Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 64: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:06:05
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôn Tử Minh cầu cứu về phía mấy khác, Ôn Tử Tầm cũng vẻ mặt khó xử, Ôn Tử Cầm thì gật đầu với y.
Mấy ngày nay trong thư viện cũng xôn xao bàn tán về chuyện của gia đình Trấn Quốc Công phủ, ngờ hôm nay nhân vật chính của sự kiện đó ở gần đến .
Trong nhà trừ cha nương và thì chỉ ngũ là dễ chuyện nhất, thấy y gật đầu, Ôn Tử Minh liền bếp lấy nước.
Không lâu , y xách một thùng nước lớn , theo y là Ôn Lạc Chỉ.
Nàng những đang thất thần trong sân Ôn Tử Cầm, vì nãy Ôn Tử Minh Ôn Tử Cầm gật đầu đồng ý .
Ôn Tử Cầm dường như hiểu nàng gì, liền gật đầu với nàng.
Ôn Lạc Chỉ lúc mới cầm cái gáo múc một bát nước đưa cho Lan Thái: “Mau uống .”
“Đa tạ cô nương, đa tạ!” Lan Thái kích động đón lấy nước, đút cho con gái trong lòng.
nước đổ chảy khóe miệng, Lan Thái cam lòng thử mấy nhưng kết quả vẫn như cũ.
Hách Liên Kiều Tùng đối diện nóng ruột lao tới, nhưng cùm chân y vấp ngã.
Ôn Lạc Chỉ đành lòng, nhà lấy một cái ống hút cắm nhẹ miệng Hách Liên Trĩ Nhan, với nàng: “Tiểu , ?”
Hách Liên Trĩ Nhan khẽ động mi mắt, Ôn Lạc Chỉ đặt bát nước gần ống hút tiếp tục với nàng: “Muội sống thì hãy nhẹ nhàng hút cái ống tre , uống nước sẽ sống.”
Nàng , đứa bé lẽ bệnh hề nhẹ, thêm đó ngũ ca cũng gật đầu, nàng cũng thể mạo hiểm cứu chữa một chút.
Hách Liên Trĩ Nhan mí mắt động đậy nhưng mở mắt, nhưng Ôn Lạc Chỉ nhận thấy nước trong bát rõ ràng đang vơi .
Lan Thái cũng phát hiện , kích động quỳ xuống tạ ơn Ôn Lạc Chỉ.
Ôn Lạc Chỉ đưa tay ngăn nàng , nàng thật sâu : “Các ngươi nhất là từng chuyện gì tổn hại đến trời đất.”
Lan Thái sững sờ, giơ ba ngón tay lên, vẻ mặt kiên quyết: “Nếu Lan Thái lời dối nào, xin trời tru đất diệt.”
Ôn Lạc Chỉ nàng nữa, nhét hai viên t.h.u.ố.c màu trắng lòng bàn tay nàng, nhỏ giọng : “Nếu ngươi tin thì hãy hòa nó nước cho nó uống, quá tối nay nó sẽ tỉnh .”
“Nếu ngươi tin …” Ôn Lạc Chỉ nhún vai: “Không tin thì thôi .”
Lan Thái lén hai viên t.h.u.ố.c kỳ lạ trong lòng bàn tay, ánh mắt bất lực chuyển sang Hách Liên Kiều Tùng đối diện.
Ôn Tử Cầm đang đỡ y dậy, thấy ánh mắt nàng sang, y mỉm ôn hòa với nàng. Lan Thái liền hạ quyết tâm, bỏ t.h.u.ố.c bát nước.
Con gái nàng đến mức , thì nàng đ.á.n.h cược một phen! Đánh cược lương tâm của những dân mà Quốc Công phủ họ dùng mạng sống bảo vệ đời đời kiếp kiếp! Nếu cược đúng con gái nàng thể sống, nếu cược sai nàng sẽ cùng con gái mà c.h.ế.t!
Nước trong bát từ từ cạn sạch, Ôn Lạc Chỉ liếc một cái cũng thở phào nhẹ nhõm.
Đó là thứ nàng tốn một trăm điểm tích lũy trong hệ thống để đổi lấy đó! May mà lãng phí.
【Ký chủ, thu cái vẻ mặt đau lòng của ngươi , hệ thống đang giúp ngươi một bước lên trời đó.】
Giọng điệu huênh hoang của hệ thống vang lên trong đầu nàng. , việc Ôn Tử Tầm gật đầu vẫn đủ để nàng tay cứu một đứa trẻ.
Chỉ vì cái hệ thống c.h.ế.t tiệt với nàng rằng sẽ bất ngờ nọ, nàng mới miễn cưỡng thuyết phục bản .
Người trong nhà ăn no uống đủ, tâm trạng cực kỳ , cũng lười quản xem nên cho bên ngoài uống nước .
Mèo Dịch Truyện
Giọng lảm nhảm của hệ thống vang lên trong đầu Ôn Lạc Chỉ: 【Ký chủ, đợi ngươi kiếm bạc để hệ thống thăng cấp lên Max thì đó là chuyện xa vời lắm , chi bằng bây giờ hãy ôm chặt cái đùi vàng , hưởng mãi vinh... xẹt xẹt... xẹt xẹt】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-64.html.]
