Cô trừng mắt l*t s*ch quả cam, đưa cho Trình Tuyển.
Trình Tuyển tỏ vẻ vô tội: "Một tay tách múi ."
Nguyễn Thu Thu thể nhịn nữa, đang định nổi giận, Trình Tuyển lập tức nhíu mày , yếu ớt kêu lên: "Bả vai đau quá, hình như là thương đến xương cốt ."
"..." Được , cô nhịn.
Nguyễn Thu Thu kiên nhẫn tách từng múi cam , đặt tay , Trình Tuyển lúc mới yên lặng thỏa mãn ăn cam.
"Sao lúc cứ một mực ôm buông? Anh váng đầu ?"
Sau đó Nguyễn Thu Thu nhớ tới, lúc đó vẻ mặt Trình Tuyển đích thật là quái lạ. Anh cứ giống như cá rời nước , bóp chặt eo của cô, suýt cô tắc thở. Nguyễn Thu Thu xém nghĩ là Trình Tuyển ý với cô, bằng thì ôm chặt như gì?
Mê Truyện Dịch
Trình Tuyển trầm mặc một lát, : "Không váng đầu."
"Không là lo lắng cho đó chứ." Nguyễn Thu Thu chế nhạo .
"Ừ."
Nguyễn Thu Thu: " mà, sẽ ... Hả hả hả???"
Cô sửng sốt, ngờ Trình Tuyển dựa theo lời của cô mà trả lời. Trong suy nghĩ của Nguyễn Thu Thu, trong thế giợ của Trình Tuyển căn bản là hai chữ "yêu đương", đối với chuyện , cô và Tiêu Phiền nhất trí với , hai đều cho rằng Trình Tuyển thể sinh sản vô tính, tự sinh đẻ con cháu để nối tiếp hương hỏa.
Bởi , cô ngay lập tức loại bỏ khả năng Trình Tuyển thích cô.
Nguyễn Thu Thu: "Anh vẻ đắn như thế gì? Đừng để cảm thấy thích chứ!"
Lòng bàn tay Trình Tuyển cầm quả cam, múi cam mềm mại dán chặt làn da ẩm ướt, những lời trong lòng. Một giây , Nguyễn Thu Thu nhíu lông mày, : "Vậy sẽ tệ."
Ánh mắt của ngừng .
Trình Tuyển còn kịp hỏi "Vì ", Đồ Nam đẩy cửa , tới : "Cô gái cứ như điên , còn gọi Cố Du tới. Nếu như Cố Du và chuyện quan hệ, em sẽ tha cho ."
"Không liên quan gì tới khác, cô chỉ là tới tìm chị cho hả giận thôi."
"Cho dù như thế nào, cô đều gánh chịu hậu quả. Tùy tiện khác thương, là ."
"Chỉ là, " Đồ Nam buồn rầu về phía Trình Tuyển, "Đại boss, em nhất thời lỡ mồm , bây giờ?"
Trình Tuyển lấy tinh thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-111-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Nét mặt của lãh đạm, giọng điệu chậm rãi: "Lộ thì lộ thôi."
Đang , Cố Du tới.
Anh cửa thấy Từ Bích Ảnh đang giãy dụa giường bệnh, bộ dáng cam lòng, tóc tai rối bời, ánh mắt đỏ hồng, mấy phần đáng sợ.
Cố Du trầm mặc một lát, : "Gây sự đủ ?"
"Du ca ca! Anh đến đây thăm em!"
Từ Bích Ảnh tỏ vẻ tủi : "Anh em , một đều ả đàn bà Nguyễn Thu Thu lừa , cô như trong suy nghĩ , cô chỉ đang giả vờ giả vịt thôi, cô ..."
"Đừng nữa."
Ánh mắt Cố Du nghiêm nghị, còn vẻ ôn hòa của thường ngày nữa. Anh đến giường bệnh của Từ Bích Ảnh: "Nếu như cô còn gây sự nữa, sẽ đem tất cả việc cô cho hai bác, quản nổi cô nữa ."
"Đừng!"
Cha vẫn đang mong đợi hôn lễ của cô và Cố Du, mấy ngày , hai còn phấn khởi thương lượng địa điểm tổ chức hôn lễ, Từ Bích Ảnh tuyệt đối để cho bọn họ cô và Cố Du thể nào đến với nữa, càng để khác chế giễu .
Từ Bích Ảnh bất lực níu vạt áo của Cố Du: "Anh tin em , cô sớm có thể lên như diều gặp gió, cô ly hôn cũng là bởi vì Trình Tuyển tiền, là ông chủ lớn. Cô hề thật lòng thật với hai !"
"Từ Bích Ảnh!"
Cố Du vô cùng tức giận: "Bác trai bác gái dạy cô ở bên ngoài bôi nhọ thanh danh, chửi bới khác như !"
Từ Bích Ảnh cam lòng cắn cắn môi: "Em láo!" Nguyễn Thu Thu tuyệt đối loại lương thiện! Một khi cành cây cao khác, cô chắc chắn sẽ chút do dự ôm ấp cùng khác.
Cố Du ánh mắt của cô, thất vọng vô cùng, c*̃ng lạnh lùng.
"Đám truyền thông bên ngoài đang chờ chuyện vui, cô nhất nên yên lặng, đừng lung tung. Nếu như Đồ Nam chuẩn khởi tố cô, sẽ về phía của cô."
Từ Bích Ảnh dám tin: "Anh về phía Nguyễn Thu Thu? Dựa cái gì? Ai mới là thanh mai trúc mã của , ai mới là gắn bó với nhiều năm như ?"
Cố Du giật góc áo: "Em gái Bích Ảnh của sớm còn nữa ."
Nói xong, rời .
Cố Du khỏi phòng bệnh, giương mắt lập tức bắt gặp một đàn ông đang tựa tườmg. Anh khoác áo khoác màu đen, lưng dựa gạch men sứ lạnh buốt, mặt biểu tình gì. Đôi mắt phượng ngủ hững hờ liếc về phía Cố Du, ngay cả ánh mắt c*̃ng lãnh đạm đến thế.