Đang lúc Nguyễn Thu Thu hết đông tới tây, phía vang lên giọng Trình Tuyển chậm rãi: "Em đang cái gì."
Nguyễn Thu Thu dọa đến hết hồn.
Cô đầu , Trình Tuyển bình tĩng ở phía . Không nên kinh hỉ là kinh hãi đây, Nguyễn Thu Thu trợn mắt: "Chuyện gì xảy ? Sao công tác nữa?"
Trình Tuyển ánh mắt lơ đãng: "Thời tiết , hủy bỏ."
Nguyễn Thu Thu: "... Không bay chuyến ban ngày ?"
"Ừ, hủy ."
Mặc dù Trình Tuyển trả lời vô cùng trấn định nhưng giác quan thứ sáu cho cô Trình Tuyển chắc chắn đang láo.
... Được . Vốn là tiệc chúc mừng sinh nhật cho , ai ngờ rằng chuyện như .
Nguyễn Thu Thu thở dài: "Về nhà."
Hai về phía mấy bước, Nguyễn Thu Thu thoáng qua Trình Tuyển, liếc mắt , khiến Trình Tuyển tự chủ kiểm tra xem cùng tay cùng chân .
"Này."
Nguyễn Thu Thu hỏi: "Lúc tới, gấp ?"
Trình Tuyển ít khi nào mồ hôi dầm dề, nhưng lúc , tóc thấm đầy nước, mồ hôi chảy xuống ướt cả cổ áo. Lúc đường vẫn im lặng, dáng vẻ bình tĩnh thong dong giống bình thường, nhưng dấu hiệu cơ thể cho Nguyễn Thu Thu nhất định vận động vô cùng kịch liệt.
Trình Tuyển yên tĩnh một giây, giọng điệu nguội ngắt trả lời: "Là do tuyết rơi."
"Ồ, ."
Nguyễn Thu Thu tỉnh ngộ. Ngẫm cũng đúng, Trình Tuyển thể vì cô mà chạy như bay đến đây, chuyện gì đều chậm rãi thành thói, thậm chí lúc đang thi đấu còn thể uống nước, loại tính cách chậm rãi, nguội ngắt như chắc hẳn cũng sẽ cảm thấy lo lắng.
Hai cửa, bông tuyết ào ào đập mặt.
Trên đường cô chạy tới sân bay, một dấu hiệu nào cho thấy tuyết sẽ rơi, mà chỉ trong một thời gian ngắn, con đường trắng xóa cả .
Trình Tuyển gọi xe, hai ở hàng , ai ý định lên tiếng .
Nguyễn Thu Thu liếc mắt : "Không hiếu kỳ vì tìm ?"
"Em ngoài chơi." Anh đưa câu trả lời khả năng lớn nhất.
Trình Tuyển ngay lập tức loại khả năng Nguyễn Thu Thu vì mà chạy đến một thành thị khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-102-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
"Đoán sai ."
Bác lái xe mở đài phát thanh, MC đang đếm ngược, chuẩn cất cao giọng hát chúc một tết Nguyên Đán vui vẻ, sắp bước năm mới.
Mê Truyện Dịch
Cho dù loại thời điểm thích hợp, bánh kem, bầu khí , bài hát chúc phúc, ngoài cửa sổ xe còn tuyết rơi trắng xóa bầu trời.
Nguyễn Thu Thu bỗng nhiên xúc động.
Khi dẫn chương trình đếm ngược đến cuối cùng, cô móc từ trong túi một khối bánh ngọt nhỏ xiêu vẹo, với Trình Tuyển: "Sinh nhật vui vẻ nha."
"..."
Đài phát thanh vang lên bài ca chúc mừng năm mới, bác lái xe sư phụ mở loa lớn, cơ hồ át giọng Nguyễn Thu Thu. Trình Tuyển vốn dĩ đang cụp mắt thấp xuống, khi Nguyễn Thu Thu , nháy mắt hoảng hốt, cặp mắt dài nhỏ yên lặng Nguyễn Thu Thu, một lời.
Lúc đôi mắt đen sì của nhìm chằm chằm khác luôn khiến cảm giác vô cùng hồi hộp, Nguyễn Thu Thu cũng .
Nguyễn Thu Thu vội ho một tiếng: "Không lời nào ? Ông chủ Trình?"
"..."
"Không đang chê bánh kem của em đó chứ?" Nguyễn Thu Thu cúi đầu thoáng qua chiếc bánh kem mềm nhũn vặn vẹo, ừ, chính xác là vô cùng .
Cô vẫn nên cất trong bọc thôi.
Trình Tuyển đột nhiên cướp lấy, tựa như lúc đó đột nhiên lấy "Cục phân dê" của Nguyễn Thu Thu, nâng trong tay, mở , cầm lấy cái nĩa ăn một miếng.
"Không cho ăn ngon đấy, mặc dù trong tiệm bánh gato còn mấy cái nhưng cái lúc hủy dung là cái vẻ ngoài nhất đấy, cho nên..."
"Ăn ngon."
Mặt mày của là giãn , giọng thấp, ăn một miệng lớn. Nguyễn Thu Thu thật sợ nghẹn.
Cô là, từ khi qua đời, Trình Tuyển còn chúc mừng sinh nhật nữa. Bánh sinh nhật đối với mà trở thành là ký ức của nhiều năm về , đầu lưỡi vị ngọt, một vị ngọt đến phát ngấy quen thuộc nhưng cũng xa lạ.
Nguyễn Thu Thu nhẹ nhàng thở , mặc dù Trình Tuyển là một tên tham ăn, nhưng mà loại đồ vật như bánh sinh nhật là một thứ mang nhiều tâm trạng, tình cảm.
Cô : "Anh , vé xem phim và phòng ăn đặt đều hủy , tức quá mất. Nếu như là vì ngoài ý mới hủy bỏ chuyến bay thì thật sự đ.â.m n.g.ự.c một nhát."
"Khụ khụ khục..." Trình Tuyển bỗng nhiên ho khan.
Đang ăn bánh kem, Trình Tuyển lập tức ý thức , nếu như Nguyễn Thu Thu về nhà thấy bữa tối hoành tráng chuẩn xong xuôi, chỉ sợ sắp đối mặt với một trận cơn bão tố lớn nhất trong đời mất.