Cảm giác  chỗ   chút  thích hợp, Tư Vũ dừng bước, do dự hỏi: "Ngũ gia, chúng    lầu  ?"
Lục Ngũ gia mắt điếc tai ngơ, tiếp tục kéo cô  trong phòng, tay nhỏ chân nhỏ của Tư Vũ   là đối thủ của ,   sức phản kháng nào  kéo  phòng ngủ.  Lục Ngũ gia cũng  dừng  ở mép giường, bước tiếp  bên trong mở  một cánh cửa gỗ, kéo cô  trong phòng tắm.
"Ngũ gia,  chuyện gì    ——" Tư Vũ  tránh  tay của ,   phòng tắm mới  thấy một chiếc thùng gỗ  đặt sẵn, kích cỡ  đủ một  trưởng thành  , nước ấm trong thùng   màu đen, sương trắng hôi hổi bốc lên tản  mùi thuốc đông y quen thuộc.
Tuyết Lạc Vô Ngấn
"Thân thể cô quá kém, nước thuốc   ngâm lâu, mười lăm phút   sẽ gọi cô,  quần áo   ." Lục Ngũ gia  chậm rãi, cúi đầu  xuống cô gái nhỏ  còn đang  bất động,  nhẹ nhàng chậm chạp hỏi: "Sao , còn cần  chỉ cho cô từng tí một?"
Tư Vũ liên tục lắc đầu, cô  nghĩ tới Lục Ngũ gia mang cô lên đây chỉ để tắm nước thuốc! Nghĩ tới viên thuốc  , còn  thùng nước , Tư Vũ dám nhẩm xem tiêu tốn bao nhiêu tiền.
Nếu cẩn thận tính toán, từ bắt đầu đến bây giờ  dược liệu Lục Ngũ gia đưa cô chỉ sợ  lên con  thiên văn, tuy rằng Tư Vũ sợ  nhưng  thể phủ nhận  dược liệu  vô cùng hữu dụng, bản  cô   thể mua , Tư Vũ buồn rầu một điều là nợ ân tình bao giờ mới trả đủ?
Đừng  lấy việc công  việc tư, bán  trả nợ!
Trong phòng tắm  sớm chuẩn  một bộ váy mỏng, đợi Lục Ngũ gia   ngoài Tư Vũ mới dám  quần áo, chậm rãi bước  trong thùng gỗ, độ ấm hình như   điều chỉnh,  nóng cũng  lạnh, cảm giác   ngâm trong nước thuốc thật thoải mái, Tư Vũ dựa  vách thùng nhẹ nhàng thở dài.
Cô nhớ rõ Lục Ngũ gia  chỉ  thể ngâm mười lăm phút, nhưng   đến vài phút cô  mơ màng sắp ngủ, đầu nặng trịch suýt chút nữa rơi  trong nước,  bao lâu liền bất tỉnh nhân sự.
Lúc  thể Tư Vũ dần dần chìm  trong nước, một đôi tay kịp thời đỡ lấy cô nhẹ nhàng nhấc  khỏi thùng, Tư Vũ hình như cảm giác  cái gì nhưng dược liệu khiến cô  thể mở nổi mắt, theo trực giác ngã  trong lòng đối phương tìm một tư thế thoải mái để ngủ, còn   lòng, đôi lông mày giãn , hô hấp cũng trở nên nhẹ nhàng, đích thị là  ngủ say.
Bởi vì khí nóng ở trong phòng tắm,  mặt Tư Vũ  thêm chút khí sắc, nhưng tay chân   ấm lên chút nào, vẫn là nhiệt độ lạnh lẽo mà Lục Ngũ gia thích nhất.
Lục Ngũ gia  cô gái nhỏ trong lồng ngực,   vì  thế nhưng  nhịn  thở dài, là  tính sai phân lượng, cũng may  chờ ở bên ngoài,   thấy  tiếng thở của Tư Vũ mới bước , nguy hiểm thật, suýt chút nữa con thỏ ngốc  ngã  trong nước.
Bởi vì Tư Vũ  mới ngâm nước, chiếc váy mỏng ướt hết sạch dính    phác hoạ  đường cong tinh tế, mà Lục Ngũ gia ôm cô, nước  váy tất nhiên  ướt bộ đường trang của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-83.html.]
Nếu là  khác dám can đảm  ,  tuyệt  sẽ  buông tha, nhưng với cô gái nhỏ , Lục Ngũ gia   cảm giác bất lực.
Loại cảm giác   mới mẻ,  đặc biệt,  sống mấy năm nay chỉ thích đem  chuyện nắm chặt trong lòng bàn tay, dù rơi   cảnh  cũng   cách nào để lật ngược thế cờ, chỉ khi đối mặt với Tư Vũ  bố trí của  đều thất bại, khiến   đành lòng ép cô gái nhỏ  quá chặt, cứ như  thoái nhượng từng bước,  bừng tỉnh  đầu mới phát hiện bản  vì Tư Vũ  bỏ qua  nhiều điểm mấu chốt.
Chuyện    là một hiện tượng ,  ngừng thoái nhượng với sủng vật  nuôi,  nguy hiểm, dù  rõ ràng điểm  nhưng    dừng .
Cả  Tư Vũ ướt đẫm mơ hồ  thể thấy da thịt trắng nõn bên trong, nhưng Lục Ngũ gia  như  thấy, gọi  mang một chiếc khăn lông lên,  đó mắt  thẳng cởi chiếc váy   cô , lấy khăn lông bao lấy cả  cô, ôm lên giường.
Tư Vũ cảm thấy giấc ngủ  vô cùng thoải mái,  thể nhức mỏi biến mất hơn nửa, cả  lười biếng   nhúc nhích, đợi cô mở mắt mới phát hiện  ai đó ôm  trong ngực, cô  tỉnh liền ngửi  một mùi gỗ đàn nhè nhẹ, ngay  đó  thấy bộ đường trang Lục Ngũ gia  mặc.
Chỉ, cách, , vài, cm.
Chuyện gì ?!
Não Tư Vũ hoạt động  kịp, cô  thể cảm giác   đang   giường, còn  ôm cô chẳng nhẽ là...
Cô theo bản năng động đậy  thoát  khỏi đôi cánh tay như kìm sắt , nhưng chỉ  nảy lên ý đồ hình như  nọ  phát hiện , Tư Vũ cảm thấy trời đất  cuồng, cả    nhấn xuống đệm, bên  đè nặng một . Mà đôi bàn tay xinh  tựa tác phẩm nghệ thuật của Lục Ngũ gia  đang đặt  chiếc cổ mảnh khảnh của Tư Vũ.
Sức lực Lục Ngũ gia  lớn nhưng dù trong trạng thái  thanh tỉnh,  như cũ  lực khống chế đáng sợ, Tư Vũ  hề nghi ngờ việc   thể bẻ gãy cổ cô, nhưng ở thời điểm mấu chốt   khống chế  bản .
Tư Vũ hoảng loạn  lên chỉ thấy đôi mắt chứa đầy lệ khí của  đang đè nặng   thể cô, trong đó còn chứa sự  kiên nhẫn của  vô cớ  đánh thức, giống như tu la  mới ngủ một giấc dài bỗng chợt tỉnh  khiến  khác sợ hãi.
"Ngũ, ngũ gia?" Tư Vũ run rẩy,    dám nhúc nhích, vị  sẽ bực tức khi  ngủ đủ giấc , thật đáng sợ, khác   với bộ dáng "ăn tiên khí" bình thường T_T.