"Em  gì ?" Giọng Trình Tuyển trầm khàn chậm rãi hỏi..
"Vì để tránh cho Bạch Long Mã tiếp tục hiếu kỳ với sinh hoạt t*nh d*c của chúng ,  tạo  vài vết dâu tây giả để xua tan lòng hiếu kỳ của cô ." Thái độ của Nguyễn Thu Thu  chăm chú, nghiêm túc,  hề phát hiện  thái độ khác thường của Trình Tuyển, "Anh  biện pháp nào khả thi ? Tốt nhất là để lúc ngày mai ăn cơm  thể  thấy."
"..."
"Hay là em  véo  một cái nữa nhé? Anh nhịn một tí?"
Trình Tuyển: "Vô dụng thôi, nếu   hiệu quả cao, chi bằng thẳng tay cào một phát  cổ  thì hơn."
Nguyễn Thu Thu  thể  thừa nhận, biện pháp  quả là một biện pháp . Cô vươn tay đo lường  cổ , ngặt nỗi  tìm  chỗ nào  để xuống tay, móng tay cô nhẹ nhàng xẹt qua xương quai xanh của , giống như  mèo cào, nhẹ nhàng lướt qua khiến lòng  ngứa ngáy, đối với  lúc  quả thực giống như trêu chọc âu yếm.
"Được ,  . Em  thể xuống tay ." Nhỡ  cào một phát  cào  mấy đường m.á.u  cổ, Nguyễn Thu Thu chỉ nghĩ  thấy đau. Nếu  Đồ Nam  thấy, chả  đầu óc sẽ chạy đến miền đất nào, cô vẫn đừng nên tự rước vạ   thì hơn.
Nguyễn Thu Thu  lên, : "Em về phòng ngủ đây."
Cô trở về phòng ngủ, nhưng chỉ trong chốc lát   thấy tiếng nước ào ào, chắc là Trình Tuyển đang tắm. Nguyễn Thu Thu lật qua lật   ngủ , ánh mắt cô chạm đến chai nước ngọt để ở tủ dầu giường, bỗng nhiên hai mắt sáng lên,  cách !
Tiếng nước tắm rửa  ngừng, Nguyễn Thu Thu nhảy xuống giường, xỏ dép lê, khẽ khàng chạy đến phòng ngủ của Trình Tuyển,    bước  phòng: "Em  cho  , em  nghĩ  một... biện pháp... ... "
Rèm cửa trong phòng ngủ của Trình Tuyển  kéo kín, trong phòng chỉ bật một ngọn đèn đầu giường, ánh đèn lờ mờ  rõ.
Anh đang  quần áo, đưa lưng về phía Nguyễn Thu Thu,  chỉ mới mặc quần dài, nửa   lộ   sót một cm nào. Từ góc  của Nguyễn Thu Thu,  thể  thấy đường cong rắn chắc, trôi chảy  lưng , vòng eo thon thả, cánh tay mạnh mẽ thon dài.
Nguyễn Thu Thu đại khái là  nghĩ tới sẽ đụng  cảnh Trình Tuyển  quần áo, càng  nghĩ tới Trình Tuyển  dáng   như , nhất thời mặt nghệt  tại chỗ, quên cả chuyện   .
Trình Tuyển đưa lưng về phía cô, chậm rì rì mặc áo ngủ.
Những giọt nước  tóc  rơi xuống chảy dọc theo bờ vai, cuối cùng biến mất ở vùng eo sâu thẳm.
Nguyễn Thu Thu cảm thấy mặt  nóng rát, nóng sắp hỏng  , mũi cũng nóng theo, sắp chảy m.á.u mũi mất . Cô che  mũi, xoa xoa theo bản năng, lúc  mới thoải mái hơn chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-147-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Tay cầm ống hút, gương mặt hạ sốt, Nguyễn Thu Thu tiếp tục : "Em nghĩ  một cách  , chúng   thử ?"
"..."
Trình Tuyển im lặng xoay  , chậm rãi  đến  mặt Nguyễn Thu Thu, mặt  biểu tình, đôi mắt thon nhỏ cụp xuống, lông mi dài đậm,    thần sắc của . Anh đưa lưng về phía ngọn đèn mờ nhạt, căn phòng tối  nhiều, Nguyễn Thu Thu  thể   tâm trạng của .
Trình Tuyển  về phía  một bước, Nguyễn Thu Thu vô thức lùi  một bước, sống lưng đụng  bức tường lạnh lẽo, lúc  mới bình tĩnh .
"Anh  gì thế? Không cần dọa em , em  sợ quỷ."
Trình Tuyển nhíu mày, như đang cố kìm chế tâm tình xao động nào đó, lúc  và sự bình tĩnh đạm bạc của ngày thường khác   lớn: "Không nên bước  lúc ."
Lúc ?
Nguyễn Thu Thu mờ mịt ngẩng đầu, bộ dạng Trình Tuyển  giống  mới tắm rửa xong chút nào,      độ ấm  nước mà ngược  là lạnh lẽo như băng, ngay cả khí thở  cũng manh theo  lạnh buốt, tựa như  mới tắm mưa.
"Anh tắm nước lạnh? Mùa đông mà tắm nước lạnh  gì? Không sợ cảm lạnh ?"
Một giọt nước  tóc Trình Tuyển rơi xuống, rơi trúng mặt Nguyễn Thu Thu, lạnh buốt khiến cô run một cái.
Một tay Trình Tuyển đút túi, tay  duỗi , lau sạch nước  má Nguyễn Thu Thu. So với bàn tay mềm mại của cô, bàn tay của Trình Tuyển thô ráp hơn, lau  mặt cô khiến mặt cô  đau, Nguyễn Thu Thu mất tự nhiên,  đầu : "Em tự ."
Mê Truyện Dịch
Cằm cô  nắm .
Nguyễn Thu Thu lắp bắp kinh hãi, thằng ch.ó Trình Tuyển  mà cũng dám bóp cằm cô? Còn  sống ?
Nguyễn Thu Thu đang tức giận, chợt ngẩng đầu,  mắt cô là một gương mặt tuấn tú  phóng to lên. Trình Tuyển chậm rãi lau nước giúp cô,     do ánh đèn  , giọng  khàn khàn  vài phần, nhiễm một loại sắc thái mang tên t*nh d*c.
"Nước  mặt  thể tự  lau khô. Tương tự, dâu tây, một  sẽ  thể  ."
Khung cảnh , mờ ám đến cực điểm.