Công việc khá bề bộn, Nguyễn Thu Thu tăng ca đến tối, đến khi  thành công việc thì  mệt mỏi đến mức lưng cứng ngắc, nửa ngày mới  thẳng  lên . Cô vươn vai, giãn  tại chỗ, điện thoại ting một tiếng, là tin nhắn của Trình Tuyển.
Trình Tuyển: Xong việc  ?
Nguyễn Thu Thu: Ừ.
Cái giờ , nhân viên sớm tan   về hết, chỉ  bộ phận kỹ thuật và bộ phận phục vụ khách hàng đang  phiên trực ban. Nguyễn Thu Thu đang chuẩn   bãi đỗ xe, từ văn phòng     thấy một bóng  quen thuộc.
Cô lấy  kinh hãi: "Cô  bằng cách nào?"
Là Từ Bích Ảnh!
Nhiều ngày  gặp, Từ Bích Ảnh  còn dáng vẻ ngăn nắp xinh  như , làn da ảm đạm, ánh mắt tiều tụy,  gầy hốc hác nhưng ánh mắt  mang theo một phần chấp niệm, chơi liều khiến   mà phát sợ.
"Nếu như cô đến tìm Cố Du,    ở đây."
"  tìm  ,  tới tìm cô. Nguyễn Thu Thu."
Từ Bích Ảnh gằn giọng nhả  từng chữ, mỗi chữ đều  nhấn mạnh rõ ràng, nghiến răng cứ như là đang nghiến Nguyễn Thu Thu,  sống lưng cô lạnh ngắt.
Nguyễn Thu Thu bất động thanh sắc lui  một bước. Không  Từ Bích Ảnh  thế nào để vượt qua bảo vệ để chạy  tòa nhà của Gia Trừng, còn chính xác tìm  tầng  việc của Nguyễn Thu Thu. Lúc  oan gia ngõ hẹp, Nguyễn Thu Thu trốn cũng trốn   chỉ  thể hi vọng mấy nhân viên còn  của công ty mau chóng phát hiện  chỗ  khác thường của bọn cô.
" là thật  ngờ,  ngờ." Từ Bích Ảnh gượng , nụ  còn khó coi hơn cả , "Nếu như ngày đó,    thấy Cố Du say rượu mà còn nhớ kỹ tên của cô,  còn tưởng rằng!  còn tưởng rằng ——" Cô  còn tưởng rằng,Cố Du  tìm  vợ  ở kiếp .
Mê Truyện Dịch
Ai mà ngờ  là Nguyễn Thu Thu!
Từ Bích Ảnh nhớ đến chuyện Nguyễn Thu Thu vẫn  ly hôn  qua  với Cố Du, thật    hổ, nếu   tình huống  cho phép, cô thật  tát một cái lên mặt của cô , đánh nát khuôn mặt Bạch Liên hoa vô tội !
Nguyễn Thu Thu là  thế nào,  cô     cơ chứ. Nếu thật là  tài vẽ tranh,  thể đùa bỡn,  hai   như chong chóng thì  đời    đến nông nỗi .
" cứ nghĩ chỉ  một  là ..." Từ Bích Ảnh mấp máy môi, "Cô cũng thế đúng ."
Nguyễn Thu Thu: "Cái gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-108-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
"Cô cũng thế, cô cũng   từ ."
Nhìn dáng vẻ của Nguyễn Thu Thu, hẳn là trùng sinh sớm hơn cô  nên mới  thể nắm giữ tiên cơ như . Từ Bích Ảnh chỉ hận  quá bất cẩn,  ngờ  xuất hiện  thứ hai trùng sinh,  đối phương nắm giữ tiên cơ mới dẫn đến  cảnh chật của cô  bây giờ.
Nguyễn Thu Thu giật  —— Từ Bích Ảnh cho là cô cũng trùng sinh ?
Nói là trùng sinh,  lẽ c*̃ng  sai. Chỉ là cô dùng vỏ bọc của một  khác để trùng sinh, còn   tình tiết mà Từ Bích Ảnh  .
Nguyễn Thu Thu lắc đầu: "  hiểu cô đang  gì. Nếu như là chuyện liên quan tới Cố Du, xin , chúng   thể nào,  cũng sẽ  cho   bất kỳ cơ hội nào."
Cô  thể ly hôn,  thể đến với  khác, nhưng   vĩnh viễn  thể nào là Cố Du.
"Vậy cô  ý gì, dây dưa với mấy  ? Tính cho kĩ nhé, bên ngoài  tình nhân, về nhà còn  chồng, thế mà còn dám  vẻ ngây thơ vô tội, thật là khiến  khác kinh tởm."
Từ Bích Ảnh ăn   khó , Nguyễn Thu Thu   so đo với cô , nếu như phát sinh tranh chấp ở công ty,  lớn chuyện lên, Từ Bích Ảnh phủi tay bỏ  thì    ảnh hưởng gì nhưng cô vẫn  tiếp tục công việc.
Cô hiểu rõ tính toán trong lòng của Từ Bích Ảnh, đơn giản là cố ý gây chuyện,  gây  chút tai tiếng cho Nguyễn Thu Thu.
Nguyễn Thu Thu  mắc mưu, cô tưởng tượng Từ Bích Ảnh thành một củ khoai tây mốc meo, trong lòng cũng nhẹ nhàng hơn hẳn.
"Cô  ." Nguyễn Thu Thu  tỉnh táo, "Đợi lát nữa đội bảo vệ tuần tra sẽ tới, trong công ty còn   nhiều nhân viên  về,  hi vọng ngươi  thể hiểu rõ rằng cô  lớn chuyện lên ở chỗ , sẽ chỉ  Cố Du càng thêm chán ghét cô thôi."
Nhắc đến Cố Du, Từ Bích Ảnh thần kinh nở nụ , khóe mắt rưng rưng.
"Anh   thích , còn thiếu lý do ?"
Nguyễn Thu Thu sửng sốt.
Cô cho là Cố Du chỉ xảy  chút mâu thuẫu nhỏ với Từ Bích Ảnh nhưng  ngờ giữa bọn họ   xuất hiện vết nứt. Nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của Từ Bích Ảnh khi nhắc đến Cố Du, Nguyễn Thu Thu ngộ ,  lẽ, trong lúc cô   rõ, tuyến tình cảm của nam nữ chính  sớm phát sinh biến hóa long trời nở đất.
Thừa dịp cô đang sửng sốt,Từ Bích Ảnh sa ngã : "  thể sống những ngày tháng  lành, dựa   mà cô  thể?"