Đám  chạy trốn cùng với cứu hỏa cực kì hỗn loạn, một mảnh đen nghìn nghịt che   ảnh của Tư Vũ. Chỉ  Hứa Thanh Uyển luôn chằm chằm  mới phát hiện  vị trí của cô.
Nếu    phát hiện Tư Vũ   cô  sẽ xảy  chuyện đúng ? Ý niệm  cứ quanh quẩn trong đầu Hứa Thanh Uyển tựa như rễ cắm sâu  thể nào nhổ bỏ.
Nếu cô  xảy  chuyện cũng chỉ trách do cô   ... Trong mắt Hứa Thanh Uyển  một ngọn lửa cháy lên. Cô cắn chặt răng, thấy    chú ý liền vén tay áo duỗi cánh tay trái  cho ngọn lửa thiêu đốt. Đợi cánh tay xuất hiện vệt m.á.u mới nhịn đau đoạt lấy thùng nước, bắt đầu hắt nước  phía trong  bộ  vẫn đang bận rộn cứu hỏa.
Mà Tư Vũ giờ phút  chỉ cảm thấy một màu đen  mắt, tay chân nhũn   chút sức lực, dựa  cây cột chậm rãi tụt xuống. Trong lúc mơ hồ cô  thể cảm giác  ngọn lửa cháy tới...
Đau quá...
Cô mơ mơ màng màng, ý thức hỗn loạn, tưởng chừng như sắp ngất xỉu thì lỗ tai    một trận kinh hô, giống như   đang ngăn cản thứ gì nhưng cô khong   rõ ràng. Vài giây  Tư Vũ cảm nhận    đến bên cạnh.
Một mùi đàn hương quen thuộc bao lấy cô, giây lát  xua tan  khí nóng rực xung quanh.
Ngay  đó một đôi tay ôm cô từ  mặt đất lên. Tư Vũ cảm thấy thanh tỉnh một chút, cô nỗ lực mở mắt  về phía , khuôn mặt tựa bước  từ trong tranh của Lục ngũ gia khắc sâu  ánh mắt.
Hắn tại  sẽ xuất hiện... Không đúng, nơi  đang cháy lớn    thể xông ?!
Tư Vũ  hỏi nhưng cổ họng đau rát  thể phát  tiếng. Hình như trong lòng  dự cảm, Lục ngũ gia cúi đầu  lướt cô gái nhỏ trong lòng ngực, khuôn mặt nhỏ của cô vô cùng tái nhợt, ánh mắt chứa đầy sợ hãi  .
Lại nhớ    lúc  xông , cô gái nhỏ cuộn tròn  mặt đất - giống một con nhím gắt gao bảo vệ bản ,  ống tay áo đều là máu. Lúc  Lục ngũ gia  chút  khống chế  sát khí của bản .
"Nghe lời, nhắm mắt ." Sợ Tư Vũ  khói  nhòe mắt, Lục ngũ gia đặt một bàn tay che  đôi mắt của cô. Cô gái nhỏ sợ hãi cực kì, lông mi dài run run chạm  lòng bàn tay  tựa như một chiếc bàn chải.
Trước khi  che  mắt, Tư Vũ hình như thấy sát khí   Lục Ngũ gia càng lúc càng dày đặc, gần như hóa thành vật thật, bao lấy bọn họ kín  một kẽ hở. Mà càng kỳ quái là ngọn lửa  chạm   góc áo của Lục Ngũ gia   thứ sát khí  đẩy lùi.
Đó là tường phòng cháy hình  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-88.html.]
Không    do   ở bên cạnh  , khủng hoảng trong lòng Tư Vũ tan biến  chút ít, bàn tay vô lực nắm lấy quần áo của Lục ngũ gia, thậm chí còn   điều chửi thầm một câu. Trước khi hôn mê, ý nghĩ cuối cùng của cô chính là xuyến Phật châu cọ cọ  mặt cô  hình như  năng lượng bình  tâm tình thì .
Lục ngũ gia từ lúc xông  đến lúc ôm Tư Vũ    thì chậm mà xảy  thì nhanh – tất cả  tới 10 giấy, tuy rằng ngọn lửa trong phòng  lớn nhưng   lông tóc vô thương. Nếu Tư Vũ còn tỉnh táo nhất định sẽ ngạc nhiên vì thấy sát khí    đang dung nạp .
Lục Tinh Châu tới đây cùng với . Sau khi Tư Vũ rời khỏi Giang Thành, Lục ngũ gia   nghĩ gì thế nhưng đuổi tới, may mắn là đến đây, nếu    Tư Vũ chẳng ma xảy  chuyện... Lục Tinh Châu cách Lục Ngũ gia gần nhất nên  thể cảm nhận  lệ khí dày đặc,  phản xạ  điều kiện run lên.
Đã bao nhiêu năm vị  đều tu  dưỡng tính,  dễ dàng tức giận, chắc từ thời điểm cha  qua đời   từng biểu lộ sự giận dữ  ngoài như thế  một  nào.
Lục Tinh Châu hồi nãy  kịp ngăn cản Lục ngũ gia xông , bây giờ thấy  bình an bước  mới nhẹ nhàng thở dài một . Lại  Tư Vũ ngất xỉu  Lục Ngũ gia ôm  trong lòng, Lục Tinh Châu cố nén sự sợ hãi nơi đáy lòng, bước lên : "Ngũ gia, cháu  chuẩn  , mang cô  đến bệnh viện thôi."
Lục ngũ gia chậm rãi  đám  xung quanh, ánh mắt lạnh lẽo  hề  độ ấm, lạnh đến độ khiến  khác run sợ,     tới đều  dám thở mạnh. Hứa Thanh Uyển ở trong đám  che  cánh tay  bỏng,  chột   sợ hãi, hai chân  ngăn  phát run.
Bị phát hiện ? Không,   cô ,  liên quan gì đến cô...
May mắn Lục ngũ gia nhớ tới tình trạng của Tư Vũ nên  để mất quá nhiều thời gian ở nơi ,  hết một vòng liền thu hồi ánh mắt. Mọi  thấy thế đều trong lòng thở nhẹ một , ngầm suy đoán lai lịch của  đàn ông , khí thế thật khiến  khác sợ hãi, hơn nữa   quan hệ gì với Tư Vũ, thế nhưng một  xông  cứu ?
"Tinh Châu, điều tra kỹ càng,   bỏ sót một con bọ nào." Lục ngũ gia ôm Tư Vũ bước lên xe chuyên dụng của nhà họ Lục, ngữ khí bình tĩnh nhưng Lục Tinh Châu  cảm giác  bão táp đang tới: "Điều tra   thì vĩnh viễn  cần trở về nhà họ Lục."
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Lục Tinh Châu vội vàng trả lời.
Sau khi phân phó xong, Lục ngũ gia cúi đầu  cô gái nhỏ trong lòng, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay lau  vết bẩn  mặt cô, con ngươi như giếng cổ  chút gợn sóng lập tức sát ý nồng đậm.
Xem   tu  dưỡng tính lâu lắm,  chút    lượng sức thế nhưng dám  hại  mà  bảo vệ!
...
Lúc Tư Vũ tỉnh  phát hiện bản    trong bệnh viện. Cô   dậy nhưng cơ thể   chút sức lực nào. Người bên cạnh liền  kinh động, ngay  đó thanh âm hoang mang rối loạn của Kỷ Lâm truyền tới: "Chị đừng cử động, để em đỡ, chậm một chút chậm một chút!"