Ôn Viễn chỉ  cũng   gì thêm. Thật  trong lòng  cũng  rõ  cảm giác gì với Tư Vũ, rốt cuộc hai  chỉ mới quen   1 ngày, nhưng lúc  Ôn Viễn thường xuyên  Lương đạo nhắc tới cô gái  nên  chút tò mò, về  Kỷ Lâm còn  nhắc tới chị gái  của , sự tò mò  giống như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn.
Lần   thấy  thật Ôn Viễn mới hiểu  vì  Kỷ Lâm chiều Tư Vũ đến thế, nếu là  đối mặt với cô gái mỏng manh giống một con búp bê sứ như ,   chừng cũng  nâng niu trong lòng bàn tay sợ cô rơi vỡ.
 hảo cảm trong lòng thế nào Ôn Viễn cũng  rõ, chỉ theo bản năng  dám nặng lời với Tư Vũ sợ  cô sợ.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Tư Vũ   ý nghĩ của Ôn Viễn, từng ngụm từng ngụm nhỏ uống cháo, tán thưởng: "Ngon thật!"
Ôn Viễn thấy môi cô dính chút cháo, theo bản năng  giơ tay lau  nhưng Kỷ Lâm  giành  một bước đưa một chiếc khăn giấy, ngón tay  giật giật  bộ như   việc gì thu hồi: "Nếu  thêm chút thịt băm thì  , đáng tiếc đội của chúng  chỉ  một chút rau."
Tư Vũ   cả: "Không  việc gì,   dễ nuôi, cháo trắng cũng   hết."
Nói xong câu  Tư Vũ  khỏi nhớ đến một   khó nuôi, mờ mờ ảo ảo uống tiên khí sống qua ngày. Thật là tò mò,  nghĩ  nhà ngoại của Lục Ngũ gia   xíu xiu quan hệ với Sở Song Nghiên, nhưng cô  từng  Lục Tinh Châu  qua về  nhà của Lục Ngũ gia thì ? Bệnh thần kinh chuyên quyền bá đạo như  nuôi như thế nào  chứ?
Chút nghi hoặc  như đá rơi xuống mặt hồ tạo  chút gợn sóng, cũng khiến Tư Vũ bớt  sự sợ hãi -  đầu tiên  tìm hiểu về Lục Ngũ gia.
Kỳ《 Khiêu chiến bất khả tư nghị 》  là tròn một năm phát sóng,  chia  hai tập, tập đầu chỉ  hai ngày, các khách mời đều  công việc của mỗi  nên  nhanh rời khỏi. Chờ đợi tập đầu tiên phát sóng thăm dò phản ứng của khán giả mới quyết định xem  tiếp tục  tập thứ hai  .
Tư Vũ chỉ xin Lương đạo nghỉ ba ngày,  xong chương trình tất nhiên  trở về đoàn phim, Kỷ Lâm vốn dĩ  về với cô nhưng nhận  điện thoại của Đoạn Như Lan cưỡng chế   về nhà một chuyến, Kỷ Lâm  từ chối  đành  tách ,  xe do nhà họ Kỷ phái tới  .
Sau khi Kỷ Lâm  khỏi, Tư Vũ chỉ còn một . Sở Song Nghiên cố ý nán  cuối cùng, chờ cơ hội mới bước tới, kiêu căng  Tư Vũ, ngữ khí tuy rằng  chua chát như  nhưng sắc mặt cũng chẳng hề : "  cho  điều tra Hứa Thanh Uyển, cô  thật sự mỗi ngày chạy theo A Lâm, tiện nhân!"
Sở Song Nghiên nghiến răng nghiến lợi, cô điều tra   ít thứ, ngay cả chuyện Hứa Thanh Uyển  cửa  bước  đoàn phim với Kỷ Lâm cũng vô cùng tường tận, sự ghen tị của Sở Song Nghiên từ   Tư Vũ chuyển hết sang Hứa Thanh Uyển.
"Ừ,  cần cảm ơn ." Tư Vũ xua tay cực kì vô tội, Hứa Thanh Uyển chủ động trêu chọc cô, mà cô cũng   thánh nhân, tất nhiên sẽ tức giận, hai cô gái    đèn cạn dầu, để họ chó cắn chó  .
Thái độ Tư Vũ đúng  khiến Sở Song Nghiên chán nản nửa ngày    một câu. Hai  lúc    khỏi biệt thự, Tư Vũ đang   xe của đoàn phim đợi ở chỗ nào, bỗng nhiên một chiếc xe màu đen lặng yên  tới, chuẩn xác dừng  mặt Tư Vũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-77.html.]
Sở Song Nghiên sinh  trong gia đình phú quý tất nhiên nhận  đây là một chiếc xe giá trị xa xỉ còn vô cùng hiếm , cô còn so đo thái độ   của Tư Vũ nên bắt lấy điểm  liền khinh bỉ  tiếng: "Kim chủ tới đón cô?"
Tư Vũ  chăm chú, cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống,   ở bên trong ——   là Lục Ngũ gia !
Lục Ngũ gia như cũ vân vê Phật châu,  mặc một bộ đường trang, cổ tay áo thêu hoa văn hình rồng, cả  phảng phất như bước  từ trong tranh,   nghiêng mặt, đôi mắt sâu  thấy đáy  Tư Vũ: "Đi ."
Tại    tìm tới đây?
Tư Vũ sửng sốt nhưng  vội lên xe,  đầu  Sở Song Nghiên,  khẽ: "Đây   Lục Ngũ gia  quen của cô ? Như thế nào  chào hỏi một tiếng, Sở tiểu thư?"
Lục, Lục Ngũ gia?! Sở Song Nghiên còn  tỉnh táo  trừ trong nỗi khiếp sợ, ánh mắt lạnh lẽo của Lục Ngũ gia  tới khiến cô mềm hai chân, thiếu chút nữa quỳ xuống.
Miêu: Mong    thể cho một  để ủng hộ   ạ:>
Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ vô trù của Lục Ngũ gia, Sở Song Nghiên ngây  như phỗng.
Đây là Lục Ngũ gia? Cô   đang  mơ chứ?
Tư Vũ thấy Sở Song Nghiên ngơ ngác  chằm chằm Lục Ngũ gia, tâm tư  xa khó  thể vãn hồi, lúc  Sở Song Nghiên lấy Lục Ngũ gia  dọa cô  từng nghĩ đến sẽ gặp  chính chủ? Hiện tại lời  dối của Sở Song Nghiên  vạch trần tất nhiên hậu quả tự cô  gánh chịu. Tư Vũ  hiền nhưng  thể hiện cô  mang thù.
"Sở tiểu thư, lúc  cô  với  như thế nào nhỉ,  bây giờ gặp Lục Ngũ gia   chào  một câu, chẳng nhẽ vui quá   nên lời?" Tư Vũ nghiêng đầu, trong mắt tràn đầy giảo hoạt.
"Cô, cô cô đừng  mà quá đáng!" Sở Song Nghiên  gấp  bực, sắc mặt đỏ bừng, hận  thể nhào che  miệng của Tư Vũ, mắng cô  cần   bậy, thật sự là càng  càng loạn, càng bôi càng đen. Sở Song Nghiên cẩn thận  thần sắc vị  trong xe , cảm thấy cẳng chân  kiểm soát  run rẩy lẩy bẩy.
Nếu   Sở Song Nghiên còn nghi ngờ Tư Vũ lừa cô, nhưng  khi đụng trúng tầm mắt của Lục Ngũ gia, suy nghĩ  liền biến mất  còn bóng dáng.