Chợt bên tai vang lên tiếng nổ động cơ ô tô, Nguyễn Thu Thu kinh ngạc ngẩng đầu, một chiếc việt dã  đỗ gần đó,  nào đó cung kính xuống xe, cầm một thùng dụng cụ đưa cho Trình Tuyển  đó  cung kính tiễn Trình Tuyển .
Nguyễn Thu Thu: "Anh lấy nhiều đồ như   gì thế, còn  cả xẻng ? Chúng  xây nhà ?"
Trình Tuyển chậm rãi đáp: "Không      tuyết ?"
Cô    tuyết.
Không   khắc băng!
Ngoài dự đoán của Nguyễn Thu Thu, năng lực hành động của Trình Tuyển  mạnh. Ngày bình thường trong lúc phác thảo thì  dễ dàng nghĩ  sẽ vẽ cái  thế , vẽ cái  thế  nhưng lúc bắt tay   thì m.ô.n.g lung vẫn  m.ô.n.g lung. Thế mà Trình Tuyển còn cầm một cái ghế gấp để cô  xem, cô  Trình Tuyển đắp  tuyết, đập tuyến  chắc chắn, cuối cùng cũng  xong hình dáng thô sơ cao hơn một mét.
Thời gian dần qua, hình tượng bắt đầu rõ ràng hơn, Nguyễn Thu Thu càng  càng thấy quen, chợt bừng tỉnh: "Đây   hình tượng nữ hiệp do em thiết kế ?"
Cái  thì cô thật sự bất ngờ  đấy.
Không ngờ Trình Tuyển   thể nhớ rõ đến thế.
Tay Trình Tuyển  lạnh đến đỏ bừng nhưng cả quá trình vẫn  thờ ơ, chủ yếu là do chăm chú   tuyết. Nguyễn Thu Thu nâng cằm,  một bên mặt của Trình Tuyển, giờ mới thấy  lớn lên thật là cmn  quá, quá !
"Tới lượt em."
"Hả?"
Trình Tuyển đưa dụng cụ cho Nguyễn Thu Thu: "Vẽ tranh."
Về việc xây dựng mô hình 3D, Nguyễn Thu Thu vẫn khá  kinh nghiệm, lúc đầu động tác của cô   chậm,  đánh giá đại khái kích cỡ  , dần dần động tác  tay Nguyễn Thu Thu càng ngày càng nhanh, xung quanh chỉ  thấy tiếng bông tuyết rơi  mặt đất, các chi tiết cụ thể của nhân vật dần dần thành hình.
Trình Tuyển  bên cạnh cầm dụng cụ cho Nguyễn Thu Thu.
Bộ dạng nghiêm túc của cô lúc  khác với ngày thường, là một loại xinh  trầm tĩnh, lưu loát. Bông tuyết rơi  mí mắt nhanh chóng  hòa tan, bởi  ngừng bận rộn, trán cô  bắt đầu chảy mồ hôi, đôi má phớt hồng.
"Được !"
Nguyễn Thu Thu cuối cùng cũng  thẳng  , eo cô  mỏi   cứng nhưng    cảm giác thành tựu.
Hình ảnh nữ hiệp     khắc họa một cách  chỉnh. Nữ hiệp một tay chống nạnh, nghiêng đầu, khóe miệng vẫn ngậm cành lá ngàn năm  đổi, một bên môi nhếch lên  cho nụ  của nữ hiệp càng thêm sinh động.
Nguyễn Thu Thu lau mồ hôi  đầu, vô cùng hài lòng tỉ mỉ xem  chi tiết một lát, lấy di động  chụp mấy tấm.
Nếu  chụp tuyết sẽ tan mất, hôm nay cực khổ vất vả cả một buổi chiều như , đợi đến ngày mai phỏng chừng chỉ cũng chỉ còn  một đống tuyết.
"Thật đáng tiếc, cuộc sống của nàng  quá ngắn."
Trình Tuyển  thoáng qua ảnh chụp trong di động Nguyễn Thu Thu, lấy điện thoại trong túi , chầm chậm : "Gửi tất cả ảnh chụp cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-158-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
"Được." Lúc đang gửi ảnh, Nguyễn Thu Thu vẫn  quên trách móc Trình Tuyển: "Anh xem, em chụp cho  tuyết mà còn chụp  đến như ,   ..."
Trong tầm mắt cô, ảnh nền của Trình Tuyển hiện lên rõ ràng, là ảnh chụp chung  nền tuyết ngày đó.
Mặt Nguyễn Thu Thu  ngu ngu, cái gối hình  bên cạnh cô - Trình Tuyển che kín mít,   thấy một cái gì.
"A... Anh vẫn giữ cơ ,  c.h.ế.t mất. Em chỉ giỡn thôi, mau xóa ."
Trình Tuyển  như đang bảo vệ báu vật gia truyền, giơ cao lên: "Không ."
Nguyễn Thu Thu từ bỏ giãy dự: "... Được, tùy ."
Dù  vẫn  hơn tấm ảnh cô ngã chổng vó  tuyết  nhiều.
Trình Tuyển nhận  ảnh của Nguyễn Thu Thu, nhanh chóng gửi cho Đồ Nam.
Trình Tuyển: "Quà lưu niệm của game mới  dựa theo cái ."
Đang chịu thẩm vấn của bảy dì lớn tám bác cả, Đồ Nam:??? Tùy tiện như  ?
Đồ Nam: Ọe
Mê Truyện Dịch
Đồ Nam: Đại boss, em  thấy chị dâu đăng  vòng bạn bè, hai   trượt tuyết vui ? Đi chơi với chị dâu vui ?
Đồ Nam: Em nhớ hai  nhắm nhắm luôn, chờ sang năm, em sẽ về tìm hai  chơi nhóa nhóa ~~~
Đồ Nam: Đại boss,    về với em???
Sau khi gửi tin nhắn cuối cùng, màn hình đột nhiên nhảy  một câu: Đối phương  bật tính năng xác minh bạn bè, bạn   là bạn của  (cô) . Vui lòng gửi lời mời kết bạn ...
Đồ Nam .
Đại boss     xóa !
"Bà  thằng bé  xem, độc  quá lâu nên u buồn thành cái dạng  , đáng thương... "
Đồ Nam  thấy càng  to hơn.
...
Chơi  tuyết thỏa thích , cũng coi như là đặt một dấu chấm tròn viên mãn cho chuyến du lịch . Hai  lên máy bay, Nguyễn Thu Thu thắt chặt dây an .
Máy bay còn  bay mấy tiếng nữa, tiếp viên hàng  đẩy xe nhỏ, dọn cơm canh đến  mặt, Nguyễn Thu Thu kinh ngạc phát hiện,  là phần ăn giống  bay  mà cô bảo  tệ.