"Chị, em cảm thấy    ." Kỷ Lâm nghẹn nửa ngày vẫn  thể nhịn , lải nhải bán    em của : "Ôn Viễn là cái tên cuồng công tác, một khi đóng phim sẽ vài tháng  về nhà. Không những thế   còn cuồng game, rảnh rỗi sẽ ở nhà thức trắng đêm ăn gà (Pubg Mobile:>), ngoại trừ  nấu cơm với mặt mũi ưa  một chút thì   gì , chị đừng  đám nữ sinh đó gọi   là chồng mà..."
Tư Vũ càng  càng cảm thấy  đúng, Kỷ Lâm  giống như đang xét nét  rể tương lai?
"Dừng dừng dừng,   cũng chỉ hỏi thăm vài câu, em đừng nghĩ nhiều như ." Tư Vũ bất đắc dĩ ngăn  Kỷ Lâm.
Kỷ Lâm còn lầu bầu: "Con đê ngàn dặm sụp vì tổ kiến, tất nhiên  phòng ngừa  khi nó xảy ..." Chị gái  là gốc cải trắng mọng nước ngon ngọt   con heo nào cũng  gặm, dù  bây giờ     mắt tên Ôn Viễn bụng  khó lường .
"Đang  tới Ôn Viễn? Tinh Châu dám cho  khác bước  đây ?"  lúc  một giọng  lạnh lẽo từ ngoài cửa truyền đến. Tư Vũ ngẩng đầu liền thấy Lục ngũ gia mất tích mấy ngày nay  ở cạnh cửa, lẳng lặng chăm chú  cô.
Tư Vũ  thấy Lục Ngũ gia lập tức sửng sốt.
Lúc đoàn phim xảy  sự cố, cô cảm giác   xông  đám cháy ôm cô ,  nọ hình như là .  từ khi Tư Vũ tỉnh dậy Lục Ngũ gia   một  xuất hiện, điều  khiến cô nghi ngờ đó chỉ là ảo giác của bản .
Lục Tinh Châu  Lục Ngũ gia  xử lý hung thủ phóng hỏa, cũng   tại    lâu như , vài ngày trôi qua đều  thấy bóng . Trong lòng Tư Vũ vẫn luôn   một tiếng cảm ơn nhưng  nọ  chẳng hề xuất hiện.
Nợ nhân tình    trả thế nào, huống chi Ngũ gia còn cứu mạng của cô.
Hắn đột nhiên xuất hiện ở phòng bệnh, Tư Vũ phản xạ  điều kiện run rẩy nhưng nhớ tới    cứu cô nên cố kìm nén sự sợ hãi. Cô mím môi, chủ động  ngọt ngào, ngoan ngoãn gọi một tiếng: "Ngũ gia."
Lục Ngũ gia  ở đằng xa  Tư Vũ. Cô gái nhỏ  hồng hào hơn nhiều, hẳn là  chăm sóc  . Lúc ôm cô thoát  khỏi đám cháy, vật nhỏ vô lực  trong lòng , sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Lục Ngũ gia   nhớ  cảnh tượng lúc đó, giờ thấy Tư Vũ khỏe mạnh hồng hào, trái tim tràn đầy sát khí mới bình  đôi chút.
Hắn tự   xử lý thủ phạm, thật  việc    nên  tay. Vì một lý do đặc biệt,   thể tức giận,  thể sát sinh quá mức,  tu tâm dưỡng tính. Sự tự chủ của   cao nhưng  hiểu vì  chỉ cần  chuyện gì liên quan đến Tư Vũ, đặc biệt  thấy bộ dáng đau đớn bất lực của cô, Lục Ngũ gia thật sự  khống chế  bản .
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Đương nhiên việc   thể  cho Tư Vũ. Lục Ngũ gia chậm rãi bước ,   thấy nụ  ngọt ngào của cô.
Cô gái nhỏ  bình thường sợ  sợ c.h.ế.t  , đột nhiên đổi tính ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-chi-gai-phan-dien-cua-nam-chinh/chuong-92.html.]
Tư Vũ thậm chí còn đuổi em trai qua giường bên cạnh  để lấy chiếc ghế duy nhất ở trong phòng, cầm lấy quả táo hình con hổ Kỷ Lâm  mới gọt: "Ngũ gia, ngài nếm thử, buổi sáng Lục Tinh Châu  đưa tới."
Kỷ Lâm  chằm chằm con hổ  tốn bao nhiêu công sức hỏng bao nhiêu quả táo mới gọt :...
Kỷ Lâm trừng mắt   đàn ông mới xuất hiện, trong lòng tức giận bất bình cực kì.   cũng  đúng mực, Lục Ngũ gia dù   cứu mạng chị gái,   nên  lời  , chỉ dùng ánh mắt u oán  Tư Vũ.
"Nhìn gì , em cũng  ăn?" Tư Vũ thuận tay cầm lấy quả táo hình cá nóc nhét  miệng . Kỷ Lâm  đề phòng cắn một miếng lớn, vội vàng phồng má,  qua thật sự giống một con cá nóc.
Lục Ngũ gia cúi đầu  "con hổ"  tay,   nghĩ gì bỗng nhiên  khẽ: "Cô thật  chọn." Đĩa trái cây   nhiều loài động vật, Tư Vũ  cố tình chọn thứ  - xem  trong tiềm thức cũng cho rằng  giống hổ?
Tư Vũ  ,  dám  cô cảm thấy hổ cũng  chính xác, thứ phù hợp nhất với Lục Ngũ gia chính là sói, còn là sói xám.
" mà  thích thỏ hơn." Lục Ngũ gia để con hổ   đĩa, dùng tăm xiên quả táo hình con thỏ. Chú thỏ con    Kỷ Lâm "hành hạ", hai chiếc tai  gọt mất một nửa,  qua  chút buồn buồn. Hắn  một lúc, càng xem càng thấy giống y hệt cô gái nhỏ đang   giường bệnh . Không  cô cũng uể oải ỉu xìu, hai chiếc lỗ tay cụp xuống ?
Tư Vũ  trông mong  kén ăn như  sẽ nuốt  thứ , ai  táo   trong danh sách đen của Lục Ngũ gia  chứ.  ngoài dự đoán,   vẻ  thích quả táo hình con thỏ,  chằm chằm Tư Vũ từng miếng từng miếng ăn sạch.
Tư Vũ:... Vì  cảm thấy trong ánh mắt   thâm ý gì.
Lục Ngũ gia tất nhiên   tay ,  lấy  một chiếc bình sứ nhỏ đặt ở đầu giường. Tư Vũ mở , bên trong là viên thuốc quý báu đắt đỏ hôm nào, cô cũng lười đoán  mua mất bao nhiêu tiền, dù  chỉ cần  trả  nổi là  ...
"Có   đưa thuốc bổ cho cô?" Lục Ngũ gia bỗng nhiên hỏi.
Tư Vũ ngẩn , theo bản năng gật đầu,  đó mới phản ứng : hồi nãy cô  chuyện với Kỷ Lâm về Ôn Viễn đều     ,  đúng,      bao lâu !
Lục Ngũ gia  để ý:"Không cần thứ kém chất lượng , uống  chỉ hại ."
Tư Vũ nghĩ cũng đúng, là thuốc đều  ba phần độc, thuốc bổ Lục Ngũ gia đưa cho cô còn cả đống uống  hết. Cô ngoan ngoãn "Vâng" một tiếng, tỏ vẻ sẽ đưa đồ của Ôn Viễn tặng cho  khác.