Xuyên Thành Cô Dâu Nhỏ Đáng Yêu - Chương 489
Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:26:03
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Diệu Tổ là đầu tiên đá trong phòng hỏi cung.
Không do công an đá.
Mà là Giang Đường.
Cảnh sát Trương và cảnh sát Điền Giang Đường một cái.
Giang Đường giải thích: “Hắn lừa chúng mấy vạn đồng.”
Chỉ là đá một cú thôi mà, hợp tình hợp lý.
Cảnh sát Trương và cảnh sát Điền nghĩ , hình như đúng thật là .
Trần Diệu Tổ: ???
Mấy cùng bước phòng hỏi cung.
Hai công an rút sổ ghi chép , bắt đầu biên bản.
Giang Đường mượn điện thoại, gọi thẳng đến văn phòng của Bí thư Tống trong nhà máy, nhờ Bí thư Tống xác nhận tất cả lời khai của ba họ là đúng sự thật.
Bí thư Tống cũng ngờ, Giang Đường họ mới đặt chân tới Quảng Thành tóm tên lừa đảo .
Ông lập tức nhờ các đồng chí công an đừng dễ dàng buông tha cho tên lừa đảo suýt khiến nhà máy họ phá sản.
Trần Diệu Tổ: ???
Khi nào thì khiến sắp phá sản ?
Hắn chỉ mạo danh tên cũ của một xưởng sản xuất, bán cho tới hai mươi thùng hàng, mà là suýt phá sản?
Mấy còn bịa chuyện giỏi hơn cả ?
Trần Diệu Tổ nghĩ mãi .
Hai công an đang liên hệ điện thoại, qua lời trò chuyện với Bí thư Tống thì rằng — hóa đây là một xí nghiệp quân dụng.
Với loại đơn vị như , đương nhiên đặc biệt bảo vệ.
Cảnh sát Trương và cảnh sát Điền lập tức đảm bảo: họ sẽ điều tra kỹ vụ việc, tuyệt đối để kẻ lừa đảo như Trần Diệu Tổ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
“Vậy thì thật sự cảm ơn hai đồng chí nhiều lắm.”
Bên điện thoại, Bí thư Tống đầy vẻ cảm kích: “Phiền hai đồng chí tạo điều kiện thuận lợi cho ba đồng chí của nhà máy chúng . Họ vì cứu tổn thất của nhà máy mà quản ngại ngàn dặm xa xôi, nhất định bắt tên lừa đảo về quy án.”
“Nếu như trong lúc gấp rút mà hành vi nào thiếu suy xét, cũng đều là vì cứu nhà máy, cố ý gây rối.”
“Rất mong hai đồng chí thông cảm và thấu hiểu cho họ.”
Bí thư Tống giống hệt một cha đang lo cho con cái của .
Giang Đường những lời đó, thần sắc vẫn bình tĩnh.
Chúc Uy và Hướng Thu Phương thì hai mắt đỏ hoe cả lên.
Đặc biệt là Chúc Uy, giờ phút thật sự hận bản vô cùng.
Lãnh đạo nhà máy như , quan tâm thuộc cấp như , mà chỉ vì một chút lợi ích, chuyện với nhà máy, khiến nhà máy tổn thất nặng nề!
Anh thật đáng chết, thật sự là tội đáng muôn chết.
Cảnh sát Trương khi trò chuyện xong với Bí thư Tống thì đưa điện thoại cho Giang Đường.
Bí thư Tống dặn dò Giang Đường vài câu, bảo cô đưa điện thoại cho Chúc Uy.
DTV
Chúc Uy vẫn đang âm thầm lau nước mắt, Bí thư Tống gặp liền vội vã lau khô mắt, nhanh chóng bước tới nhận điện thoại.
“Bí thư…”
Vừa mở miệng, giọng nghẹn ngào.
Bên , giọng Bí thư Tống vang lên: “Tiểu Chúc , lập công lớn đấy!”
Chúc Uy vốn tưởng sẽ mắng một trận tơi bời, ngờ Bí thư Tống khen ngợi.
Điều đó càng khiến cảm thấy hoảng hốt.
Anh càng khẩn thiết xin hơn.
“Xin Bí thư, sai , nên hồ đồ, trái nguyên tắc, gây hại cho nhà máy.”
“Mọi hình phạt của nhà máy, đều một lời oán trách.”
Bí thư Tống bật , bảo đừng quá căng thẳng.
“Con mà, ai mà chẳng lúc phạm sai lầm? Quan trọng là sai thì sửa, tự chịu trách nhiệm với hậu quả do gây , là .”
“Chuyện của để về tiếp! Ở Quảng Thành bên đó, vẫn phát huy phong thái của tổ trưởng tổ thu mua, cố gắng tìm đối tác hợp tác mới cho nhà máy.”
