Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 75: --- Cá Chép Hóa Rồng và Bảng Vàng Đề Tên
Cập nhật lúc: 2025-11-04 14:06:16
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nhị ca, đoán xem bức tượng gỗ gấu trúc của khác trả giá bao nhiêu?"
"Bao nhiêu?!" Dương Quế Lan quan tâm nhất vấn đề , nóng lòng hỏi y.
Ôn Mộc Xuyên vẫn luôn ở nhà chuyện gì xảy trấn cũng hiếu kỳ.
Tạ Hòa và mấy phụ trách các việc khác nên cũng chuyện xảy ở quầy thu ngân, đều hỏi dồn y.
Ôn Tử Châu giả bộ thần bí, khiến vô cùng tò mò. Ôn Lạc Chỉ phịch ghế phối hợp y diễn trò, giờ nàng vẫn còn đang nghĩ về chuyện bánh kê.
Ôn Tử Trọng trong tay cầm bản vẽ nghiên cứu, vẻ bận tâm lắm đến việc thể bán bao nhiêu bạc, thực trong lòng mừng lo.
Mừng là vì thật sự thể bán , lo là sợ giá bán quá thấp sẽ thất vọng.
Dù mỗi ngày về nhà nàng đều cổ vũ y một phen, nếu giá quá thấp y sẽ áy náy.
"Muội , đoán xem bao nhiêu?" Ôn Tử Châu phịch xuống bên cạnh Ôn Lạc Chỉ, ánh mắt đầy mong đợi hỏi.
Trước đây tượng gỗ năm đồng y thể rút một đồng hoa hồng, tượng gỗ gấu trúc chỉ cần một lời, bạc đút túi y chẳng sẽ càng nhiều hơn ?!
Ôn Lạc Chỉ liếc y một cái: "Một lượng ư?"
Nàng cảm thấy một lượng là quá thấp , riêng cái đó thôi cũng khắc lâu như , nàng còn tô màu nữa chứ.
Nếu là nàng mua, nàng thấy một lượng rẻ .
Ôn Tử Châu trợn tròn mắt: "Sao ?!"
Chẳng lẽ nàng thực lên trấn, lén lút quan sát y từ trong bóng tối ư?
"Không bảo đoán , mà !" Ôn Lạc Chỉ chút khách khí liếc xéo y một cái: "Ngu ngốc hết chỗ ."
Ôn Tử Châu bĩu môi, chẳng qua chỉ bất ngờ vì đoán trúng phóc thôi mà!
Dương Quế Lan thấy bức tượng gỗ giá một lượng bạc, kích động túm chặt lấy cánh tay Ôn Tử Trọng: "Cha của các con! Một lượng! Một lượng đó!"
Nàng , đây phát hiện trượng phu còn tài nghề chứ, nếu sớm thì cũng thể kiếm bạc, hai năm nay y ngày nào cũng tàn phế vô dụng .
Giá như nàng phát hiện sớm hơn thì mấy, vẫn là tự tròn trách nhiệm.
Ôn Tử Trọng giơ tay vén nhẹ lọn tóc mai bên tai nàng , khẽ : "Ta thấy , Quế Lan."
Y mà xót xa cho thê tử của , hai năm nay nàng luôn dám ngoài quá lâu, ở nhà cũng thích cứ quanh quẩn trong phòng họ. Người khác nàng ham ăn lười , nhưng chỉ y .
Nàng sợ rằng chỉ cần rời quá lâu, y sẽ như cái ngày tỉnh dậy ban đầu, cầm lấy con d.a.o khắc nhỏ kết liễu sinh mạng vô dụng của .
Những khác đều đang hưng phấn, Ôn Lạc Chỉ sờ sờ lấy hai bản vẽ, một bản là cá chép hóa rồng, một bản là Trạng nguyên bảng vàng đề tên phiên bản Q.
Các họa tiết đều là hình khối lập thể, khi vẽ nàng vận dụng hết tài năng bố cục học trong đời để cố gắng khiến hình vẽ trông rõ ràng và dễ hiểu.
"Nhị ca, chúc mừng ." Nàng nhe miệng , hai chiếc răng khểnh nhỏ nhắn trông đáng yêu vô cùng.
" cách mạng thành công, đồng chí vẫn cần cố gắng nhé!" Nàng đưa bản vẽ qua, phân tích cặn kẽ một phen cho Ôn Tử Trọng cuối cùng : "Còn gần ba tháng nữa mới đến kỳ viện thí, Nhị ca dù mỗi ngày chỉ khắc một chút cũng thể khắc xong chúng."
Vốn dĩ kỳ viện thí tháng bắt đầu , nhưng vì lý do gì mà năm nay hiếm khó tìm trì hoãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-75-ca-chep-hoa-rong-va-bang-vang-de-ten.html.]
Bức cá chép hóa rồng cần khắc lớn, giai đoạn nàng sẽ đến tô màu, sẽ nhanh, nhất định thể kịp bán giá kỳ viện thí.
Còn bức bảng vàng đề tên chẳng qua là để cầu một chút may mắn, kiếm nhiều tiền vẫn trông cậy bức cá chép hóa rồng .
