Xem xong kịch bản, Tư Vũ cân nhắc: Diễn cảnh bệnh tật ốm yếu? Cô giỏi nhất chuyện !
Vì thế cô chọn đoạn Vân Hòa phản quân tra tấn, chuẩn đón nhận cái chết, tưởng tượng cảnh Lục Ngũ gia mặt cô, hai chân lập tức mềm nhũn, xiêu xiêu vẹo vẹo ngã sàn nhà, khuôn mặt tái nhợt bắt đầu ho máu, ho đến đầu óc choáng váng mới ngừng, thở mong manh thoáng qua vị trí của ban giám khảo.
Trong ánh mắt chứa đầy sự thống khổ khi tra tấn nhục, nhưng nhanh ánh mắt bình tĩnh lạ thường, thản nhiên đối mặt với cái chết, đôi mắt khẽ nhắm , khóe môi giương lên một nụ tựa như là khinh miệt đám phản quân.
Cái c.h.ế.t của cô sự sỉ nhục mà là vinh quang, dùng thể gầy yếu chịu đựng sự tra tấn của phản quân, đến c.h.ế.t cũng giữ vững sự kiêu ngạo tự tôn của một vị công chúa, cô c.h.ế.t ý nghĩa, c.h.ế.t cũng tiếc.
Tư Vũ chậm rãi thả lỏng thể, sức lực biến mất, giống như một con bướm chặt đứt cánh, nặng nề ngã xuống mặt đất, hề phát tiếng động.
Toàn bộ căn phòng lặng ngắt như tờ, Kỷ Lâm đầu tiên lấy ý thức, cực kì cực kì đỡ chị gái dậy, ngã như thôi cũng đau! mà nhiều , thể biểu hiện đối với cô đặc biệt, chỉ thể dùng ánh mắt Tiểu Ngải kêu cô mau đỡ .
Người hồn tiếp theo là đạo diễn Lương Ngàn, là trong nghề, tất nhiên kỹ thuật diễn ngây ngô của Tư Vũ, chắc chắn ai chỉ dạy, nhưng Tư Vũ diễn "Thật", một chữ thì dễ thì khó, đa đều dựa thiên phú, Lương Ngàn sự tự tin, nhất định là một khối ngọc mài giũa!
"Tốt, !" Lương Ngàn khó nén kích động, kể cả bộ dáng mảnh khảnh ốm yếu của Tư Vũ kỹ thuật diễn khó phân thật giả của cô đều khiến Lương Ngàn chi là lòng, lập tức đồng ý: "Nhân vật Vân Hòa , cô đảm nhiệm ..."
"Lương đạo, ngài suy xét một chút ?" Lúc , nhà tài trợ vẫn từng hé răng bỗng nhiên mở lời, là một lịch sự, mắt lạnh Tư Vũ: "Phía còn nhiều thử vai, gì vội vã quyết định như ? Ít nhất cũng xem qua một vài mới đúng chứ nhỉ?"
Lương Ngàn nhăn mày. Hắn hiểu ý tứ của nhà tài trợ, đây là khéo léo đào thải Tư Vũ!
Vị là nhà tài trợ lớn nhất của đoàn phim, Lương Ngàn dám đắc tội, nếu là nhân vật quan trọng thể tranh cãi, nhưng mà vai diễn của Tư Vũ chỉ là một nhân vật nhỏ bé thời lượng quá 3 phút, thật ai diễn cũng , nếu vì nhân vật mà mâu thuẫn với nhà tài trợ cũng lắm.
Dù nghĩ như nhưng Lương Ngàn vẫn cảm thấy vô cùng tiếc nuối, khó gặp diễn viên phù hợp như , khác gì đào kho báu cả, tuy rằng chỉ là một vai diễn nhỏ nhưng nhường cho khác cũng tiếc !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-41.html.]
, trời đất bao la, tiền lớn nhất, Lương Ngàn đành nhịn đau Tư Vũ chuyện gì xảy : "Cô về chờ thông báo ."
Tư Vũ ngốc, hơn phân nửa là duyệt, dù kỹ thuật diễn mờ nhạt của cô chọn cũng là bình thường, cô cảm thấy công bằng chút nào, lễ phép chào tạm biệt.
"Đợi , cảm thấy cô thể nhận vai ." Kỷ Lâm bỏ qua ánh mắt của Tiểu Ngải, thình lình mở miệng. Hắn dứt lời, ánh mắt của trong phòng họp đều về phía , nhưng Kỷ Lâm coi như thấy, chỉ chuyên chú Tư Vũ: "Hôm nay thử vai nhiều như thế, nếu mỗi nhân vật đều xem kĩ thuật của tất cả diễn viên thì quá lãng phí thời gian , cảm thấy nhân vật phụ như Vân Hòa chỉ cần thấy thích hợp thì duyệt luôn là ."
Tiếp theo, Kỷ Lâm đầu về phía nhà tài trợ, đôi mắt trầm xuống, trong tiếng chút lãnh ý: "Lương đạo khẳng định kỹ thuật diễn của vị tiểu thư , cũng cho rằng cô biểu hiện xuất sắc, tư cách nhận vai. Không Vương Đổng ngài ý kiến gì, ngại để Chu tiểu thư trở về sửa ?"
Không ai nghĩ tới Kỷ Lâm đột nhiên khó dễ, vì nhân vật Vân Hòa mà mâu thuẫn với nhà tài trợ, Vương Đổng ngây vài giây, mặt trướng đến đỏ bừng, dám lên tiếng.
Người khác nhưng , Kỷ Lâm là siêu bình thường mà là con trai độc nhất của nhà họ Kỷ! nhà họ Kỷ là con rắn độc ở Giang Thành, đều là trong giới, cần vì việc nhỏ mà gây hấn với Kỷ tiểu thiếu gia, vì thế Vương Đổng đành lui một bước: "Nếu hai đều cảm thấy thích hợp, hiểu vấn đề ... thôi thì hai quyết định ."
Vương Đổng cũng ở trong lòng oán trách, đều do Hứa Thanh Uyển kêu đào thải cô gái Chu Tư Vũ , nếu thể mất mặt như thế!
Tư Vũ nghĩ tới Kỷ Lâm sẽ mặt, em trai ngốc nghếch...
Vai diễn Vân Hòa cũng chọn , Tư Vũ bước khỏi phòng, phát hiện Hứa Thanh Uyển mà còn , dựa vách tường chờ, thấy cô bước , Hứa Thanh Uyển lập tức sán , vô cùng quan tâm hỏi: "Thế nào, thuận lợi chứ?"
Không vì , Tư Vũ cảm thấy chút vi diệu với Hứa Thanh Uyển, cô trầm ngâm một lát mới trả lời: "Thuận lợi, về chúng sẽ cùng một tổ."
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Khóe môi Hứa Thanh Uyển đang vểnh lên bỗng chốc cứng đờ. mà nhanh cô bình tĩnh : "Chúc mừng, chúc mừng ha, cô vấn đề mà..."
Khách sáo vài câu, Hứa Thanh Uyển liền lấy cớ việc vội vàng rời , khi rời khỏi tầm mắt của Tư Vũ, cô lập tức móc di động gửi tin nhắn cho Vương Đổng, dù gửi mấy tin nhưng bên hề hồi âm, giống như để ý tới cô, tức giận đến nỗi Hứa Thanh Uyển suýt nữa đập vỡ di động.