Tư Vũ đang do dự    tạm ngừng một chút, nhưng  há miệng, cổ họng của cô lập tức phun lên một mùi ngai ngái ——Dưới sự chứng kiến của tất cả  , Tư Vũ "Oa"một tiếng, phun  một ngụm m.á.u tươi.
Một cảnh  khiến   sợ ngây .
Tư Vũ cũng bối rối, cô    nghĩ tới căn bệnh phát tác  đáng sợ như , phun  một ngụm m.á.u còn  đủ, cô  nhịn  ho khan, dù  kịp thời dùng tay che miệng nhưng  giấu nổi m.á.u từ giữa những kẽ tay chảy xuống, nhuộm đỏ cánh hoa  rải  mặt đất.
Nếu   chính bản  trải qua, Tư Vũ  tin    hộc m.á.u quá thể quá đáng như . Nói  cũng   ...Trong quyển truyện , nữ phụ chụp ảnh    thuận lợi, hơn thế còn mượn cơ hội   oanh động giới thời trang, một  thành danh ?!
Tư Vũ đang kinh ngạc vì kịch bản  lệch quỹ đạo, bên  Vu Linh  dọa sợ. Việc chụp hình ngày hôm nay cô chính là  phụ trách, nếu chẳng may xảy  chuyện gì thì cô là  gánh  bộ trách nhiệm!
"Mau mau,  chụp nữa, gọi điện thoại cấp cứu!" Vu Linh dẫu  cũng  trải qua sóng gió nên  nhanh  trấn định , hướng về phía những  khác hô: " Còn ngơ ngác cái gì, mau ôm cô  đến phòng nghỉ!"
Không lâu phía  cô còn oán hận Chu Tư Vũ vì  yêu cầu tạm dừng để nghỉ ngơi, cứ nghĩ cô  mẫu mới  cố tình giả bệnh. Tới hôm nay Tư Vũ ở  mặt cô hộc m.á.u  ngừng, Vu Linh mới nhận  đó là sự thật—— Chu Tư Vũ nghìn vạn  xin cô đừng ở chỗ  xảy  chuyện gì, nếu  chuyện  chẳng may bại lộ, truyền thông bên ngoài   sẽ bàn tán như nào!
Chẳng thể trách Vu Linh  suy nghĩ như ,  bình thường   phản ứng đầu tiên cũng sẽ cảm thấy Tư Vũ mắc bệnh khó chữa,  còn sống  lâu nữa.
Studio lập tức rối loạn, Tư Vũ quỳ rạp  mặt đất thở phì phò, hộc m.á.u xong n.g.ự.c cũng  còn khó chịu, cô ngẩng đầu  đám  đang bối rối - thấy Vu Linh đang chạy tới hướng của cô, khom   đỡ cô dậy.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Trông thấy Vu Linh, Tư Vũ nhớ tới  còn đang chụp ảnh, cô ký hợp đồng với « Phong Thượng », chẳng may xảy  vấn đề gì thì  bồi thường một khoản tiền lớn, bán cô  cũng  trả nổi.
Nghĩ đến đây Tư Vũ lập tức nuốt xuống thứ ngai ngái trong cổ họng, thở sâu một ,  với Vu Linh đang định kéo cô  khỏi phòng chụp ảnh: "Chị Linh, đây là album cuối cùng , để em chụp nốt. Dù  xe cứu thương tới đây cũng cần thời gian,  thể em còn chịu đựng ,   vấn đề gì."
Mặc dù   vì  đột nhiên phát bệnh, nhưng với tư cách là tác giả của bộ truyện , Tư Vũ  rõ ràng - nữ phụ "Không đến kết cục chính thì  c.h.ế.t ", dù bệnh nghiêm trọng như thế nào, nữ phụ kiểu gì cũng còn một , hộc m.á.u  qua cũng chỉ  chút dọa  mà thôi, so sánh với  tiền bồi thường càng kinh khủng.