Tuy nhiên, nghĩ đến chân của Ôn Tử Trọng, Ôn Lạc Chỉ cúi đầu nhất thời im lặng. Liệu nàng quá vội vàng ? đây là một cơ hội .
Không chỉ vì thể nhân cơ hội kiếm bạc, mà quan trọng hơn là nếu việc cũng thành công, nhà nhị ca đều thể ngẩng cao đầu, cũng sẽ ai nhạo nhị tẩu nữa.
"Lạc Lạc, bức bảng vàng đề tên loại nhỏ thì cứ giới hạn thôi."
"Còn về bức lớn ..." Ôn Tử Trọng xoa đầu nàng, : "Vẫn còn phiền Lạc Lạc suy nghĩ giúp nhị ca, để khi một cũng thể hành động tự do đây."
Y thích ai quấy rầy khi điêu khắc, nhưng vấn đề về việc cần di chuyển hình nặng nề của y thì nghĩ cách giải quyết.
Ôn Lạc Chỉ bất ngờ ngẩng đầu lên, đôi mắt ngơ ngẩn y.
Ôn Tử Trọng mỉm với nàng, : "Lạc Lạc thông minh như , nhất định sẽ nghĩ cách để nhị ca thể tự ."
Ôn Lạc Chỉ nhướng mày thật cao, nỗi lo trong lòng cũng tan biến: "Ta thật sự cách đấy! Khoảng hai ngày nữa ."
"Hai ngày nữa đảm bảo nhị ca cũng !" Nàng vỗ ngực, vẻ mặt tràn đầy tự tin.
Không nàng khoa trương, đây chỉ là một việc thể giải quyết bằng một chiếc xe lăn. Còn về bánh xe, nàng sẽ đổi hai cái trong hệ thống, đó ngụy trang bên ngoài là xong.
Nàng cảm thấy ý tưởng lượng ít và giới hạn , nếu đồ vật nhiều quá thì sẽ trở nên đại , e rằng khó mà bán giá .
Chuyện điêu khắc gỗ mới bàn xong, đầu Ôn Tử Châu rúc đến mặt Ôn Lạc Chỉ: "Muội , cái bánh kem hấp cứ mang tiệm bán ! Tam ca ngày mai về sẽ chọn bùn đất xây lò nướng cho ." Hắn xun xoe, đôi mắt ngừng chớp chớp.
Hắn thích ăn đồ ngọt, ít bạc kiếm từ việc bán điêu khắc gỗ đều chi đó.
Lần cái bánh kem hấp thực sự thích! Nếu nhà bán thì ăn bao nhiêu cũng , tốn tiền, hì hì.
Ôn Lạc Chỉ ghét bỏ đẩy mặt : "Ngày mai nương đến phủ của vị phu nhân quyền quý cơm, trong nhà ai cũng việc, nào thời gian mà cái chứ."
Chỉ riêng việc đ.á.n.h lòng trắng trứng bánh kem tốn nhiều thời gian , hai ngày nay trong nhà còn bận rộn, nhiều thời gian để việc .
Ôn Tử Châu bất mãn dậm chân: "Đồ ngon như chắc chắn sẽ mua, thì gọi khác cũng mà."
Việc kinh doanh ở tiệm mỗi ngày đều , đến nỗi cảm thấy chỗ còn đủ dùng.
Hiện giờ thêm việc kinh doanh điêu khắc gỗ, đại ca còn từng nhắc với rằng bao lâu nữa nhà sẽ bán thêm hai món đồ hiếm lạ, tính như thì mời thêm hai giúp việc hình như cũng chẳng chuyện gì khó khăn.
Tạ Hòa vỗ một cái đầu , dữ tợn : "Ngươi tưởng chuyện đơn giản như cái miệng ngươi là xong !"
Nàng cũng bán, nhưng thời gian quả thật bận rộn, trong nhà còn lo việc ở vườn cây ăn trái, dù kiếm bao nhiêu tiền cũng quan trọng bằng con gái nàng! Nếu con gái nàng mệt mỏi quá thì nàng sẽ đau lòng c.h.ế.t mất!
Mấy ngày họ còn bàn bạc giao việc kinh doanh bán hàng rong đây cho nhà đẻ của nàng, nào ngờ thời gian nhiều chuyện như , nếu sáng nay khách hỏi mua há cảo chiên thì nàng quên mất .
"Lạc Lạc, đợi nghỉ ngơi tới nương sẽ đến nhà các con hỏi xem nhận việc kinh doanh của chúng ."
Những việc đó cũng kiếm nhiều tiền, các ca ca và nhà chắc lý do gì để từ chối. Nếu thì cùng lắm nàng sẽ ở tiệm, mỗi ngày dậy sớm bán cũng , dù thì nghề kiếm tiền thể bỏ.
Mèo Dịch Truyện
Ôn Lạc Chỉ gật đầu, trong đầu nhanh chóng lướt qua thông tin về những nhà đẻ của Tạ Hòa, cuối cùng nàng thở phào nhẹ nhõm, may mắn là những kẻ "cực phẩm" như ở lão ốc.
Cùng lúc đó, tại nhà lão Tôn đầu, Tôn Tam Tỷ và Tôn Niệm Niệm ngươi một lời một câu kể những chuyện xảy hôm nay, cuối cùng câu chuyện xoay quanh Ôn Lạc Chỉ.