Dù Mộc Yên kinh nghiệm phong phú, cũng sửng sốt một hồi: Không đúng, nào  ai giống Cẩm Lí như  hỏi cũng  hỏi một câu liền lập tức đồng ý chứ? Cô  sợ   khác lừa !
Mộc Yên từng  chuyện qua  nhiều loại tác giả, bọn họ ỷ   chút tài hoa, liền  để ai  mắt, cùng bọn họ cãi   mệt nhất chính là , đây vẫn là  đầu tiên Mộc Yên thấy  tùy tính như .
Có lẽ do tâm lý xem trọng  tài quấy phá, Mộc Yên  chút  đành lòng  Cẩm Lí "Đơn thuần" như thế, đặt một giả thiết là vị  chỉ chú tâm  vẽ tranh  rành thế sự, trong lòng thầm nghĩ, nếu Cẩm Lí tín nhiệm "Tranh và chữ" đến , bọn họ cũng  thể phụ cô mới đúng! Đứa nhỏ  cũng  hề  lòng phòng , chậc, nếu là  chính  đề cử, về   chiếu cố nhiều một chút, miễn cho Cẩm Lí ngày nào đó    lừa cũng  .
Tư Vũ    hiểu  chỉ với một câu, Mộc Yên  thể lien tưởng tới nhiều thứ đến , thậm chí còn  kí hợp đồng chính thức,   lòng trìu mến đối với cô.
Trời đất chứng giám, kiếp  cô là họa sĩ truyện tranh,     mấy công ty Network Platform (Nền tảng mạng),  sớm thăm dò tìm hiểu kĩ các bản hợp đồng, trong từng câu chữ  bẫy  , cô liếc mắt một cái   thể   tới, bởi  mới thoải mái hào phóng đáp ứng lời mời của "Tranh và chữ".
Hai bên đều  ý  với ,  chuyện vô cùng thông thuận, chỉ với một buổi sáng, Tư Vũ  ký kết xong hợp đồng với Mộc Yên.  Tư Vũ  kinh ngạc, cô  hề mở lời, Mộc Yên  chủ động đưa   nhiều điều kiện hậu đãi, giống như sợ cô sẽ chạy mất.
"Em còn chương truyện nào ? Trang chủ của "Tranh và chữ"  một đề mục đề cử các tác giả mới, vị trí   nổi bật, nếu tác phẩm của em  đăng tải lên, chị  thể giúp em lấy  vị trí ." Rốt cuộc ký xong hợp đồng với hạt mầm , Mộc Yên nhẹ nhàng thở , đồng thời tâm tư cũng xoay chuyển, lập tức bắt đầu chuẩn  cho đứa nhỏ ngốc nhà .
"Có, dù còn...   nhanh quá  ,  chờ thêm một  thời gian nữa ?" Tư Vũ  chút  hiểu, đãi ngộ  như ! Kiếp  lúc cô cực kỳ nổi tiếng, mới  đãi ngộ như  nha, nhưng hiện giờ cô mới chỉ là  mới nhập đạo!
"Không  lo gì cả, em  chị là ." Là một chủ biên  quyền lực  một  hai, Mộc Yên nghĩ rằng đây chỉ là một việc nhỏ, cô  nâng ai, chút nguồn lực   là gì! Cô từng  Cẩm Lí  thể hot, liền nhất định sẽ  !
Vì thế,  khi Mộc Yên "bật đèn xanh", trong vòng một ngày Tư Vũ  thỏa thuận xong hợp đồng, cũng đăng tải 2 chương 《 Công Lược Thời Thượng 》lên "Tranh và chữ"
Bởi vì Mộc Yên vỗ n.g.ự.c đảm bảo hết thảy sự tình giao cho cô chuẩn , Tư Vũ chỉ cần an tâm vẽ tranh là  ,  thể Tư Vũ thật sự quá yếu, cũng  dư sức chú ý những việc vặt vãnh , bởi   khi giao xong bản thảo, Tư Vũ cũng   lo lắng.
Trợ lý của《 Phong Thượng 》chủ động gọi điện thoại tới,  ảnh chụp  rửa xong,  Tư Vũ  một chuyến, đồng thời trả thù lao cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-7.html.]
Tư Vũ  thẻ ngân hàng, tiền  nhiều lắm, chỉ  hai vạn. Công ty quản lý của cô còn lấy mất một nửa, nên  tay chỉ  một vạn,  qua trợ lý , một vạn  là Vu Linh xuất tiền túi  để thêm , xem như là tiền bồi thường.
Hai vạn... Tư Vũ vỗ ngực, cảm thấy ẩn ẩn đau, chút tiền  chỉ đủ dùng để mua thuốc, kiên trì ước chừng nhiều nhất nửa tháng, bởi vì bệnh  cần  nhiều thuốc quý, nhưng  uống thuốc sẽ  khó chịu, gia cảnh Chu Tư Vũ  , nguyên nhân lớn nhất là vì căn bệnh .
Vấn đề lớn nhất vẫn là tiền... Tư Vũ thở dài, càng kiên định ý chí quyết tâm  đổi nghề, ngành  mẫu thực  dễ dàng, tiền lương cũng  nhiều lắm, công ty quản lý còn ăn  nhả xương, cũng khó trách nguyên  liều mạng bò lên, đặc biệt khi   em trai cùng  khác cha Kỷ Lâm liền tìm  cách tính kế , đoạt tài nguyên của .
Như bình thường uống xong chén thuốc đắng chát, Tư Vũ đánh xe  đến công ty Phong Thượng, ngoài dự đoán là,  tới đón cô cư nhiên là Vu Linh.
Chẳng qua trái ngược với lúc chuẩn   chụp, thái độ Vu Linh lúc  ôn hòa  nhiều,  mặt  tươi : "Đến ? Quay chụp  , lão sư Trương Siêu   lòng, còn   cơ hội sẽ hợp tác  với em,  may mắn nha!"
Vu Linh cẩn thận   sắc mặt của Tư Vũ, thấy  mặt cô  hề  huyết sắc, môi cũng tái nhợt, liền nhớ đến cảnh tượng hộc m.á.u hôm nọ, hỏi nhiều một câu: "Thân thể khá hơn  chứ?"
Tuyết Lạc Vô Ngấn
"Chị Linh, bệnh cũ thôi ạ,  cần lo lắng." Tư Vũ ngoan ngoãn trả lời.
Mà lực chú ý của cô, kỳ thật đều đặt ở  đỉnh đầu Vu Linh. Lần  tại thời điểm mới gặp, Tư Vũ nhớ  đỉnh đầu của cô là ánh sáng màu hồng nhạt, nhưng hôm nay    thế thành từng giọt sương đen, Vu Linh như cũ vô tri vô giác.
Tư Vũ  qua, còn tưởng là  bẩn, vì thế nhân lúc Vu Linh   lấy đồ vật, cô phủi tay một cái ——
Ai ngờ, thời điểm tay cô chạm  giọt sương đen , trong đầu cô hiện lên một chút hình ảnh: Đường xá đông đúc, một bé gái đeo balo  một chiếc ô tô mất khống chế đ.â.m trực diện bay lên, cuối cùng dừng   mặt đất, m.á.u tươi chảy xuôi, hai mắt mất tiêu cự, đám  hoảng sợ... Mà khuôn mặt của bé gái ,   bảy tám phần giống Vu Linh...
Đoạn ngắn tựa như cưỡi ngựa xem hoa ở trong đầu Tư Vũ chợt lóe  biến mất, chờ cô lấy  tinh thần, liền thở hổn hển.