"Em gái, hôm nay tới mua gà ?"
"Đây là chồng của em ? Đẹp trai quá."
Cố Mạn Mạn đáp hai câu, biểu thị thể mua bao nhiêu cũng :
"Chị dâu đang mang thai, cần dinh dưỡng, càng nhiều càng ."
Mấy đứa trẻ chạy về gọi lớn tới, đưa đến cả gà trống non, gà mái, thậm chí còn thu gần 200 quả trứng.
Lúc trở về, Cố Mạn Mạn thậm chí còn thể lên xe.
Phía xe treo giỏ, lồng gà, cả ở phía xe, bao gồm cả thanh chắn, ngay cả cô cũng ôm một chiếc lồng, phô trương lớn.
Giỏ trứng trong tay cô là cho Thúy Bình, còn là cho Tam Thu, gà và vịt nhờ hai gia đình chăm sóc.
Một gia đình sẽ giúp cô nuôi gà, còn gia đình sẽ giúp cô nuôi vịt.
Dân làng kết với Cố Mạn Mạn, nên mỗi nhà đều cho một bó rau xanh, vài củ cải, Cố Mạn Mạn cũng chia cho hai nhà.
Không bao lâu hai cũng mang khoai lang khô và miến sang coi như qua .
Nhìn thấy gà vịt nuôi ở nhà, Lưu Nghiên yên tâm hơn một chút, nếu cô sẽ cả ngày giẫm phân gà mất.
Về thể thoải mái ăn thịt gà, chỉ mấy ngày ngắn ngửi, khi cả Thẩm đến, thấy vợ tăng cân rõ rệt.
Không chứ, mặt tròn thế ?
Khi bữa tối dọn , mới , em dâu trực tiếp nhét nửa con gà tô lớn đưa cho vợ một cách tự nhiên.
Lưu Nghiên cũng tự nhiên nhận lấy ăn, ngày ngày ăn như thế, mập cũng lạ.
Anh cả Thẩm hổ đưa tiền cho Thẩm Chí, nhưng Thẩm Chí lấy.
Anh cả Thẩm liền lấy bút máy trong túi , là quà gặp mặt cho Cố Mạn Mạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/chuong-181-day-la-cai-gi.html.]
Cố Mạn Mạn thấy nó ở cung tiêu xã, giá của một chiếc bút cũng từ vài tệ đến hơn mười tệ.
Nhận lấy xong thì Thẩm Chí liền , giá cây bút vàng của trai hai đến ba trăm.
Khi Cố Mạn Mạn trở về, liền khắc một chiếc đế để đặt bút lên.
Cô công tác văn hoá, nhưng tôn trọng văn hóa.
Vâng, chính là như mà thôi.
Tối nay Cố Mạn Mạn một ít thuốc, t.h.u.ố.c đậm đặc, còn lấy phơi khô, khi khô thì vo thành từng viên nhỏ.
Bình viên nhỏ để cho bản , còn bình viên to cho Lưu Nghiên ăn.
Của cô thì thêm mật ong sữa ong chúa nguyên chất của Kiêu Long cho cô .
Của Lưu Nghiên, cô xứng.
"Đây là cái gì?"
"Bổ thể, chị ăn thì giữ , đừng động đến những thứ chị ăn đó nữa, ăn ba tháng thì thai kỳ của chị sẽ định hơn nhiều.
Nếu ăn cứ thẳng, sẽ lấy nó."
Anh cả Thẩm trực tiếp đến nhận lấy, khi hai vợ chồng trở về phòng, cả Thẩm nhỏ với vợ:
"Anh thấy hai ngày nay em dâu đối xử với em như thế nào, cảm thấy cô ý , gì nhiều, chỉ cần đến việc cô nấu nhiều thịt cho em như .
Nhà chúng mấy bà chồng bằng lòng cho con dâu ăn như chứ?
Cô chỉ là chị em dâu, như là ."
"Còn , thấy cô tự uống viên t.h.u.ố.c đó, từ cùng một nồi, chắc sẽ hại gì cho en ?
Ngoan nào, con của chúng dễ gì mới , em cũng giữ gìn nó ?"