Trời ạ, bạn trai của chị Tư Vũ quá kinh khủng. Người ôn nhu dịu dàng như chị    thể chịu đựng    nhỉ? Thẩm Duyệt nghĩ trăm  cũng  , tuy rằng cô  thích cái  nhưng trực giác   cho cô   đàn ông  nguy hiểm cực kì,  nên động  thì hơn. Hình như   chị Tư Vũ  nhắc tới Lục tổng... Chẳng lẽ   cũng  quan hệ với Boss ?
Dù  tò mò thế nào Thẩm Duyệt cũng  dám hỏi, chỉ  thể thở dài ở trong lòng, giới giải trí đúng là quá rắc rối!
Lúc Thẩm Duyệt xuống xe,  môi nở nụ  vô cùng khó hiểu. Tư Vũ cảm thấy ánh mắt của em   kỳ quái, tựa hồ là đang ám chỉ cái gì đó.     xa , cô cũng ngại  dám hỏi, hơn nữa  lưng còn  móng vuốt sói đang vươn tới, ôm lấy eo cô, kéo cô  trong lồng ngực.
Tư Vũ trợn trắng mắt: "Anh  cần vội vàng như   hả..."
Nếu     Thẩm Duyệt  bóng đèn, Lục Ngũ gia sớm  ôm cô  lòng. Với tính cách của  mà nhịn cho tới bây giờ -  là hết sức nhẫn nại ...
Quả nhiên, Lục Ngũ gia cực kì  vui: "Sao em   với  trợ lý của em sẽ  cùng?"
Khóe miệng Tư Vũ run rẩy, chuyện   cũng so đo nữa hả.  đây là đức hạnh của bạn trai nhà  , cô đành  lên tiếng dỗ dành: "Về    đưa em  về cũng   cơ hội . Em xin từ chức , Thẩm Duyệt cũng sẽ  tìm nhà mới,   theo em nữa."
Lục Ngũ gia trầm mặc vài giây, lúc  mới miễn cưỡng buông tha con thỏ trắng yếu ớt .
Tư Vũ cho rằng  sẽ tiếp tục đưa cô  dạo một vòng thành phố, ai ngờ xe  đổi phương hướng,  thẳng về phía ngoại ô. Lúc xe dừng , Tư Vũ ngó  ngoài cửa sổ, lập tức  thấy 3 chữ "Chùa Hương Tích"  tấm biển sơn son  vàng, cùng với đó là vị hòa thượng quen thuộc   chờ sẵn ở ngoài cửa.
"Sư ,   ở đây chờ  hơn nửa ngày , còn tưởng rằng    cẩn thận lạc đường chứ." Hòa thượng tươi   thiện, thăm hỏi  lễ nhưng lời     hữu hảo chút nào.
Lục Ngũ gia khẽ hừ một tiếng, kéo Tư Vũ bước  trong chùa. Thỏ trắng vội vàng nghiêng đầu chào hỏi: "Đại sư, thật ngại quá. Là tại ,      định đến đây nên  đường    chút chuyện, mong ngài đừng để trong lòng..."
Hòa thượng  ha hả lắc đầu, ánh mắt  chút hàm ý  Lục Ngũ gia: "Xem phu nhân của  ,   thời thế. Tại    chịu học hỏi   một chút chứ?"
Hai chữ "phu nhân" khiến Tư Vũ  chút ngượng ngùng, cô đỏ mặt : "Đại sư, ngài đừng giễu cợt ..."
Lục Ngũ gia nắm c.h.ặ.t t.a.y Tư Vũ, nhàn nhạt : "Dù  ông cũng chỉ  bên ngoài hâm mộ  thôi." Trừ khi hòa thượng chịu  tục, nếu   tìm một vị phu nhân để học tập là chuyện  thể nào.
Hòa thượng: "..." Miệng của tên oắt  vẫn độc như !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-178.html.]
Hắn tức giận trừng mắt Lục Ngũ gia một cái,  đó dắt bọn họ  một gian phòng, đợi cả ba đều  xuống mới  đầu  với Tư Vũ:"Lần  sư  mang thí chủ tới đây là  bần tăng giúp thí chủ cải thiện vấn đề thể chất. Xuyến Phật châu  tuy rằng hữu hiệu nhưng    là kế lâu dài."
Nếu Lục Ngũ gia đưa cô tới đây, ắt hẳn là vì chính sự, thế nên Tư Vũ vô cùng nghiêm túc lắng .
Hòa thượng tiếp tục : "Bần tăng nghiên cứu  lâu. Thể chất là do trời sinh, nếu dùng ngoại lực  đổi thì  khó để đạt  kết quả như ý. Vậy chi bằng sửa mệnh ."
Tư Vũ ngẩn , hỏi: "Sửa mệnh?"
Hòa thượng  hai , chậm rãi : "Mệnh cách của sư  cũng là đại hung. Một trong hai  ai tự ý sửa mệnh cũng đều nguy hiểm như .  vạn hạnh là, hai  trời sinh một đôi, phân tắc hung thần, cẩn tắc vô ưu, thiếu một  thì   cũng  thể tồn tại. Cho nên bần tăng nghĩ đến chuyện đồng thời sửa mệnh cho cả hai. Không  hai  là vợ chồng , âm dương giao hợp, nước chảy thành sông, vô cùng đơn giản."
Tư Vũ: "..."
Lục Ngũ gia: "..."
Hòa thượng  một tràng dài,  phát hiện phía đối diện   một ai lên tiếng. Hắn nghi hoặc ngẩng đầu, hai   ánh mắt mơ hồ, bộ dạng giống như   cõi thần tiên, hòa thượng lập tức  chút bất mãn, hỏi: "Hai   rõ chứ?"
Bọn họ vẫn trầm mặc,  rên một tiếng.
Hòa thượng đoán   ít manh mối, lặng im một hồi,  thử hỏi: "Chẳng lẽ... Hai  ... hả?"
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Nửa giờ kế tiếp, Tư Vũ đờ đẫn  sư   nhà nọ lao  đánh . Chính xác mà  thì, Lục Ngũ gia tự  xuất mã  ngừng  chiêu, còn vị hòa thượng  chắc  quá quen , tuy rằng võ kĩ  bằng  nhưng   chạy trốn  nhanh.
"Chỉ hỏi một câu thôi mà,  cần như  ..." Hòa thượng lầu bầu,  con mắt hình viên đạn của đại ma vương, tự giác né  thật xa. Hắn  xuống một góc ở trong phòng, khẽ thở dài:"Chuyện  cũng   gì mất mặt. Sư , chẳng lẽ     tình huống của  . Tìm  phu nhân  là một tin đáng mừng , quá mức nóng vội sẽ  thành công ..."
Tư Vũ  sắc mặt của Lục Ngũ gia, hận  thể lập tức  dậy bịt kín miệng của vị hòa thượng  . Cái       cái dở, đây rõ ràng   an ủi mà là khiêu khích trắng trợn!
Cô vội đè  tay của Lục Ngũ gia, miễn cho hai   tiếp tục lao  đánh ,  đó thỏ trắng mới  gượng : "Đại sư, để chúng  về suy nghĩ một chút, ngài...  là ngài về phòng đổi một bộ quần áo khác ..."
Tư Vũ khéo léo đề nghị, chiếc áo cà sa  dính  ít đất,  qua  chút dơ bẩn. Hòa thượng cúi đầu,  thở dài : "Ai, sư  vẫn còn quá trẻ. Mà  trẻ tuổi thì thường  xúc động,  cũng   nhẫn nại đó chứ,  dám  chuyện vượt rào."