Kỷ Lâm thấy khuôn mặt ngưng trọng của cô, vội hỏi: "Chị, xảy  chuyện gì hả?"
"Chuyện lớn!" Tư Vũ nhảy dựng lên, kéo lấy tay Kỷ Lâm chạy  bên ngoài: "Liên quan đến mạng !"
Tư Vũ kéo lấy Kỷ Lâm chỉ là phản xạ  điều kiện. Bởi vì cho đến bây giờ cứ mỗi  cô nhớ tới sát khí khổng lồ xung quanh Lục Ngũ gia liền chân mềm, cô nghĩ nếu    vận khí tràn đầy như Kỷ Lâm  cạn   chừng  thể trung hoà một chút – thế nên  tình thế cấp bách vội kéo theo Kỷ Lâm.
Chỉ là chạy  nửa đường Tư Vũ mới cảm thấy  . Việc   liên quan gì đến Kỷ Lâm, cô kéo   tới hình như   lắm nhỉ?
Huống chi đối mặt là tên bệnh tâm thần âm hiểm khó dò, chẳng may xảy  tranh chấp...
Lúc  hai  bọn họ   khỏi hẻm nhỏ. Chạy đến đường cái, Tư Vũ buông tay Kỷ Lâm, đẩy  , : "Em về khách sạn  , chị còn  chút việc, sẽ về ."
Kỷ Lâm từ đầu tới đuôi đều  hiểu xảy  chuyện gì,  thấy sự nôn nóng  mặt Tư Vũ, trong lòng  chút nghi ngờ, vội hỏi: "Chị Tư Vũ,   gọi điện thoại cho chị là ai?"
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Vừa dứt lời Kỷ Lâm lập tức cảm thấy câu hỏi  quá mức  mật,  sợ chị gái nghĩ  xen  việc của  khác, vì thế giấu đầu lòi đuôi  thêm một câu: "Đã trễ thế , con gái như chị ở bên ngoài   an ..."
Không hiểu vì  trong đầu Kỷ Lâm nhớ tới câu  của Hứa Thanh Uyển,  nhớ rõ cô     đàn ông  xa nào đó  thông đồng với chị gái   ?
Kỷ tiểu thiếu gia quên   câu  nguyên gốc của Hứa Thanh Uyển là: "Tư Vũ thông đồng  khác" - trùng hợp  đúng với tình hình hiện tại. Chung quy thì trong lòng Kỷ Lâm chị gái của   như   gì  ai  thích? Đương nhiên là  khác  câu dẫn cô!
Vừa nghĩ đến khả năng , Kỷ Lâm dù  gì cũng  chịu về . Hắn   xem  đàn ông  xa nào  lá gan lớn đến  – dám gọi Tư Vũ  ngoài lúc nửa đêm!
Kỷ tiểu thiếu gia cực kì lì lợm, Tư Vũ thật sự chống đỡ  ,  còn kỳ hạn 5 phút đồng hồ của Lục Ngũ gia. Cô đành từ bỏ việc thuyết phục Kỷ Lâm, gọi xe taxi vội vàng trở về khách sạn.
Chạy đến đại sảnh, chân của Tư Vũ mềm oặt,  thể của cô thật sự  nên vận động mạnh, tay chân một đường chạy như bay trở nên lạnh lẽo đến đáng sợ,  bước  đại sảnh liền nhịn   ho  máu, bàn chân như giẫm lên lông hồng, mắt thấy cả  chuẩn  ngã sấp xuống.
"Chị!" Kỷ Lâm nhanh hơn cô một chút,  đầu  đúng lúc thấy cảnh  thể Tư Vũ xiêu xiêu vẹo vẹo suýt đ.â.m  cửa kính, cả trái tim như  ngừng đập. Hắn  hồn vội chạy tới  đỡ chị gái, nhưng tay còn  kịp chạm  quần áo của Tư Vũ   một cánh tay khác đỡ lấy  thể của cô.
