Có vẻ như họ vẫn là những cơ thể phàm trần, miễn nhiễm với thuốc.
Cô lấy hết tất cả những thứ vẻ giá trị bọn họ.
Một chiếc nhẫn ngọc.
Hai cái phát quan.
Hai cái hầu bao.
Một mặt dây chuyền hình quạt trông đắt tiền.
Nhìn một chút mấy , cô nắm lấy tay bọn , thôi động những thứ , kiểm tra ngọc giới cùng quạt còn hầu bao, đều là gian trữ đồ, phát quan là pháp khí.
Kém chút Cố Mạn Mạn bay lên.
Không gian chứa đồ thể mở nếu những , vì Cố Mạn Mạn lấy tất cả đồ đạc bên trong, chọn chọn lựa lựa, lấp đầy hai gian của .
Trong gian của cô một ít thịt khô, thịt tươi, vịt khô, sủi cảo đông lạnh và mấy thứ tương tự, đổi sang cho bọn họ.
Nhẫn ngọc và những thứ , khi lục soát liền trả cho họ.
Không t.h.u.ố.c tác dụng bao lâu, Cố Mạn Mạn một bộ quần áo khác, đem bộ quần áo mặc cho một giấy, để giấy bỏ chạy.
Bản cô chạy theo hướng ngược , đến vị trí cái động mà bọn họ .
Cái gì, ăn trộm như thế là đạo đức ?
Chỉ cần cô đạo đức, thì sẽ bắt cóc đạo đức.
Hơn nữa, đây là thế giới tu tập, gì, mất gì đều tùy thuộc bản lĩnh.
Mỗi bước của Cố Mạn Mạn đều dựa những giấy để tìm đường.
Cho dù cảm nhận nguy hiểm nhưng vẫn hành động thận trọng.
Cuối cùng, đến cái hang mà những đến, mà gặp bất kỳ nguy hiểm nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-beo-biet-huyen-hoc-o-thap-nien-80/chuong-238-kem-chut-lam-co-man-man-muon-bay-len.html.]
Tuy nhiên, nhiều tụ tập bên ngoài, nhiều nhiều .
Mà ai dám xông , ngược là đùn đẩy lẫn , để khác một bước.
Cố Mạn Mạn một bụi bẩn, khi cô đến gần, vài t.ử ở gần đó cũng thèm để ý đến cô.
Với chút linh lực của cô gái , chắc là lớn hơn hạt đậu một chút.
Cố Mạn Mạn cũng thấy xem nhẹ là chuyện , mặt dày mày dạn đến lấy lòng mấy .
Biết trong sơn động yêu thú, gần đây một lợi hại thương, mấy môn phái nhỏ đến để kiếm chút lợi.
Đáng giá để cao thủ xuất thủ, đồ khẳng định là mang , cho nên hiện tại chỉ đến kiếm chút vụn vặt.
Cho dù là vụn vặt, đối với bọn mà cũng là đồ .
Không , là bởi vì yêu thú còn c.h.ế.t, đều nghĩ đẩy môn phái khác tiêu hao thể lực của con yêu thú .
Cố Mạn Mạn thấy bọn cuối cùng cũng thương lượng xong, mỗi môn phái đưa hai t.ử .
Cố Mạn Mạn bất ngờ ai đó đẩy xuống nửa của đoàn , cô định gì đó thì những phía chen lấn, khiến cô đẩy trong hang động.
Đầu tiên là mùi lưu huỳnh.
Cô giật , còn tưởng rằng sẽ là tanh hôi hoặc là mùi m.á.u tươi.
Ngoài ý liệu, cái sơn động sạch sẽ, mặc dù vết tích đ.á.n.h , khó để nhận , con quái thú sống ở đây đây sạch sẽ.
Cô dựa bên cạnh , nhanh đến cuối cùng.
Khi ngang qua một cái hố nhỏ, ân? Có một âm thanh.
Cảm thấy, một cảm giác hài hòa.
Cô chớp mắt, lấy minh châu xem xét, thì phát hiện vách đá đang chuyển động.
Cố Mạn Mạn im lặng thu tay , tăng tốc độ để đuổi kịp phía , nhưng phía động tĩnh.
"Yêu thú c.h.ế.t, nhiều linh thực bảo bối, nhanh lấy thôi."