Thẩm Duyệt ở bên cạnh an tĩnh ngóng, chờ đám rời cô nén lòng hiếu kì liền hỏi: "Chị Tư Vũ, bọn họ là ai , qua chút dọa ..."
"Đừng động họ." Tư Vũ qua loa, trong lòng chút bình tĩnh. Cô nhớ rõ Lục ngũ gia để cho cô nhưng đó giờ cô gặp một bóng nào, còn tưởng rằng chỉ là đùa, ai ngờ đám áo đen đó theo tới tận đoàn phim!
Tư Vũ sợ hãi cả kinh, cảm thấy lưng một tầng mồ hôi lạnh, tay chân của nhà họ Lục thật là dài, tên bệnh thần kinh xếp bao nhiêu chằm chằm cô...
Tâm tình Tư Vũ cực kì phức tạp sờ chuỗi phật châu ở cổ tay, thứ do Lục Ngũ gia bắt ép cô đeo , đến cũng kỳ lạ, chiếc vòng hình như tác dụng tĩnh tâm nên cô cũng ý định tháo xuống. Hiện tại nghĩ , lập tức cảm thấy chuỗi phật châu như một củ khoai lang nóng bỏng tay.
Thẩm Duyệt ở một bên bộ dáng rối rắm buồn rầu của Tư Vũ, trộm nuốt nước miếng, nhíu mày cũng thật ... Chẳng qua cô quan hệ hề nhỏ với Kỷ Lâm, hơn nữa hình như còn nhân vật lớn che chở, địa vị cao chăng?
Lúc Thẩm Duyệt còn đang suy đoán lung tung "Bối cảnh" của Tư Vũ, một chạy đến bên đạo diễn Lương Ngàn, ghé lỗ tai mấy câu, Lương đạo nhất thời sắc mặt đại biến.
"Cậu cái gì, Kỷ thị uy h.i.ế.p hủy đầu tư?"
Đối với một đoàn phim mà , hủy đầu tư chính là chuyện lớn, xử lý thì đành hoãn . Biểu tình Lương đạo ngưng trọng hỏi đưa tin: "Xảy chuyện gì? Kỷ thị tại một câu liền hủy đầu tư?"
Người nọ vẻ mặt đau khổ nhỏ giọng bên tai Lương đạo: "Chuyện là bọn họ đổi Chu Tư Vũ..."
"Chu Tư Vũ? Lại là cô ?" Lương đạo lập tức nhớ tới thử vai hôm nọ nhà tài trợ Vương Đổng cũng biểu lộ dùng Tư Vũ, nhưng mà Kỷ Lâm mặt nên Lương đạo mới yên tâm lớn mật dùng cô: "Kỷ Lâm chuyện , đây là ý của ?"
Lương đạo hề nghĩ tới một diễn viên nhỏ xuất từ mẫu như Tư Vũ thế nhưng gây 2 sóng gió hủy đầu tư. Hắn hiểu Kỷ Lâm là tiểu thiếu gia nhà họ Kỷ - coi như cũng đại biểu cho nhà họ Kỷ, nếu Kỷ Lâm gật đầu đồng ý để Tư Vũ đoàn phim thì cớ gì Kỷ thị phản đối?
Người nọ lắc đầu: "Lương đạo, chuyện cũng rõ lắm, gọi điện thoại cho Anh Kỷ tới trường , nhưng mà... Ngài cho Chu Tư Vũ ?"
Lúc Tư Vũ đang trong xe nghỉ ngơi, cô uống thuốc xong cảm thấy chút buồn ngủ. Điều hòa trong xe để nhiệt độ thích hợp, từng làn gió ấm đẩy lùi hết hàn khí Tư Vũ lúc nhấn trong nước. Thẩm Duyệt thấy cô nhắm hai mắt mơ màng sắp ngủ vội lấy chăn lông đắp lên , thuận tay thử sờ lên trán cô.
