Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 396: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:48:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai con đánh
Thu Lê đợi mấy ngày mới tìm cơ hội lẻn ngoài, nhưng Quách Dung để một cái đuôi.
Nàng dắt rẽ trái rẽ , cuối cùng bên cạnh chỉ còn một ma ma mới cắt đuôi .
Đến chỗ ở của Ôn Tử Châu, Lý Vân Uyển đợi ở cửa, thấy nàng đến thì kéo nhà, dẫn thẳng đến xem Trương Dương.
“Thu di nương, chuyện liên quan gì đến ! Người tìm tính sổ thì cứ tìm Quách Dung !”
Trương Dương thấy nàng thì vội vàng chối bỏ quan hệ, giờ ở đây .
Nếu Thu Lê tức giận giao cho Mạnh Kế Trường thì coi như xong, dù hại thiếu gia Mạnh gia mà.
Thu Lê để ý đến , khỏi phòng chỉ xin Lý Vân Uyển giúp nàng trông chừng thêm vài ngày, rằng Mạnh Kế Trường gần như xong xuôi chuyện hồi môn của Quách Dung .
Trong Mạnh phủ, Mạnh Cảnh Dương lâu nhắc đến Tống Thính Vãn, vì hôm nay đột nhiên lóc đòi Tống Thính Vãn nương tử của .
“Nương! Vì nương đưa con gặp Tiểu Vãn!”
“Con cưới nàng, con nàng nương tử của con!”
Mạnh Cảnh Dương đất đạp chân, Quách Dung sức kéo nhưng kéo nổi dậy.
Nhìn thấy y phục sờn rách, Quách Dung chút tức giận.
Bộ y phục là do Mạnh Kế Trường thấy Mạnh Cảnh Dương mấy ngày nay chăm chỉ sách chữ, vui mừng mà phá lệ tự mua cho.
Mới mặc một buổi sáng mà nông nỗi !
“Tống Thính Vãn ! Nương sẽ tìm cho con cô nương nhà khác nương tử cho con!”
Giọng điệu nàng cũng trở nên cứng rắn, dứt khoát kéo nữa, mặc cho Mạnh Cảnh Dương đất loạn.
Mạnh Cảnh Dương lập tức im đất, ngơ ngác nàng.
Quách Dung uống một ngụm , xuống : “Con mà chịu dậy, lát nữa cha con đến xem ông xử lý con thế nào.”
“Con lời, cha con sẽ thích con , cha con chỉ thích tiểu trong bụng Thu di nương thôi!”
Nàng như , Mạnh Cảnh Dương đất phản ứng: “Không!”
Hắn kêu lớn một tiếng, từ đất bò dậy, phịch xuống ghế, bực bội : “Cha chỉ thể thích một con là con trai! Di nương xa, xa!”
Hắn tức giận đầy mặt, Quách Dung những lời của thì giờ vui mừng.
Mấy ngày nay nàng ngày nào cũng ở bên cạnh con trai mà , cuối cùng cũng "uốn nắn" .
Cả Mạnh gia , tất cả thứ chỉ thể là của một con trai nàng, ai phép nhúng chàm một phân nửa.
Con trai của một thất thì tư cách gì mà xưng gọi với con trai nàng là đích tử chứ? Mạnh Kế Trường cái tên nam nhân dựa hồi môn của nàng để dậy, cũng quá xem trọng .
Thấy Mạnh Cảnh Dương vui, nàng dỗ dành: “Dương nhi y phục ? Nương dẫn con ngoài ăn đồ ngon nhé.”
Những nơi khác nàng cũng , nàng tự nhiên là đến Bách Vị Trai.
Rảnh rỗi việc gì , gây khó dễ cho bọn họ cũng .
Nàng dẫn Mạnh Cảnh Dương ngoài, vặn gặp Thu Lê đang rảnh rỗi dạo trong phủ.
“Phu nhân, đại thiếu gia .”
“A! Chính là ngươi! Ta cần !”
Mèo Dịch Truyện
Nàng đang mỉm chuẩn cúi hành lễ thì Mạnh Cảnh Dương bất ngờ lao tới, đầu va mạnh bụng Thu Lê.
May mà Thu Lê phản ứng nhanh, giơ tay đỡ một cái, nhưng vẫn va ngã xuống đất, đau đến mức cuộn tròn .
“Chủ nhân!” Ma ma kinh hãi vạn phần, các nha nhỏ phía nhất thời luống cuống tay chân.
“Dương nhi! Sao con thể vô lễ như !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-396.html.]
Quách Dung vẻ mặt giận dữ giả vờ trách mắng vài câu, nhưng thực chất trong lòng nở hoa.
Nàng ngờ con trai chuyện như , thật khiến nàng bất ngờ mừng rỡ.
Mạnh Cảnh Dương sai, còn xông lên. Quách Dung vốn ý định ngăn cản, chỉ hờ hững giơ tay lên.
