hơn bao nhiêu, cô thẫn thờ   ghế   đang suy nghĩ điều gì.
Sáng sớm ngày hôm , Kỷ Lâm tỉnh , cảm thấy  chút đau đầu. Hắn  dậy,  một vòng xung quanh, nhận  đây là phòng dành cho khách, đầu nặng chân nhẹ bước  nhà vệ sinh rửa mặt. Làm xong tất cả, Kỷ 3 tuổi dựa  mùi hương tìm đến phòng bếp.
Tư Vũ dậy từ  sớm, lúc  cô đang  cơm sáng. Nghe thấy tiếng động đằng  lưng, thỏ trắng cũng   đầu , chỉ ôn nhu : "Canh giải rượu đặt  bàn đó, em mau uống . Đêm qua em say bất tỉnh nhân sự,   cách đút cho em . Chắc giờ đầu vẫn còn đau đúng ?"
Trí nhớ của Kỷ Lâm dừng  ở thời điểm  nốc cạn ly rượu, về  thế nào thì thật sự  nhớ rõ, giờ  Tư Vũ  , còn tưởng bản  gây  chuyện phiền toái gì chứ — nhưng đúng là  "phiền toái"  nhỏ. Hắn cũng  dám cò kè mặc cả, lập tức cầm chén canh giải rượu lên uống một  hết sạch,  chân chó múc một bát cháo cho Tư Vũ:
"Không  việc gì,  choáng váng một chút thôi. Vừa nãy em rửa mặt bằng nước lạnh nên cảm thấy dễ chịu hơn nhiều . À, chị, ngày hôm qua em ...  chuyện gì khác  ?" Hắn  khỏi thấp thỏm lo âu.