Nguyễn Thu Thu: "Hử,   thể?"
Trong ấn tượng của cô, cả bữa Trình Tuyển đều bận rộn ăn đồ ăn  bàn  cơ mà,   mà để ý đến cô chứ.
"Tất nhiên ." Hai tay Bạch Lung ôm lấy ngực, bộ dạng như cô gái mới lớn: "Ánh mắt , chậc chậc chậc... Thật là đến lòng ghen ghét  cũng  , nhưng mà ngẫm  cũng đúng, trong nhà để một đại mỹ nhân như , là đàn ông thì đều sẽ động lòng thôi."
Nguyễn Thu Thu: "..."
Nguyễn Thu Thu chợt nhớ đến  cô té ngã quyến rũ  cửa phòng tắm, phản ứng đầu tiên của Trình Tuyển là bảo cô dọa  .
Cái tên Trình Tuyển ,  thể nào xếp  hàng "đàn ông" . Còn về việc   động tâm với  , cô  càng hoài nghi hơn.
Trong toilet hai  đang ngươi tới   trò chuyện  vui vẻ, cùng lúc đó, trong phòng ăn,  khí giữa hai  đàn ông  tràn ngập  hổ.
Vài phút im lặng  khi Nguyễn Thu Thu và Bạch Lung rời khỏi, thời gian  bắt đầu trở nên  chút gian nan.
Ngụy Điềm moi moi tay,  gãi gãi đầu. Lúc , nếu là   thích bầu  khí  chuyện phiếm thì sẽ tự  lên tiếng phá vỡ cục diện hoặc là dứt khoát lấy điện thoại  chơi, chẳng thèm quan tâm  khác, nhưng bây giờ,  đang   mặt  là Trình Tuyển, tạm   đến việc   bao nhiêu động tác dư thừa mà ngay hô hấp cũng lộ  vẻ cẩn thận từng li từng tí.
"..."
"..."
Sự im lặng tĩnh mịch tiếp tục lan rộng giữa hai .
Ngụy Điềm vò đầu bứt tai,  dám chủ động bắt đầu đề tài.
 lúc ,  bên đối diện, Trình Tuyển ngẩng đầu  về phía Ngụy Điềm: "  một vấn đề."
"Ngài cứ ." Ngụy Điềm lập tức  thẳng tắp.
"Cậu, dùng phương pháp gì để theo đuổi bạn gái?"
Ngụy Điềm:???
Lúc Bạch Lung và Nguyễn Thu Thu trở  phòng thì  thấy hai  sắc mặt khác . Trình Tuyển  vẻ  bình tĩnh, chậm rãi ăn trái cây. Ngụy Điềm thì ánh mắt lập lòe, phức tạp liếc trộm Nguyễn Thu Thu, lúc  liếc  Trình Tuyển, bộ dạng  dám nhiều lời.
Nguyễn Thu Thu tò mò hỏi; "Vừa  hai  đang  chuyện gì ?"
"Không ,  , chỉ là  chuyện về sông núi linh tinh... "
Ngụy Điềm vội vàng  lên, nắm chặt cố tay của Bạch Lung, : "Đi thôi, chúng  còn  lên máy bay nữa, đồ của em còn  dọn xong ."
Bạch Lung  nắm tay, choáng váng,  tự chủ  mà  theo Ngụy Điềm, vẫn  quên vẫy vẫy với Nguyễn Thu Thu: "Bọn    , thời gian  gấp, ngại quá!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-152-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
"Không , máy bay hạ cánh nhớ  gửi tin nhắn cho  đấy." Nguyễn Thu Thu  tủm tỉm  hai  rời .
Sau đó.
Nguyễn Thu Thu đè thấp giọng, hỏi Trình Tuyển: "Hai  thật sự   chuyện gì kỳ quái chứ?"
Trình Tuyển: "Chỉ là chuyện sông núi nước non linh tinh thôi."
Nguyễn Thu Thu:???
Hai tên   hạ cổ đấy ?
Cùng lúc đó, Ngụy Điềm thấp thỏm bất an kéo Bạch Lung  khỏi nhà hàng. Bạch Lung  nhịn , hỏi: "Hai  rốt cuộc  chuyện gì , sốt ruột c.h.ế.t em."
Ngụy Điềm gãi gãi đầu, : "Ài, đừng  nữa, lúc đầu  còn tưởng đại thần  vượt tường chứ. Kết quả   nửa ngày, hóa  là  cho Nguyễn Thu Thu một niềm vui bất ngờ."
"Cho nên?"
"Anh  hỏi  lúc  theo đuổi em bằng cách nào, em  xem,  theo đuổi em thế nào?"
Bạch Lung đỏ mặt.
"Xấu xa,    hổ!"
Về việc lúc  Ngụy Điềm theo đuổi Bạch Lung như thế nào,  thể  là khiến cho trời đất giật , quỷ thần chấn động. Lúc đó bọn họ vẫn đang học đại học, mỗi buổi tối  trời nào đó, Ngụy Điềm lái xe chở cô đến một sườn núi nhỏ, hai    đỉnh núi,  đường  cô  ăn gì, cứ phàn nàn đói bụng suốt, Ngụy Điềm lấy  một chiếc bánh ngọt nhỏ trong xe.
Chưa ăn  mấy miếng, răng cô đột nhiên  cộm cộm lên, nhổ   thì phát hiện là một chiếc nhẫn.  lúc , Ngụy Điềm quỳ một gối xuống đất, cầm lấy chiếc nhẫn, dịu dàng  cô, hỏi cô   cùng   hết quãng đời còn  .  lúc , tiếng pháo hoa vang lên, nổ tung cả một vùng trời.
Nhìn pháo hoa sáng rực  bầu trời, Bạch Lung kinh ngạc che miệng, xúc động nước mắt rưng rưng. Sau đó, hai  bọn họ ở  sườn núi ân ân ái ái...
Đang  đến đây thì Trình Tuyển cắt ngang,  Ngụy Điềm thoát khỏi ký ức tươi .
"Tóm  chính là như ."
"Oa, kết hôn nhiều năm như  mà vẫn đối  với vợ  như thế, cảm động quá  mất. Sau    nhớ kĩ, năm năm , em   cũng  đối xử với em  như ."
Mê Truyện Dịch
"Được, ,  thành vấn đề!"
Ngụy Điềm hôn nhẹ lên trán cô, ôm Bạch Lung  lòng.
Anh giả bộ buồn rầu, : "Vậy  mau để  thực hiện trách nhiệm của một  chồng  chứ, cầu xin em."
"Đáng ghét." Bạch Lung đỏ bừng mặt, oán trách .