Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 65: Tiểu Nha Đầu Tỉnh Lại Rồi ---

Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:06:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh mắt của một hàng tập trung Hách Liên Ngỗi, trưng cầu ý kiến của .

 

Hách Liên Ngỗi dẫn theo Hách Liên Kiều Tùng ôm quyền chào Ôn Lạc Chỉ và mấy , Ôn Tử Tầm khẽ gật đầu. Ôn Lạc Chỉ hất cằm về phía đồ ăn: "Mau ăn , đừng lải nhải mấy chuyện nữa."

 

Lải nhải nữa thì mà hít gió Tây Bắc !

 

Một hàng nhận sự đồng ý của Hách Liên Ngỗi cuối cùng cũng còn do dự nữa, ăn từng muỗng cháo, từng miếng bánh màn thầu một cách ngon lành.

 

Tạ Hòa thấy bọn họ tuy ăn nhanh nhưng hề thô lỗ, một cảm giác khó tả. Thấy ai động đến há cảo hấp và há cảo chiên, bà liền lên tiếng nhắc nhở: "Loại há cảo bằng thịt cũng ngon đó, các ngươi đừng chỉ ăn đồ chay thôi."

 

Nghe thịt, mới chú ý đến từng cái thứ giống như thỏi vàng trong cái chậu lớn .

 

Hách Liên Kiều Tùng tiên gắp một cái cho lão cha nhà , thấy ăn ngon lành gắp thêm mấy cái cho . Đũa của những khác cũng lượt vươn về phía chậu há cảo.

 

Cảnh tượng ăn uống trông hài hòa, trẻ đưa cho già, già đưa cho nhỏ, một chút cũng tranh giành.

 

Ôn Lạc Chỉ vẫn luôn quan sát phía , thấy hành vi cử chỉ của bọn họ khỏi chút cảm động.

 

Ôn Tử Tầm ghé sát bên cạnh nàng thì thầm: "Muội , thấy bọn họ giống..."

 

"Tiểu Lục! Cẩn trọng lời !" Ôn Tử Tầm lên tiếng cắt ngang , trong phòng còn , e rằng sai lời sẽ gây họa.

 

Ôn Tử Tầm im bặt, Ôn Lạc Chỉ thấy đáng thương như một đứa trẻ mắng, chút buồn .

 

Uống hết hai bát cháo, hai cái bánh màn thầu ăn thêm mấy cái há cảo, Hách Liên Ngỗi cảm thấy lúc trong bụng thỏa mãn đến mức thể trận g.i.ế.c địch cũng .

 

"Kiều nhi, chúng đây là gặp nhà ." Hắn tựa tường viện cảm thán một câu.

 

Suốt con đường , bọn họ cũng đầu qua thôn xóm, chỉ là khác họ là tội nhân của Trấn Quốc Công phủ, thông đồng với địch phản quốc liền khinh bỉ bọn họ.

 

Đừng là một ngụm nước, ngay cả việc cho họ nghỉ chân một lát cũng lắm .

 

Đây vẫn là đầu tiên thể hiện thiện ý với bọn họ nhiều ngày như .

 

Diệp Nam Kiều bóp bóp mắt cá chân cho , chút áy náy với Tạ Hòa ở xa: "Thẩm thẩm đây thật sự , nếu tay chân tiện lợi nhất định sẽ rửa chén bát trả ."

 

Hiện tại tay chân bọn họ đều xích sắt, hành động bất tiện, đừng việc.

 

Đáng tiếc là cho những đồ ăn mà còn phiền họ tự dọn dẹp.

 

Tạ Hòa vội vàng xua tay: "Không , ! Các ngươi ăn là !"

 

Nói xong, bà gọi Ôn Mộc Xuyên cùng bà dọn dẹp bát đũa.

 

Người của Quốc Công phủ cũng bao nhiêu thì bấy nhiêu, ở xa thì chuyền bát cho ở gần, cố gắng để họ ít bước nhất thể.