Thử một Thẩm Duyệt lập tức mở to hai mắt, trán của chị Tư Vũ nóng... Không là phát sốt chứ?
Nghĩ cũng kỳ lạ, Tư Vũ tiếng ốm yếu, Thẩm Duyệt trợ lý thấy cô hộc m.á.u giống như một ngày ăn ba bữa cơm , chỉ va chạm nhẹ một chút thôi dấu vết một tuần mới biến mất, thấy nhiều liền thành quen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-52.html.]
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Vừa Tư Vũ ở nước lâu như thế, tuy là mùa hè nhưng nước ao vẫn lạnh, thể cô yếu ớt, cảm lạnh phát sốt là chuyện hết sức bình thường.
Cũng may Thẩm Duyệt mang theo thuốc trong , vội vã tìm thuốc hạ sốt lay tỉnh Tư Vũ cô uống thuốc.
"Chị ngủ bao lâu ?" Tư Vũ nỗ lực mở mắt , ngoan ngoãn nuốt viên thuốc xuống. Đáy mắt cô chứa đầy mê mang, sóng nước lấp loáng rung động đánh trúng tim khác. Thẩm Duyệt ở gần cô thiếu chút nữa nhịn che trái tim hét lên.
Trời đậu, bệnh như ... Càng mắt! Thẩm Duyệt áy náy nghĩ. Cô chút luyến tiếc Tư Vũ hết bệnh...
"Chị Tư Vũ, thời gian còn dài, chị ngủ tiếp ." Mắt thấy Tư Vũ dậy, Thẩm Duyệt vội duỗi tay đỡ cô, khuyên nhủ: "Chị phát sốt, em sẽ với Lương đạo một tiếng để chị về khách sạn nghỉ ngơi."
Tư Vũ đang đáp lời thì cửa xe nhẹ nhàng kéo , cầm đầu đám áo đen ở bên ngoài, thấp giọng : "Chu tiểu thư, đoàn phim đang tìm ngài đạo diễn việc thương lượng, ngài qua xem một chút ?"
"Lương đạo tìm ?" Tư Vũ gọi Thẩm Duyệt xuống xe cùng cô, Thẩm Duyệt thấy thế đành ngậm miệng.
Lúc hai về trường , Tư Vũ nhạy bén cảm giác khí trong đoàn lắm, đặc biệt lúc cô bước những nhân viên công tác còn đang nhỏ giọng chuyện đồng loạt câm miệng, lén lút cô.
Cho dù là Thẩm Duyệt cũng cảm giác , cô hỏi: "Chị Tư Vũ, em dự cảm bất hảo."
Tư Vũ nhăn mi, Lương đạo cũng ở đây. Hai bọn cô nửa phút mới tới mời Tư Vũ một căn phòng nghỉ lớn - Lương đạo đang bên trong cùng với Kỷ Lâm.
Nhìn thấy Kỷ Lâm Tư Vũ khỏi sửng sốt, bởi vì biểu tình mặt Kỷ Lâm cô bao giờ gặp qua - âm trầm tưởng như mưa gió sắp đến, hề giống thiếu niên ngốc nghếch cô từng quen .
Lương đạo kêu mời Thẩm Duyệt ngoài chờ, đợi trong phòng chỉ còn 3 bọn họ mới hiền lành mời Tư Vũ xuống.
Tư Vũ phát sốt vốn đầu chút nặng chân chút nhẹ, xuống liền chút choáng váng, thiếu chút nữa ngã lên sô pha, cũng may cô đỡ tay kịp thời mới mặt.
"Lương đạo, chuyện gì gấp như ?" Tư Vũ lấy bình tĩnh, bất động thanh sắc Kỷ Lâm. Thật là khó , lúc cô bước cửa Kỷ Lâm giống như ngày ánh mắt sáng lấp lánh cô mà sàn nhà phát ngốc, suy nghĩ cái gì.