Có vẻ nực  quá nhỉ, Cố Du nghĩ đến Lý Tư Đặc lúc   màn hình máy tính  lẽ cũng dùng ánh mắt như thế    như một kẻ   lượng sức chăng.
Thật là khiến   cảm thấy  tức giận   bất lực.
"Vai của  thế nào,   thương nặng chứ." Mấy tháng , Cố Du cũng  thương ở cổ tay nên bây giờ cũng  vài cảm xúc đồng bệnh tương liên với .
Trình Tuyển thu hồi tầm mắt, ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng. Anh chậm rãi  lạnh một tiếng: "Không đến nỗi nào."
"Vậy là  .  , Nguyễn Thu Thu ."
Trình Tuyển liếc xéo  , lười trả lời.
Hai mắt chỉ  vài chữ to: Liên quan gì đến .
Đồ Nam  xử lý chuyện liên quan tới Từ Bích Ảnh,  còn  truyền thông đang chầu chực ở bên ngoài, tự nhiên   thời gian  quản Trình tuyển. Đương nhiên, Trình Tuyển cũng chẳng cần đến  quản.
Thế là loại chuyện như mua Yakult liền rơi    Nguyễn Thu Thu.
Trình Tuyển chỉ vì Nguyễn Thu Thu,  với Cố Du hai câu.
" sẽ  cho phép bất kì kẻ nào  tổn thương đến cô ."
Cố Du ánh mắt nghiêm nghị: " cũng  cùng suy nghĩ với ."
"Còn nhớ lời   lúc đầu , đừng lãng phí thời gian."
Cố Du nhíu mày : "..."
Mê Truyện Dịch
"Ai? Cố Du,    tới đây?" Xa xa truyền đến giọng Nguyễn Thu Thu, "A... Là bởi vì chuyện của chúng  ."
Ngẫm  cũng đúng, Từ Bích Ảnh vốn dĩ chả quen  mấy  ở đây, trừ việc  tìm Cố Du  chỗ dựa, chỉ sợ là   biện pháp khác. Cố Du hiểu  suy nghĩ của Nguyễn Thu Thu, vô ý thức phản bác: "   đến để  cô   chuyện."
"Không  việc gì, tất cả đều  việc dựa theo chứng cứ."
Nguyễn Thu Thu lắc đầu,   bàn  chuyện liên quan tới Từ Bích Ảnh
"Cô vẫn  chứ,   thương ?" Cố Du lo lắng hỏi.
Nguyễn Thu Thu    : "Không , ..."
Trình Tuyển bỗng nhiên kêu lên đau đớn, trùng hợp ngăn cản cuộc trò chuyện giữa hai .
Ánh mắt Nguyễn Thu Thu nhanh chóng chuyển hướng lên  Trình Tuyển: "Cánh tay của  còn đau ? Còn  vì    cho phép  chạy  ngoài ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-112-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Vừa mới bày  bộ dáng hờ hững lạnh lùng, đại boss Trình trong cái  nghẹn họng  trân trối của Cố Du, cả  buông lỏng một nửa, khí thế sắc bén nháy mắt  biến mất, yếu ớt che bả vai  thương, : " tìm  thấy em,  lo lắng."
Nguyễn Thu Thu   trợn mắt trừng  một cái, là ai ban đầu bảo cô  mua Yakult thế.  mỗi khi Trình Tuyển  vẻ yếu thế, mềm yếu vô cùng đáng thương, thằng bé yếu ớt đáng thương  bất lực như thế, Nguyễn Thu Thu   cũng  thể mở miệng 
Cô thở dài: "Không    một lúc sẽ trở về , ."
"Được."
Trình Tuyển  theo Nguyễn Thu Thu tiến  phòng bệnh, để  Cố Du  kinh ngạc   chua xót. Thật  ngờ tới, Trình Tuyển cũng  một ngày dùng đến mấy thủ đoạn "Hèn hạ" , loại tâm trạng lo  lo mất ,   trong cuộc sẽ  cảm giác như thế nào.
Nói trắng ,  ghen tị  chết.
...
Bác sĩ căn dặn công việc cụ thể cho Nguyễn Thu Thu, chủ yếu là   để dính nước,   vận động kịch liệt, nghỉ ngơi  là .
Lúc đầu, chỉ là một vết thương nhỏ, bác sĩ vốn dĩ   ý định cho lời dặn. Chỉ là Trình Tuyển ở bên cạnh cứ chằm chằm ông đến mức khiến ông tê cả da đầu, bác sĩ thầm nghĩ xem như tạo phúc cho quan hệ vợ chồng   , nghiêm túc  cho Nguyễn Thu Thu  nhiều việc  cần thiết  chú ý.
Nguyễn Thu Thu ghi từng cái một.
Hai  về đến nhà, Trình Tuyển   ghế sofa, : "Anh  ăn dẻ sườn cừu*."
*Dẻ sườn cừu là một miếng thịt cừu  cắt vuông góc với cột sống, dính liền với xương sườn và bao gồm 16 xương sườn hoặc sườn miếng.
"Bị thương   thể ăn thịt cừu chứ?"
"Vậy cá..."
"Cá cũng  thể ăn! Vết thương nhiễm trùng thì   bây giờ?" Nguyễn Thu Thu sợ vết thương kéo dài quá lâu, dẫn đến việc Trình Tuyển  thể  việc như bình thường, sẽ  , "Những ngày   cứ uống cháo, ăn thanh đạm một chút, đợi đến khi vết thương  lên thì  ăn gì thì ăn."
Trình Tuyển ý thức   quả thực là tự chui đầu  rọ, lập tức tìm biện pháp cứu chữa: "Miệng vết thương của  hình như  lên ."
Nguyễn Thu Thu trừng mắt liếc  một cái: "Vì ăn mà hi sinh mạng sống ? Thương cân động cốt  chữa một trăm ngày . Một tuần   kiểm tra   tính ."
"..."
Thượng Đế  chỉ đóng cửa sổ mà còn đóng vô cùng chặt, một tia sáng cũng  thể chui . Trình Tuyển co quắp  ghế sa lon,   là thật sự là  liệt.
Bây giờ còn kịp đổi ý ?
*
Mấy ngày nay Từ Bích Ảnh  giày vò quá sức.