Xuyên thành cô vợ béo biết Huyền học ở thập niên 80 - Chương 232: Đừng dùng miệng

Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:20:32
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một cái búng tay nữa, và một cái nữa.

Sau nhiều lặp , con rắn thoi thóp, trông giống như một con giun đất cong lên.

Cố Mạn Mạn sẽ hỏi tại một con rắn hạ độc c.h.ế.t cô. 

Chưa kể con rắn cơ hồ còn mở linh trí, chỉ hành động theo bản năng, dù mở, thì cô hỏi cũng sẽ diệt khẩu .

Dứt khoát , để tránh tốn thời gian phí miệng lưỡi, phán đoán xem thật dối.

Con rắn độc chính nó độc c.h.ế.t.

chắc đây là trường hợp cá biệt, nhưng nọc rắn xâm nhập m.á.u nên vẻ như kháng thể của nó là trăm phần trăm.

"Tìm một chỗ ném ." Cố Mạn Mạn ném con rắn độc chính nó tiêu hao hết nọc độc ngoài, để Tiểu Bộ kéo nó , tìm một chỗ vứt .

"Đừng dùng miệng."

"Gâu gâu!" Tiểu Bộ đá nó như một quả bóng, thậm chí còn biến xác rắn thành một cái đĩa.

Trên đường mắng một câu ch.ó mập, bụng phệ như chủ. Nó nheo mắt bỏ chạy, một lúc , xa xa đằng đối phương quan sát.

Ngày hôm khi Cố Mạn Mạn , liền tin tức mới nhất.

Lúc nửa đêm nhà Vương Thuận thức dậy tiểu đêm, phát hiện một bóng ma phát ánh sáng xanh, ngừng gọi tên cô .

Sau khi bật đèn đ.á.n.h bạo ngoài kiểm tra, thì thấy cửa nhà một con rắn c.h.ế.t.

Cố Mạn Mạn sờ cằm: "Là nhóc ?"

Tiểu Bộ vẫy vẫy cái đuôi nhỏ vui vẻ.

tại nhưng Tiểu Bộ thấy vui.

Lần mấy ngày, thấy đối phương chiêu trò gì, Cố Mạn Mạn liền tự lên núi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/chuong-232-dung-dung-mieng.html.]

Dựa trí nhớ của , tìm t.h.i t.h.ể của con khỉ c.h.ế.t

Cố Mạn Mạn khoanh chân xuống, linh lực bộc phát, từ trong n.g.ự.c lấy một lá cờ đen nhỏ.

Lá cờ nhỏ là một mảnh vỡ của sân khấu kịch ở một bãi phế liệu. 

Chỉ khi gặp cô, lá cờ nhỏ mới thấy ánh mặt trời, vẫn còn bám chút oán khí.

Cô vốn sử dụng nó, nếu bất cẩn sẽ nguy hiểm đến tính mạng, giờ cũng chỉ thể cưỡng ép luyện chế.

Mặc dù nó đủ để sử dụng vật dẫn cho bạch quỷ, chỉ dùng một giống như những giấy , nhưng nó hảo để triệu hồi.

Trong đầu của Cố Mạn Mạn xuất hiện hình dạng con khỉ, bên cạnh cô là t.h.i t.h.ể của đối phương.

Niệm chú ngữ, bầu khí xung quanh càng trở nên lạnh lẽo hơn, những tia hắc khí ở một chỗ bí mật đang theo dõi nhất cử nhất động của cô trong bóng tối.

Cố Mạn Mạn triệu hồi một khắc đồng hồ, nhưng vẫn thấy hồn phách của con khỉ, chỉ thể kết thúc công việc.

lúc , chi chi chi, một tiếng rít dường như phát từ địa ngục, âm vang.

Cố Mạn Mạn ngước mắt lên, thấy một linh hồn con khỉ già khập khiễng đang bước về phía .

Những bước của nó tập tễnh, vì nó thương khi còn sống mà vì đôi chân của nó hư hỏng nghiêm trọng.

Gần đến đầu gối, linh thể khỉ tu luyện tiến bộ đương nhiên sẽ kết quả , c.h.ế.t sống , đó biến mất thành tro bụi, trở thành một bộ phận hỗn độn trong nhân thế.

Có thể là gió, thể là bùn.

"Tiên sư, Hầu t.ử xin bái kiến."

Cố Mạn Mạn nó: "Ta triệu hoán ngươi."

"Tiên sư chỗ , con khỉ nhỏ nhập danh sách Địa Phủ, lẽ sẽ sớm đời."

Cố Mạn Mạn yên lặng, linh thể của con khỉ già:"Trên ngươi tín ngưỡng của đồng tộc, nên giống như bây giờ."

Loading...