Kỷ Lâm ngẩn , từ ống tay áo tinh xảo của  nọ  lên  liền thấy Lục Ngũ gia nhíu mày, cúi đầu  Tư Vũ : "Còn  chạy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-45.html.]
"Khụ khụ khụ..." Tư Vũ  sát khí xung quanh   công kích  kịp phản ứng, định giải thích nhưng lời phát  khỏi miệng  biến thành ho khan. Tư Vũ cũng  dám hộc m.á.u lên  Lục Ngũ gia, vì thế liều mạng đẩy n.g.ự.c  ,  kéo giãn  cách giữa hai .
"Các  định  gì!" Kỷ Lâm ngây  vài giây,   từ lúc nào  một nhóm  áo đen bao quanh bọn . Toàn bộ đại sảnh của khách sạn  yên ắng, nhân viên   một , cũng  hề  vị khách nào, giống như    sắp xếp từ .
Kỷ Lâm nháy mắt phản ứng ,  đàn ông ôm chị  thật sự  đơn giản! nhà họ Kỷ là gia tộc lớn nổi danh lừng lẫy ở Giang Thành, từ nhỏ Kỷ Lâm  mưa dầm thấm đất, tuy rằng  thích lối sống như  nhưng   sức phán đoán cực kì nhạy bén, nhóm  ... Chỉ sợ nhà họ Kỷ cũng  dám trêu chọc.
Tuy rằng hiểu rõ nhưng khiến Kỷ Lâm trơ mắt  chị gái  một  đàn ông xa lạ ôm ,  tuyệt đối   ! Kỷ Lâm bình tĩnh, nắm lấy bả vai Tư Vũ định kéo  về: "Thân thể của chị Tư Vũ  ,  đừng  chị  sợ!"
Thời điểm Kỷ Lâm chạm  Tư Vũ, cô lập tức cảm thấy  thể dễ chịu hơn chút, phúc vận   Kỷ Lâm ngoan cường tạo  một lớp lá chắn chặn  sát khí dày đặc, tuy rằng  chút mỏng manh...
 cũng đủ để Tư Vũ  thể  chuyện bình thường.
Em trai ngoan,  uổng chị thương em như ! Kỷ Lâm  sức bảo vệ khiến Tư Vũ thiếu chút nữa nước mắt rơi đầy mặt.
"Ngũ gia,     trốn !" Nhân lúc  thể , Tư Vũ vội vàng giải thích:" đến nơi  đóng phim vì yêu cầu của công việc, với   đoán ngài bận như , chắc hẳn sẽ   thời gian... quan tâm đến loại việc nhỏ ..."
Dưới ánh  chăm chú của Lục Ngũ gia, Tư Vũ càng  càng nhỏ giọng, cuối cùng dứt khoát ngậm miệng   thêm câu nào, sợ bản    gì sai chọc giận vị .
Cô cũng    chứ, tưởng rằng tên bệnh tâm thần  chỉ nhất thời nổi hứng, ai ngờ  là thật sự?
Lục Ngũ gia ngẫm nghĩ lời  của Tư Vũ, cảm thấy thú vị, ý tứ của cô gái  là: Vì "Loại việc nhỏ " mà  cất công đến đây thì quá ư là nhiều chuyện, đúng  nhỉ?
Lá gan thật lớn.
"Ngũ gia?" Kỷ Lâm  thấy xưng hô , nghi hoặc nhắc  một . Hắn cảm thấy cái tên   quen thuộc, hình như là cha  Kỷ Văn Chương từng nhắc qua, nhưng cụ thể thế nào   quên mất, chỉ nhớ rõ lúc  ngữ khí của Kỷ Văn Chương cực kì kiêng kị.
Người  thể khiến tên cáo già như cha   dám  nửa lời... trong lòng Kỷ Lâm nhảy dựng, càng thêm kiên định  bảo vệ chị gái dễ vỡ nhà .