Cô ngáp một cái, híp mắt , đợi Trình Tuyển bóc xong bưởi, cô  ngủ  .
Gần đây chóng việc quá nhiều, lúc nhắm mắt , viền mắt hiện  màu xanh, rõ ràng là do thường xuyên tăng ca mệt nhọc gây nên.
Phòng khách  yên tĩnh,  một tiếng động nhỏ.
Trình Tuyển  về phía Nguyễn Thu Thu, cô ngủ  say, lông mày nhíu lên,  mơ thấy chuyện gì   đây mà,   giờ   đáng mơ thấy gì. Anh lay nhẹ Nguyễn Thu Thu, cô mơ mơ màng màng ngã    , lẩm bẩm  gì đó.
Trình Tuyển  lên, để cho Nguyễn Thu Thu thoải mái   ghế sofa,   tìm chăn đắp lên  cô,  cô chỉnh  chăn. Lúc  Nguyễn Thu Thu  ngủ say,  im  nhúc nhích, hô hấp đều đều.
Anh vốn là  rời khỏi, bước chân  dừng một chút,  xoay , nửa   mặt Nguyễn Thu Thu.
Hồi tưởng  lời Nguyễn Thu Thu , Trình Tuyển thở dài,  lâu  mới nhẹ nhàng  : "Chỉ sợ, sẽ  tồi tệ." Che giấu tình cảm quá khó,   thể nào  .
Nói xong câu đó,   lên, rời khỏi phòng khách.
Đèn  tắt .
Trong phòng khách tối đên như mực, một mảnh tĩnh lặng, Nguyễn Thu Thu vốn nên ngủ say bỗng nhiên mở bừng mắt.
Trên  cô đắp tấm chăn mềm ấm áp, cô ngẩn , mờ mịt  lên trần nhà.
Nguyễn Thu Thu  tỉnh từ lúc Trình Tuyển đắp chăn cho cô.
Trong lòng  điên cuồng mỉa móc, quả nhiên là trực nam, thế mà   đường gọi cô dậy, để cô ngủ  sofa cả đêm thì sáng mai cổ cô sẽ cứng đơ đó  ?
Nghĩ nghĩ, bây giờ mà tỉnh  thì  chút  hổ, Nguyễn Thu Thu đành  giả vờ ngủ, đợi Trình Tuyển rời    chuyển  phòng ngủ  .
Cô  thấy tiếng bước chân của Trình Tuyển dừng . Mấy giây , tiếng bước chân   tới gần cô,  tiếng giày ma sát  xổm xuống, Nguyễn Thu Thu còn tưởng là thằng nhãi ranh    mò trộm đồ ăn vặt,   để cô bắt  tại trận.
Ngay  đó.
Trình Tuyển để  một câu  khiến Nguyễn Thu Thu sững sờ.
Cô  dám mở mắt, may là Trình Tuyển cũng  phát hiện  chỗ nào khác thường,  lên  về thư phòng.
Đèn tắt, Nguyễn Thu Thu im lặng thật lâu.
Một đêm  ngủ.
".... "
Hôm , Nguyễn Thu Thu thức dậy  sớm,  xong đồ ăn là lập tức chạy  , đến lúc Trình Tuyển mở cửa thư phòng , trong nhà   còn bóng dáng Nguyễn Thu Thu.
"Oh my god, cô   ,  bạo lực gia đình ?"
Vác theo đôi mắt gấu mèo, Nguyễn Thu Thu mệt mỏi, lười    nhiều với lão. Cô bất lực khoát khoát tay:"Để cho  nghỉ ngơi một chút "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-120-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Lão Mạnh lo lắng hỏi:"Cô  , nếu  thoải mái thì xin nghỉ về nhà ngủ "
Ngủ   , ngủ  thì cô   chẳng vác bộ dạng    .
Nguyễn Thu Thu thở dài, ngáp một cái.
"Không  việc gì , đại khái là gần đây áp lực công việc  lớn, ngủ  ngon, nghỉ một lát là  ."
"Người trẻ tuổi  nên thức khuya." Lão Mạnh rót một chén nước đưa cho cô, "Áp lực lớn cái gì,  cùng vợ chồng   triển lãm anime chơi ? Vợ  còn một bộ cosplay  chỉnh,   mặc thử ?"
Nói đến đây, ánh mắt lão Mạnh lóe lên một ánh sáng quỷ dị. Lão  sớm thảo luận xong với nàng dâu của lão, hai  đều nhất trí cho rằng mang Nguyễn Thu Thu  ngoài chơi chắc chắn sẽ  thú vị,  trẻ tuổi mà luôn luôn nghiêm chỉnh, chững chạc thì  nhàm chán lắm.
Nguyễn Thu Thu: "....    quấy rầy thời gian riêng của hai  ."
Đầu óc  bây giờ  loạn, lòng    mà  chơi cùng vợ chồng lão Mạnh.
"A đúng ."
Nguyễn Thu Thu gọi lão Mạnh :"Công việc của chúng  cũng xem như  qua một phân đoạn."
" đúng, cho nên cuối tuần   thể nghĩ dài hạn. Nói thật, cô nên suy nghĩ một chút về việc cosplay Tsunade*... "
Mê Truyện Dịch
*Nhân vật trong Naruto.
" đau bụng quá,  toilet đây." Cái khó ló cái khôn, Nguyễn Thu Thu sử dụng kỹ thuật độn nước tiểu, chỉ để   lão Mạnh thất vọng chép chép miệng.
"Cosplay Kokomi Teruhashi cũng . "
*Nhân vật trong SAIKI KUSUO NO PSI NAN - BI KỊCH CỦA MỘT SIÊU NĂNG LỰC GIA.
..........
Không    ảo giác  , Đồ Nam luôn cảm thấy mấy hôm nay chị dâu  lạ.
Lúc ở công ty luôn trốn tránh ,  việc liều mạng hơn so với bình thường, lúc  cần tăng ca cũng tăng ca, mỗi ngày đều  sớm về muộn, giống như là  một con ma cuồng công việc bám  . Cậu cố ý tìm thời gian để  thăm Nguyễn Thu Thu, Nguyễn Thu Thu đáng cầm bút loạch xoạch sửa bản vẽ, Đồ Nam gõ cửa một cái, tiến .
"Chị dâu."
Nguyễn Thu Thu giật nảy , cô vỗ n.g.ự.c một cái, : "Sao đột nhiên câu  đến đây?"
"Em gõ cửa , là do chị quá nhập tâm thôi."
Đồ Nam to vẻ vô tội.
"Sao    chút dáng vẻ nào của ông chủ ? Cậu thấy  ai giống  , ba ngày thì hai ngày chạy đến phòng nhân viên tán phét." Nguyễn Thu Thu dở  dở  "Nói ,  chuyện gì?"