Nếu cô  bệnh viện, bỏ lỡ chụp ảnh, đây mới thực sự là thoát ly kịch bản gốc. Không may   thế giới truyện tranh, Tư Vũ chỉ  thể cậy   là tác giả   tình tiết, cô  dám cược  đổi kịch bản sẽ phát sinh điều gì, bởi  biện pháp  nhất hiện giờ chính là duy trì nguyên trạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-3.html.]
Vu Linh  thấy lời , giật : "Cô đang đùa ?"
Tư Vũ  ho hai tiếng, giơ tay lau  vết m.á.u bên miệng, lắc đầu, thần sắc nghiêm túc: "Không  chiu  thầy Trương Siêu chỉ ở  một ngày ạ? Thời gian gấp rút như , chị tìm những  mẫu khác cũng  kịp,  để cho em chụp nốt ."
Dứt lời,  chờ Vu Linh phản đối, Tư Vũ  xuống nền hoa, tay cầm lấy đóa hoa   m.á.u nhuộm đỏ, nhớ  lời Trương Siêu  dạy, đem cánh hoa đến gần bên miệng khẽ hôn, cánh hoa nhuộm m.á.u cọ  đôi môi trắng nhợt nhạt, một chút đỏ bừng   kinh tâm động phách. Bởi vì   mất  nhiều máu, mặt Tư Vũ lúc  tựa như giấy vàng,     lộ  một cỗ khí tức suy yếu. Cô nhắm  đôi mắt, tựa như một cành liễu  thể  gió lớn bẻ gãy bất kỳ lúc nào - đây chính là vẻ  sắp chết!
Trương Siêu thấy một màn , mừng rỡ,  Vu Linh hét một tiếng "Cô tránh ",  đó chuyên tâm  chằm chằm camera, liên tục chụp mấy tấm, tận lực chụp  thời khắc .
"Này..." Vu Linh  Trương Siêu quát, vô ý thức lùi  mấy bước, lát  phản ứng  kém chút nữa  nhịn   mắng . Người mẫu  đáng tin coi như xong, tại  thợ chụp ảnh cũng hồ nháo, bây giờ là thời điểm  chuyện  !
Chuyên tâm  việc nên Trương Siêu    để ý tới biểu hiện khó coi của Vu Linh.
"Đúng, đúng... Chính là cảm giác ... Quá tuyệt..." Trương Siêu hưng phấn l.i.ế.m miệng một cái, liên tục biến đổi góc độ chụp.
Mặc dù    thể hiện  cái  gần với cái chết, nhưng để hình dung  thì vô cùng trừu tượng, cô  mẫu  mặt  từ cái bề ngoài bệnh tật tái nhợt đến cái  thở mong manh đều  mỹ, vết m.á.u dính  trang phục cũng tô điểm  đúng.
"Tiếp, cổ lệch về phía bên trái một chút..."
Không chỉ  Trương Siêu mà các nhân viên công tác nãy còn bối rối giờ đều chăm chú   cô gái, rõ ràng nửa tiếng  chân tay cô còn cứng ngắc, đến cả tạo dáng cũng   nhưng hiện tại cô    dung nhập  cảnh, từ sợi tóc đến chân tơ đều hiển hiện  sự ốm yếu tiều tụy giống như cô thật sự  tới một khắc cuối cùng của cuộc sống, dùng chút sức còn  vùng lên.
Tư Vũ ngoan ngoãn tạo dáng,  cứng đơ cả mặt,  bao lâu, cô  nhịn   ho khan, đầu lông mày cau , bộ dáng cực kì đáng thương, Trương Siêu  chụp mấy bức.
Vu Linh  ở một bên,      liền  một đám  đẩy , cô   vững, ngoài cửa  truyền đến tiếng la: "Nhường một chút —— cáng cứu thương tới —— "
Xe cứu thương cuối cùng cũng tới!
Mắt thấy Tư Vũ  đưa lên cáng cứu thương đưa , Vu Linh mới thở phào nhẹ nhõm một . Mặc dù album đúng theo kế hoạch  thành nhưng cô lo lắng Tư Vũ xảy  chuyện,  dính líu tới công ty,  ,  bệnh viện xem tình huống như thế nào, công ty cũng tìm  cơ hội giải thích.