May mắn là ma ma chắn Thu Lê, nhưng cũng va nhẹ.
“Đang gì đó?!”
Giọng Mạnh Kế Trường truyền đến từ ngoài cửa phủ, bước thấy Thu Lê đất, Mạnh Cảnh Dương còn hạ nhân giữ nhưng vẫn nhấc chân đạp Thu Lê.
“Nghịch tử! Phản !” Hắn mấy bước tới, giơ tay lên định đ.á.n.h Mạnh Cảnh Dương.
“Không!” Quách Dung thất thanh kêu lên, nhưng cái tát giáng mạnh mặt Mạnh Cảnh Dương, âm thanh lớn đến nỗi cả Thu Lê đang đất cũng sững sờ.
“Chủ nhân mau dậy.” Ma ma và một nha đỡ Thu Lê ngã hai dậy.
Mạnh Kế Trường đ.á.n.h xong Mạnh Cảnh Dương, trở tay tát Quách Dung xông tới một cái.
“Xem ngươi dạy dỗ con trai thế nào!”
Mạnh Cảnh Dương ăn một cái tát cũng ngừng quậy phá, chân vẫn ngừng đạp về phía Thu Lê.
Mạnh Kế Trường một cước đá qua, lập tức ngoan ngoãn hơn nhiều.
“Ta ở mặt ngươi mà ngươi còn dám như , lúc mặt , e rằng ngươi còn thể ép c.h.ế.t cả di nương của ngươi !”
Hắn đau lòng kéo Thu Lê lòng, tay vuốt ve bụng nàng khẽ an ủi.
Hắn sai áp giải hai con , bế Thu Lê về Lê Hoa Uyển. Có ở đó, phủ y cũng dám gì, run rẩy khám bệnh cho Thu Lê.
May mắn là thai còn nhỏ, thai nhi trong bụng vấn đề gì lớn, chỉ cần uống hai thang t.h.u.ố.c an thai là .
Mạnh Kế Trường và Thu Lê vài câu, Thu Lê nắm tay : “Lão gia đừng trách đại thiếu gia, nó hiểu gì cả.”
Lời ngoài ý chính là tất cả những chuyện đều do Quách Dung xúi giục, nhưng Mạnh Kế Trường đang trong cơn tức giận cũng kịp nghĩ nhiều như , chỉ thấy Thu Lê thật là lương thiện.
Người còn đến chính viện thì thấy tiếng Quách Dung c.h.ử.i bới: “Mạnh Kế Trường ngươi cái đồ vô lương tâm!”
“Ăn gan hùm mật báo mà dám đ.á.n.h ! Ta với ngươi xong !”
Trong chính đường, Quách Dung đập nát thứ thể đập. Mạnh Cảnh Dương lúc mới phản ứng đánh, lóc co rúm ở trong góc.
Thấy Mạnh Kế Trường bước , tiến lên nhận , nhưng thấy vẻ mặt đen kịt của Mạnh Kế Trường thì rụt rè co rúm .
“Mạnh Kế Trường! Ngươi lớn gan !”
Quách Dung ôm lấy khuôn mặt sưng đỏ của , thấy đến thì lao lên để trả hai cái tát.
Mạnh Kế Trường mặt hạ nhân dùng sức đẩy nàng , chỉ Mạnh Cảnh Dương ở trong góc : “May mà đứa bé trong bụng Thu Lê ! Nhìn xem ngươi dạy dỗ kiểu gì! Ngươi dạy dỗ kiểu gì!”
Quách Dung lập tức bùng nổ, hất tay hét lớn: “Có chuyện thì ?! Một thứ thứ tử mà thôi, mất thì mất! Cảnh Dương là đích tử của ngươi! Ngươi mà quan tâm cái nghiệt chủng nhỏ trong bụng Thu Lê đến thì mang ả cút !”
Nàng giận dữ trừng Mạnh Kế Trường, Mạnh Cảnh Dương chạy đến kéo kéo tay áo nàng nhỏ giọng : “Nương, con sợ.”
Quách Dung tranh thủ an ủi vài câu, Mạnh Kế Trường thì càng tức giận.
“Cái Mạnh gia mới tính! Ngươi là cái thứ gì?”
“Nhiều năm qua chỉ sinh cho một đứa con bệnh tật , còn vọng tưởng hãm hại đứa con chào đời của !”
“Ngươi là Mạnh gia tuyệt tự tuyệt tôn ?!”
“Cảnh Dương con trai ngươi ? Ngươi vô lương tâm Mạnh Kế Trường!” Nàng một cú nhào tới đẩy Mạnh Kế Trường ngã xuống đất, hai tay chụp lấy mặt một trận cấu xé.
Các hạ nhân đều sợ c.h.ế.t khiếp, từng xông lên kéo nàng khỏi Mạnh Kế Trường.
“Lão gia! Ngoài tìm!”
Quản gia chạy , Mạnh Kế Trường cũng dậy , những vết cào mặt ghê rợn đến giật .