Thẩm Chí mỉm .
Đôi mắt dịu dàng lấp lánh như những viên kim cương nhỏ xíu khiến tìm tòi.
Cố Mạn Mạn lúc cảm thấy giống như con rồng ở phương Tây, thu thập ánh hào quang .
Tay cô giật giật.
"Trong nhà thiếu."
Thẩm Chí đầu tiên chủ động đề cập tới tình huống trong nhà:
" cần tiền, nhà sẽ gửi cho , còn hỏi, còn cho cô xem sổ tiết kiệm nhỉ."
Cố Mạn Mạn xem, Thẩm Chí chạy tới gian phòng cầm biên lai gửi tiền.
Sau khi phục vụ quân ngũ hai năm, gia đình mỗi năm sẽ cho 5000 tệ, cũng nhận một tiền thưởng khi thực hiện nhiệm vụ.
Ngoại trừ việc thỉnh thoảng giúp đỡ đồng đội và những chi phí cần thiết, tiền cơ bản vẫn dùng hết.
Cố Mạn Mạn chặc lưỡi, đây là gia đình gì thế ? Mỗi năm cho con trai năm nghìn tệ tiêu vặt, đủ vẫn thể xin thêm.
Cúi đầu lướt qua, số dư còn lại.
Một, mười, trăm, nghìn, vạn...
Xong, vốn chỉ là tâm động, giờ bắt đầu đập thình thịch.
Đừng tình yêu trong sáng với lớn, hãy về tiền .
Ai mà tình yêu thuần khiết với cục vàng chứ?
Cái cũng mâu thuẫn nha.
Cô trả biên lai gửi tiền:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/chuong-156-cai-nay-cung-khong-mau-thuan-nha.html.]
"Vậy nếu kìm lòng nổi, thì thể ăn uống thêm chút nhỉ."
Thẩm Chí kinh ngạc: "Chẳng cô vẫn luôn ăn uống thoải mái ?"
Cố Mạn Mạn rằng đó là cô vẫn đang kìm nén nó.
Thế là Cố Mạn Mạn bắt đầu đặt mua sữa bò tươi mỗi ngày, khi sữa mới, họ sẽ để phần cho cô, cô chỉ cần đạp xe mười phút đến lấy đúng giờ là .
Không những , giờ đây cô cũng cần chợ mua trứng gà nữa.
Cô thể sửa sang nhà cửa, thế bằng những cái mới.
Thời gian tiêu d.a.o tự tại quá, hình như cô quên một cái gì đó.
Một hôm khi tan sở, Chồn tía chặn đường chợt nhớ .
Ôi cái gương của Kiêu Long đại ca.
Vậy là thêm giờ, sử dụng linh lực để loại bỏ tạp chất bề mặt gương, ngâm trong nước để đ.á.n.h bóng để tạo kết cấu của gương thủy ngân.
Tuy nhiên, do vấn đề về chất liệu, nên khi soi gương, ở những nơi ánh đèn màu ấm hiệu quả sẽ tăng thêm, những khuyết điểm nhỏ làn da sẽ còn nữa.
Cố Mạn Mạn tự luyến soi một cái.
Hiện tại, sự kiểm soát của cô, cân nặng rõ ràng đổi, kể từ khi cô đến bệnh viện cho đến nay, mười ngày rưỡi nữa trôi qua, cân nặng ước tính giảm xuống còn 150.
Ở cằm vẫn còn một chút mỡ, nhưng nếu ngẩng đầu lên một chút sẽ thể thấy đường nét khuôn mặt rõ ràng, đầy đặn, trông vẻ quyến rũ hơn một chút.
Không ảo giác nhưng cô luôn cảm thấy càng , nó càng trùng lặp với hình dáng ban đầu của cô.
Tự luyến đủ, Cố Mạn Mạn đem tấm gương trả , Kiêu Long hài lòng, nên đầu tiên đưa Cố Mạn Mạn hang, để cô chọn thù lao.
Cố Mạn Mạn dùng ý chí khống chế hai tay lưng, chậm rãi tới.
Chuyến thật xứng đáng, cô một viên minh châu to bằng đầu .
Sau khi về nhà, cô một chiếc đèn lồng bằng giấy, ban ngày thì cho minh châu phát sáng một chiếc túi màu đen.