Ngọn núi khác đối diện phía xa là khu quân sự nơi Thẩm Chí việc. Thị lực của cô khá , mắt thường thể thấy những lá cờ tung bay, đồng thời cô cũng thể thấy một vài thanh niên đang chạy nhảy tập luyện trong rừng.
Nếu ngưng tụ sức mạnh tại hai mắt, chừng còn thể rõ ràng hơn chút.
"Ra ngoài dạo ." Một giọng chào hỏi từ phía truyền đến, Cố Mạn Mạn xác nhận là đang chào hỏi .
Người là Thúy Bình. Cô đang ôm một đứa trẻ tay, theo là hai đứa nữa.
Đứa lớn nhất chừng chín tuổi, là một cô bé nước da ngăm đen, đứa ở giữa chắc năm tuổi, đứa nhỏ nhất còn chút loạng choạng.
Cố Mạn Mạn cau m.ày đứa trẻ hai tuổi.
Đây là do nó mới tập nên như .
"Vâng, ngoài dạo, nghĩ xem liệu thể giảm cân ."
Thúy Bình , nhanh chóng dừng : "Hẳn là thể. Nếu bộ nhiều thì sức khỏe sẽ hơn. Cha đứa bé , mấy tham gia quân ngũ ăn nhiều như , bao nhiêu mập chứ?"
"Chị dâu đúng, đây là bảo bối nhỏ nhất hả, nó tên gì?" Nghĩ đến đây là đầu tiên kết bạn, Cố Mạn Mạn chủ động tiến tới chơi đùa với đứa trẻ.
Từ góc độ của một đứa trẻ, Cố Mạn Mạn lẽ quá to lớn, nên chút co rúm tránh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/chuong-15-ngoan.html.]
"Tiểu Viễn, hư, đây là dì Cố của con." Thúy Bình tên con út là Tiểu Viễn, giới thiệu hai đứa con còn , con gái lớn tên là Miêu Miêu, con thứ hai tên là Đặng Cao.
"Đứng cao xa, ngọn lửa hy vọng, mấy cái tên đều ." Cố Mạn Mạn sờ trong túi, chỉ tìm một tấm tụ linh phù. Ngón tay nhanh nhẹn gấp thành một con hạc nhỏ dễ thương, thu hút sự chú ý của ba đứa trẻ.
Cô đưa con hạc giấy : "Tiểu Viễn, gọi dì , lát nữa dì sẽ gấp một con ếch nhỏ cho con."
Tiểu Viễn thấy bà cô to lớn cũng tính, còn cho đồ chơi, gọi dì chim nhỏ đưa tay .
"Ngoan."
Miễn cưỡng coi như nhân quả.
Trong khoảnh khắc cầm hạc giấy, Cố Mạn Mạn nhận một luồng linh lực bùng nổ, gót chân của Tiểu Viễn chạm đất.
Cô đầu về phía nhà Thúy Bình.
Từ một góc độ ai thấy, một luồng khí đen phát một tiếng kêu chói tai, bay từ nhà của Thúy Bình.
Thấy trẻ con ở đây, Cố Mạn Mạn nên thế nào, chỉ thể hẹn Thúy Bình ngày mai tới nhà một chút. Cô sủi cảo, nhưng cô giỏi lắm, cô cho một ít rau hẹ và giúp cán bột.
Thúy Bình đồng ý mà cần suy nghĩ, với tiền kiếm ngày hôm qua, cô mua một ít bánh bao thịt cho b.ọn trẻ, b.ọn nhỏ ăn đến miệng đầy mỡ, loại chuyện nhỏ, giúp một chút cũng tổn thất cái gì.