Cô mơ mơ hồ hồ xem mấy video   chấn động bởi kỹ thuật đỉnh cao của Trình Tuyển .
Bình luận  khác  là mấy, đều là chấn kinh, khiếp sợ, đương nhiên cũng   nhiều bình luận quỳ lạy, nịnh hót.
Vừa nghĩ đến việc  mà bọn họ hận  thể đặt lên bàn thờ cúng bái hàng ngày mỗi ngày đều   sai  sai  như culi. Ngữ khí của Nguyễn Thu Thu  lơ lửng.
Bạch Long Mã: "Hả? Làm gì ? Mình còn xem đu xem  video tận năm sáu  mà  thấy đề cử như  ?
Nguyễn Thu Thu: "???"
"Không thể nào, công cụ tìm kiếm của    ba chữ Lý Tư Đặc bao trùm hết  đấy."
Bạch Long Mã  nham nhở, cô bé lập tức trở nên bỉ ổi: "Ài,  tìm kiếm nhiều thế nào thanh công cụ mớ  che kín đây. Chậc chậc chậc, yêu đương  khác, khó lường."
Chính là bởi vì ngày bình thường cô nào  tìm kiếm thông tin nào về acc game của Trình Tuyển nên mới càng khác thường.
Nguyễn Thu Thu lên diễn đàn game hỏi, tất cả   đều xem trực tiếp nhưng   ai xuất hiện vấn đề kỳ quái như Nguyễn Thu Thu cả.
... Thật kỳ lạ.
Lúc hai  ăn cơm, Nguyễn Thu Thu nhắc đến chuyện , : "Chẳng nhẽ công cụ tìm kiếm còn  tự động nhận diện  phận của em,  đó đẩy những tin tức  lên cho em ?"
Trình Tuyển chậm rãi kẹp một quả cà.
"Có lẽ ."
"Đáng sợ đáng sợ,  đóng định vị thôi."
Nguyễn Thu Thu   thể nghĩ đến, đây chính là chuyện đích  ông chủ Trình của chúng   tay chế tác , chỉ   điện thoại của cô. Dạng tin tức về Lý Tư Đặc bao trùm khắp nơi  cũng chỉ  một  là cô  hưởng.
Kẻ đầu sỏ  bình tĩnh,   chút chột  nào.
Nguyễn Thu Thu thuận miệng hỏi một câu; " , tết    tính toán gì ?"
Cô đang định mấy ngày nữa  siêu thị lớn mua chút đồ, dù là chỉ  hai  nhưng cũng   một bữa tất niên  trò chứ.
Động tác của Trình Tuyển dừng .
Anh chậm rãi : "Đi  ngoài chơi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-139-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Nguyễn Thu Thu: "Hử"
Xưa nay Trình Tuyển chả bao giờ ăn Tết, đối với mấy chuyện  chẳng  chút khái niệm nào. Chỉ là năm nay  chuyện quan trọng  , bình thường gọi Nguyễn Thu Thu  ngoài thì cô chắc chắn sẽ  đáp ứng, bây giờ lấy lý do nghỉ phép thì sẽ tự nhiên hơn  nhiều.
Đột nhiên  mời, Nguyễn Thu Thu nhanh chóng phản ứng : "Không  là    hẹn hò chứ? Có  quá nhanh  ,   lắm ?"
Trình Tuyển tỏ vẻ "Chẳng lẽ chúng   từng  ngoài ?", yên lặng  Nguyễn Thu Thu chăm chú một lúc, "Chỉ là   ngoài chơi, đừng quá áp lực. Cứ xem như phúc lợi nghỉ phép của nhân viên ."
"Nào  nhân viên nào đơn độc cùng ông chủ  ngoài nghỉ phép..." Nguyễn Thu Thu  thầm.
"Chúng   giống." Trình Tuyển .
"Mỗi  đều  tạo hóa của riêng *?" Nguyễn Thu Thu thuận miệng hát câu tiếp theo.
*Bài hát "Chúng   giống " đó. Gùa men bu giáng( ˘ ɜ˘) ♬♪♫
Trình Tuyển: "..."
"Đừng  em, em cũng cảm thấy   ngu."
Lời mời của Trình Tuyển  tính là chính thức nhưng cũng đáng để cân nhắc. Nếu là bình thường, Nguyễn Thu Thu nhất định sẽ vô tình từ chối, nghĩ xem vợ chồng plastic như hai  thì  chơi  gì,  nhớ    chơi   hổ  bao nhiêu, cô mới    hổ một  nữa .
Mê Truyện Dịch
 hiện tại hai   càng thêm hiểu rõ , vả  Nguyễn Thu Thu cũng đồng ý với Trình Tuyển là sẽ thử , cô trầm ngâm một lát, đồng ý lời mời của Trình Tuyển.
Dù  ở nhà xem chương trình cũng  nhàm chán,  bằng  ngoài chơi.
Tết Nguyên Đán mấy năm  đều ở nhà ăn cơm tất niên, năm    ngoài chơi, mới đấy. Kỳ nghỉ phép thú vị sắp tới khiến Nguyễn Thu Thu vứt luôn chuyện cái máy tính, điện thoại đang trúng độc của    đầu. Trình Tuyển  đặt xong vé máy bay, hai ngày nữa bắt đầu lên đường.
Nơi bọn họ tới vẫn là mùa đông tuyết phủ trắng xóa,  sân trượt tuyết,  khu vui chơi, chuyến  hẳn là sẽ  tồi.
Nguyễn Thu Thu  khỏi mong chờ.
Đi  ngoài hơ đương nhiên  mang theo một đống đồ vật, áo khoác mùa đông, quần tất, khăn quàng cổ, khẩu trang, các loại đồ dùng giữ ấm v. v... Không  thế nào   chất đầy một cái vali. Đồ Nguyễn Thu Thu mang   nhiều, cô  sang Trình Tuyển chỉ mang một cái balo,  "Cầm cái vali nhỏ  nữa ,  xách hộ nhé."
Trình Tuyển đáp một tiếng.
Hai  vội vã chạy tới sân bay, lúc    nhiều  lắm. Nguyễn Thu Thu gửi hành lý lên băng vận chuyển xong thì  tay chỉ còn một cái ví nhỏ, tâm trạng nhẹ nhõm, vui sướng. Trình Tuyển  xếp hàng ngay phía  cô, lúc qua cửa bảo an, Nguyễn Thu Thu  đầu  : "Em  toilet một lúc,  xong thì cứ  ở đây chờ."