Một tràng tiếng điện xẹt truyền đến lâu liền im bặt, Ôn Lạc Chỉ gọi mấy tiếng cũng thấy phản ứng.
Nàng xoa cằm bắt đầu suy nghĩ về chuyện cái đùi vàng mà hệ thống , cạnh cửa sổ nhà bếp ngoài. Nhìn hồi lâu, nàng cuối cùng cũng vài điều.
Bên ngoài chính là của Trấn Quốc Công phủ bảo vệ quốc gia đó , chẳng lẽ cảnh bọn gian thần lộng quyền vu oan hiền thần trong tiểu thuyết bây giờ đang diễn ?
Kết hợp với lời thề của phụ nữ , cùng với tiếng điện xẹt của hệ thống, chẳng lẽ là chạm quy tắc bất khả vi phạm nào đó ?
Ôn Lạc Chỉ càng nghĩ càng cảm thấy đúng là như , về phía cửa sổ để quan sát ngoài. Ánh mắt sắc sảo của nàng lướt qua từng một, dựa giác quan thứ sáu của con gái mà xem, dường như họ thật sự giống .
"Con gái, con gì ?" Tạ Hòa vỗ vỗ vai nàng, nàng giật một cái.
Ôn Lạc Chỉ bà hỏi: "Nương, vẫn còn ở bên ngoài ? Sao đột nhiên trong ?"
Tạ Hòa lườm nàng một cái: "Lão nương lưng con lâu !"
"Con gái, con thấy những trông đáng thương lắm ?" Tạ Hòa thăm dò hỏi một câu, nghĩ đến những trong sân, bà thở dài.
Ôn Lạc Chỉ hì hì hỏi thẳng bà: "Nương, mang đồ ăn cho họ ?"
Chẳng qua chỉ là một chút đồ ăn thôi, cho dù nàng phán đoán sai, họ thật sự là kẻ thì cũng chẳng mất mát gì. Vậy nhỡ thật sự là , còn thể đông sơn tái khởi thì ? Nếu bỏ lỡ thì thật là lỗ to .
Tạ Hòa chợt nghĩ, câu " việc thiện của , việc ác của " ? Bây giờ nhà cũng thiếu một miếng ăn đó, con gái chắc sẽ đồng ý chứ?
Bà còn hỏi thêm vài câu, Ôn Lạc Chỉ bưng chén nước uống giải khát sẵn với bà: "Nương, cố gắng nhanh lên một chút, con đưa chút đồ cho mấy trong phòng ."
Bên trong những đồ ăn thức uống nàng đều bỏ thứ gì đó , đợi bọn họ tỉnh thì bên ngoài cũng ăn xong .
Tạ Hòa yên tâm về nàng, cuối cùng vẫn gọi Ôn Mộc Xuyên ngoài mang đồ vật đến chính sảnh cho những .
Tên đầu lĩnh quan binh khá vui vẻ, suốt quãng đường , cho dù họ tốn bạc cũng từng ăn thứ gì ngon như .
Bây giờ những ăn cơm xong, còn món ăn vặt lạnh buốt, từng một vui vẻ đến mức chẳng còn chút cảnh giác nào.
Đối với những món ăn đó, bọn họ còn cẩn thận dùng ngân châm thử qua, bây giờ thì cứ thế cho thẳng miệng.
Ôn Lạc Chỉ ở nhà bếp quan sát trong, thầm nghĩ, cho dù bọn họ dùng ngân châm cũng thể thử gì, nàng dùng độc d.ư.ợ.c ! Chẳng qua chỉ là t.h.u.ố.c an thần liều cao mà thôi mà ~
Đợi bọn họ ăn xong từng một đổ gục bàn, mấy Tạ Hòa trong nhà bếp cũng bận rộn xong xuôi.
Bọn họ hai loại há cảo với cách ăn khác , cộng thêm một nồi bánh màn thầu. Sợ họ chịu nổi còn nấu thêm một nồi cháo loãng.
Ôn Lạc Chỉ gắp mấy cái há cảo hấp và bánh màn thầu, gói nhét lòng Lan Thải: "Tỉnh thì cho nàng ăn."
"Nhất định giấu kỹ, nếu phát hiện sẽ quản ."
Lan Thải cảm kích nàng một cái, trong mắt nàng long lanh lệ, nàng nhận lấy đồ vật giấu lưng.
Tạ Hòa thấy nàng đáng thương liền mang một ít đồ ăn đến đặt mặt nàng : "Cô nương, con mau ăn cái , nếu đủ thì với ."
"Đa tạ thẩm thẩm." Lan Thải nghẹn ngào lời cảm ơn, c.ắ.n từng miếng lớn bánh màn thầu.
Đưa cho từng một quá tốn công, Ôn Lạc Chỉ dứt khoát chia đồ vật thành mấy phần lớn để bọn họ tự ăn.
Mọi ngươi, ai động thủ, Ôn Lạc Chỉ hắng giọng : "Ai da, nếu cứ chần chừ nữa thì bên trong sẽ tỉnh đó, lúc đó ăn cũng , chỉ đành quỷ đói mà thôi." Nói xong, nàng lùi cửa sân canh gác.
Nàng rốt cuộc vẫn đề phòng thêm chút nữa, vạn nhất những thật sự là kẻ thì một tên cũng đừng hòng trốn thoát.