 

Ôn Lạc Chỉ cảm thấy thật thú vị, nàng đến bên cạnh Lan Thải, xổm xuống, vén mi mắt của Hách Liên Trĩ Nhan lên xem xét.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-65-tieu-nha-dau-tinh-lai-roi.html.]

Mèo Dịch Truyện

"Yên tâm , nàng chỉ là quá mệt mỏi nên ngủ thôi, khi trời tối nhất định sẽ tỉnh."

 

Nói xong, nàng bước nhà bếp dọn dẹp đồ đạc.

 

Lan Thải còn kịp lời cảm ơn, Hách Liên Kiều Tùng đối diện lo lắng nàng .

 

Dường như cảm ứng, Lan Thải ngước mắt qua liền thấy , nàng gật đầu với .

 

Hách Liên Kiều Tùng vành mắt đỏ, nếu con gái của chuyện gì thì sống cũng chẳng còn ý nghĩa.

 

Hắn vội vàng báo tin cho Hách Liên Ngỗi và Diệp Nam Kiều, hai cuối cùng cũng yên lòng, đó ánh mắt đều về phía hai con Lan Thải gần nhà bếp nhất.

 

Hách Liên Việt cây mắt đỏ hoe, nắm chặt lấy cây, nếu Cố Vân Khởi ngăn thì sớm nhảy xuống cướp .

 

Cố Vân Khởi vỗ vỗ vai an ủi: "Bây giờ đến lúc, chúng đợi thêm chút nữa."

 

Mấy ngày nay bắt đầu tìm bọn họ , nhất định thể đ.á.n.h rắn động cỏ.

 

"Gia đình trông vẻ , cùng lắm thì tối chúng lén lút đưa cho họ một ít bạc, bảo họ chút đồ ăn cho Quốc Công gia gia và bọn họ mang theo."

 

Với tình hình hiện tại, e rằng hôm nay bọn họ cũng sẽ tiếp tục lên đường, đợi đến tối bọn họ sẽ lén lút lẻn qua.

 

Hách Liên Việt hít sâu một , ánh mắt cũng đặt lên Hách Liên Trĩ Nhan nhỏ tuổi nhất.

 

Quãng đường thật sự quá xa, tiểu nhỏ như chắc chắn chịu nổi, nhất định nghĩ cách.

 

Cả buổi chiều, nước trong sân ngừng mang , tinh thần của cả nhà Hách Liên cũng coi như .

 

Bởi vì ở gần nhà bếp nhất, Lan Thải còn Tạ Hòa cho ăn nhiều thứ.

 

Lúc bà đang cầm một miếng thịt chiên giòn nhỏ nhét miệng Lan Thải: "Cô nương, cho con , đây là con gái mới đó! Vừa khỏi nồi ăn nóng mới ngon!"

 

Lan Thải cảm thấy hôm nay thật sự là ngày hạnh phúc nhất trong hơn một tháng qua.

 

Đứa trẻ trong lòng khẽ cựa quậy, Lan Thải kích động đến nỗi tay run rẩy: "Nhan nhi? Nhan nhi? Con thấy nương gọi con ?"

 

Mấy Hách Liên Kiều Tùng ở xa cũng căng thẳng về phía .

 

"Nương." Hách Liên Trĩ Nhan chậm rãi mở mắt, khẽ gọi Lan Thải một tiếng như mèo con kêu.

 

Lan Thải vui mừng đến phát , Tạ Hòa kích động kéo Ôn Lạc Chỉ đang chuẩn nồi chiên dầu qua: "Con gái! Con gái! Tiểu nha đầu tỉnh !"

 

Ôn Lạc Chỉ lặng lẽ thở dài: "Ừm, tiểu nha đầu tỉnh , tỉnh còn đang nàng kìa."

 

"Tỷ tỷ, là tỷ cho uống nước ?" Hách Liên Trĩ Nhan yếu ớt nở một nụ ngọt ngào khẳng định .

 

Ôn Lạc Chỉ ngây một lát, đáp nàng một nụ nhạt: "Phải đó, là ."

 

 

Loading...