Bí thư Tống tuyệt nhiên nhắc gì đến chuyện xử phạt Chúc Uy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-dau-nho-dang-yeu/chuong-489.html.]
Ngược , ông còn gửi gắm kỳ vọng lớn .
Chúc Uy liên tục gật đầu đồng ý.
Cuộc gọi kết thúc, chuyện rõ ràng.
Trần Diệu Tổ chính là tên lừa đảo lừa một xí nghiệp quốc phòng ăn nghiêm túc đến mức suýt phá sản.
Nếu khai thật bộ quá trình lừa đảo, lẽ còn nhẹ tội một chút.
Nếu , công an đủ cách để khiến thật.
“Các đồng chí công an, thể chỉ lời một phía cho rằng là hại họ.”
Trần Diệu Tổ vẫn biện bạch.
“ hề hại họ, nếu hại họ thì chính là !”
Trần Diệu Tổ chỉ thẳng Chúc Uy, lớn tiếng tố cáo: “Chính tham lam, vì ba ngàn đồng hoa hồng mà đưa, dù rõ chất lượng hàng kém nhưng vẫn nhắm mắt ký hợp đồng.”
“Nếu vì tham lam, thì căn bản thể lừa họ!”
Trần Diệu Tổ vẫn phản ứng nhanh.
Mà chiêu của , thực sự tác dụng.
Hai công an đồng loạt sang Chúc Uy.
Mặt Chúc Uy tái mét, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, “Rõ ràng là giả hồ sơ, lừa nên mới ký hợp đồng.”
“Ha, buồn . Anh là đầu thu mua ? dùng hồ sơ giả, mắt để xem? Không đầu óc để phân biệt?”
Trần Diệu Tổ phản pháo, “Rõ ràng là tham tiền, cưỡng hoa hồng đưa, vì tiền mà bán rẻ nguyên tắc, ký hợp đồng, nhập lô hàng kém chất lượng, còn trách hại ?”
“Là ép ký hợp đồng ? Hay kề d.a.o cổ ép ký thì g.i.ế.c ?”
“Không đúng ?”
“Nói cho cùng, là do tham. Lòng tham đáy thì chỉ đường chết!”
Miệng lưỡi của Trần Diệu Tổ đúng là sắc bén.
Một hồi tranh luận khiến Chúc Uy câm nín.
Mặt lúc tái nhợt đến cực điểm, môi run rẩy, chằm chằm Trần Diệu Tổ, nên lời.
Giang Đường từ đầu vẫn một bên quan sát, giờ thấy Chúc Uy như sắp tức chết, mới chậm rãi bước lên.
“Trần Diệu Tổ.”
Cô nhàn nhạt mở miệng, “Tổ trưởng Chúc sai, nhưng điều đó thể che giấu sự thật rằng là kẻ lừa đảo.”
“Anh sinh lòng ác , nổi lòng tham , cả hai đều chịu trách nhiệm tương ứng.”
“Còn việc xử lý Tổ trưởng Chúc như thế nào, đó là chuyện nội bộ của nhà máy chúng , cần lo.”
“Việc nên lo bây giờ, là bồi thường những tổn thất mà hành vi gian dối của gây cho chúng !”
Nói ngắn gọn, chuyện nào chuyện đó.
Chúc Uy , trốn tránh.
Trần Diệu Tổ , cũng thể thiếu phần chịu trách nhiệm.
“ bồi thường? Cô bồi thường cái gì?”
Trần Diệu Tổ quyết tâm kéo Chúc Uy xuống nước, “Nếu bồi thường, thì một một nửa!”
“Anh láo!”
Chúc Uy tức đến phát điên, hồi sức, lập tức trút giận lên Trần Diệu Tổ.
“ tham, tiền mờ mắt, chuyện với nhà máy là của . là ba hoa chích chòe lừa ! Anh sản phẩm vấn đề gì, mới ký!”
“Anh của rẻ là của ôi ? Trên trời rơi xuống bánh, là bẫy thôi!”
Trần Diệu Tổ cũng đỏ mặt tía tai cãi !
Trong phòng hỏi cung, là tiếng hai cãi om sòm.
Cảnh sát Trương và cảnh sát Điền vốn là đến hỏi cung, giờ thành khán giả bất đắc dĩ, xem một gã đàn ông trung niên và một gã thanh niên cãi chí chóe.
“Các đồng chí công an, thể chuẩn giúp một bữa tối ?”
Giang Đường hỏi nhẹ nhàng.
Hai công an: ???
Bên đang cãi đến sôi m.á.u , cô còn tâm trạng ăn cơm ?