Trước khi kết thúc công việc, Nghiêm đạo chủ động bỏ tiền túi mời   trong đoàn một bữa. Vốn cả nhóm định  ăn khuya nhưng Tư Vũ   sức chối từ.
Mấy ngày nay thời gian ăn cơm chiều của cô đều  đoàn phim trưng dụng – thế nên  nào đó cực kì  vui. Nếu ngay cả thời gian  hóng gió cũng  , Tư Vũ chẳng cần nghĩ cũng  đại ma vương sẽ hành hạ cô thế nào. Vì  để bản  rơi  tình thế nguy hiểm, thỏ trắng đành  uyển chuyển từ chối lời mời của Nghiêm đạo.
Nếu là  đây,   sẽ nghĩ  thể Tư Vũ   nên  thể thức quá khuya, còn bây giờ... từ khi tin hẹn hò lộ  ngoài,   trêu chọc thỏ trắng càng ngày càng nhiều. Nghiêm đạo  ha hả hỏi: " hiểu ,  chơi với bạn trai đúng ?"
"..." Tư Vũ  chút ngượng ngùng,  như thể cô đang trọng sắc khinh bạn :"Vâng, khó khăn lắm   mới đến Giang Thành. Cũng  lâu  gặp , nên là..."
Đương nhiên, câu    là bịp bợm. Hôm nào Lục Ngũ gia chẳng ở Giang Thành. Với   gì  chuyện  lâu  gặp, rõ ràng là lâu lắm   tách !
Nghiêm đạo : "Hai ngươi yêu xa hả?"
Tư Vũ chột  gật đầu. Nghiêm đạo  cảm khái : "Trước   với vợ cũng yêu xa một  thời gian. Tuổi trẻ mà, kinh nghiệm  , mỗi    công việc của riêng . Bà  còn nghi ngờ    thứ 3 cơ. Haizz, dỗ dành mãi khiến đầu  cũng trọc luôn."
Dứt lời, ông sờ sờ cái đầu bóng loáng của , thổn thức  thôi.
Tư Vũ nghĩ thầm, Lục Ngũ gia sẽ  cho rằng cô   thứ 3 đó chứ— bình dấm chua     đến gần   đuổi  thật xa ,  khi còn khó dỗ hơn cả vợ Nghiêm đạo. Thỏ trắng kìm lòng  đậu bắt đầu lo lắng  tóc còn   đầu .
Ôn Viễn  ở bên cạnh cũng   gì, chỉ trầm mặc uống rượu,  hai   chuyện phiếm. Tư Vũ trong lúc vô tình  về phía ,   tiếp, từ khi scandal nổ ,   Ôn Viễn tới tìm cô quả thật đếm  đầu ngón tay, lúc  cứ cách một ngày là  tặng đồ ăn một , đến bây giờ mới chịu dừng . Điều  khiến Tư Vũ nhẹ nhàng thở  một .
Chẳng qua  khí giữa hai  trở nên kỳ quái vô cùng - Ôn Viễn bắt đầu  ở một chỗ  xa  chằm chằm Tư Vũ.     tiến lên bắt chuyện   bất kì hành động nào khác, hại cô thời gian rảnh rỗi cũng  dám  ở phim trường,  trốn chui trốn lủi ở trong phòng nghỉ.
Cũng may Ôn ảnh đế vô cùng chuyên nghiệp,  mặc kệ quan hệ  hổ giữa hai , nghiêm túc diễn tròn vai nam chính của , thật sự  tìm   một chút sai xót nào. Thế nên Tư Vũ mới  dám thẳng thắn bộc lộ suy nghĩ của bản , dù gì cũng sắp  xong , chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-174.html.]
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Mọi  cơm nước xong xuôi, dự định  thêm tăng nữa là  ăn BBQ. Nghiêm đạo  khỏi rủa thầm một câu: Dạ dày của mấy    thật! Sau khi ông thanh toán xong,  đầu  với Tư Vũ: "Hay là cô  về  ,  nghĩ hôm nay bọn họ sẽ chơi đùa đến tận đêm . Với  cảnh  còn  cũng  nhiều, cô  cần vội , chiều mai đến phim trường cũng ."
Tư Vũ vội vàng đáp lời.
Sau khi cô rời khỏi, Nghiêm đạo vốn định trò chuyện với Ôn Viễn,  phát hiện  đang trầm tư  bóng dáng Tư Vũ rời , ông  khỏi  một tiếng, nhỏ giọng : "Như thế nào, vẫn cảm thấy  cam lòng hả?"
Hành động lúc  của Ôn Viễn quả thực quá rõ ràng,  ít  trong đoàn      ý với Tư Vũ, chẳng qua   là minh tinh nổi tiếng nên bọn họ mới  dám bàn luận công khai thôi. Huống hồ đoàn phim quản lý  chặt,  cho phép bất kì ai truyền bá tin tức  ngoài.
Lại , nhân viên còn   thì Nghiêm đạo     chứ? Vốn ông chỉ định  bên ngoài xem diễn, nhưng  khi tin Tư Vũ  bạn trai lộ  ngoài, Nghiêm đạo đôi khi cũng nhắc nhở Ôn Viễn vài câu, khuyên  suy nghĩ thoáng  một chút. Làm việc với  hơn ba tháng, Ôn Viễn vẫn kiên trì tặng quà, nếu Tư Vũ  ý với  thì chuyện   sớm thành, chứ đừng  tới bây giờ    là danh hoa  chủ. Nhìn là     cơ hội .
Nghe thấy Nghiêm đạo , ảnh đế đại nhân buồn rầu uống cạn ly rượu: "Yên tâm,    ý gì khác."
Nghiêm đạo tiếp lời: " .  Tiểu Ôn , chuyện tình cảm  thể cưỡng cầu,   cam lòng cũng vô dụng."
Ôn Viễn đúng là  chút  cam tâm. Hắn tất nhiên là thích Tư Vũ, nhưng mà hai  tiếp xúc với  quá ít, tình cảm cũng  sâu... Trước khi ảnh đế đại nhân  giới giải trí,   từng yêu đương một  thời gian, nhưng kể từ khi trở thành diễn viên thì coi như vô duyên với chuyện tình cảm. Lý do đầu tiên là quá bận, một năm thì  đến chín tháng   ở nhà - gặp  thì ít mà xa cách thì nhiều, tình cảm khó mà bền . Thứ hai là truyền thông quá phiền, cả ngày  chằm chằm nhất cử nhất động của . Ôn Viễn  thích chuyện riêng tư của    dân thiên hạ soi mói, vì thế  quyết định tạm thời sẽ  yêu đương gì hết.
Khó khăn lắm mới gặp  một cô gái  ý, Ôn Viễn còn cảm thấy  soi mói một chút cũng   cả.  đáng tiếc...     đầu tiên phát hiện  viên ngọc quý , lúc tìm thấy nó thì nó   chủ .
Cô đơn nhiều năm như , mãi mới  một  động lòng nhưng   thể đến với , Ôn Viễn cũng vô cùng buồn bực  chứ?
Đặc biệt trong lúc vô tình   thấy trợ lý của Tư Vũ trò truyện với mấy nhân viên trong đoàn,  bạn trai cô mỗi tuần đều đưa một đống dược liệu tới khách sạn, giá trị của chúng khiến ai  xong cũng  há hốc mồm. Ôn Viễn  nghĩ tới  thuốc  đưa cho Tư Vũ lúc cô đang  viện, lập tức cảm thấy  hổ vô cùng.