Cũng may Trình Tuyển     , lúc Nguyễn Thu Thu đang húp cháo,  lấy một hộp thuốc trong ngăn kéo , chậm rãi lấy  hai viên,  rót một cốc nước sôi để ở một bên. Nguyễn Thu Thu  húp xong nửa bát cháo, ánh mắt  chằm chặp  đỉnh đầu cô khiến cô  thể  ngẩng đầu lên.
"Lại  nữa?"
Trình Tuyển nghiêm túc hỏi: "Ăn ngon ?"
"Sao,  ũng uốn ăn?" ( Anh cũng  ăn?)
"Vậy ngại quá... " Anh móc thêm một cái muỗng  từ trong ngăn kéo.
Nguyễn Thu Thu:!!!
Ngại quá cái cờ cờ,  dám đảm bảo cái thìa đấy   là chuẩn  sẵn từ  !
Nguyễn Thu Thu nghiêm khắc từ chối việc cùng Trình Tuyển chia sẻ một cái bát, quan hệ của bọn họ còn   thiết đến mức  thể uống chung một chén cháo, xin  tự trọng. Trình Tuyển yên lặng thu cái thìa , tiếp tục sâu kín  chằm chằm Nguyễn Thu Thu uống cháo.
Nguyễn Thu Thu  hiểu vì  lúc  ở tiệm cơm thì  ăn,  cô  thì  ngo ngoe rục rịch.
Cháo  ăn, thuốc  uống, Nguyễn Thu Thu đang định rời  thì  Trình Tuyển ngăn .
"Công việc bạn ?" Anh hỏi.
Nguyễn Thu Thu lắc lắc đầu.
"Vậy  việc ở đây , thuận tiện  thể  xem dự án mới."
"Được."
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Thu Thu vốn định từ chối nhưng  tưởng tượng đến cảnh văn phòng của cô  thể sẽ vinh dự  Đồ Nam tập kích  bất cứ lúc nào, cô quyết định vẫn nên ở đây thì hơn. Đồ Nam mà dính  lên thì   là đáng sợ bình thường , lắm lời đến mức Nguyễn Thu Thu  tìm  cách nào để   dừng  cả.
Cứ như , hai   đối diện , tự  việc của .
Trên bàn  việc đặt một chén  đặc,   là   cho   nhiệt miệng, Nguyễn Thu Thu  việc một lúc thì bắt đầu uống .
Trình Tuyển   việc đối diện cô, hiếm khi thấy  nghiêm túc như thế, Nguyễn Thu Thu sợ quấy rầy đến , tiếng thổi  cũng cố gắng  nhỏ  chút.
Trình Tuyển  màn ảnh máy tính, im lặng một lát.
Trong ánh  mờ mịt của Nguyễn Thu Thu,  xách ghế đến  bên cạnh Nguyễn Thu Thu,  laptop .
Nguyễn Thu Thu: "Anh  gì đấy?".
Trình Tuyển bình tĩnh, tay  dùng máy tính, tay trái nắm chặt lấy cái tay nhỏ mềm mại của Nguyễn Thu Thu, nắm chặt  buông: "Công việc."
Nguyễn Thu Thu: "..."
Mẹ cha thằng , gọi cô đến phòng  việc để sàm sỡ cô đấy ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-161-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Nguyễn Thu Thu đang định hất , Trình Tuyển  về phía cô, nhỏ giọng : "Một lúc thôi."
Cặp mắt  tỏ vẻ vô cùng tội nghiệp.
Nguyễn Thu Thu trầm mặc.
Thôi , cũng  là sẽ thử , ôm cũng ôm , vì một cái nắm tay mà giận dỗi cũng  cần thiết. Cô cầm chén  lên nhấp nhẹ một ngụm, chỉ cảm thấy ngón tay Trình Tuyển khô ráo thon dài, lòng bàn tay  một vết chai mỏng, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, tựa như là vất vả lắm mới bắt  một con cá trơn mượt  sông,  gì cũng  hịu buông .
Nắm nắm, Nguyễn Thu Thu bình tĩnh, đặt cốc  xuống một bên, tiếp tục xem máy tính.
"Đại boss? Đại boss, em đến đây!"
Nguyễn Thu Thu giật , giống như  bắt gian, bỗng nhiên vô thức hất tay  . Khoảng cách giữa hai  bọn họ quá gần,  Nguyễn Thu Thu đụng  Trình Tuyển, đang chuyên tâm công tác nên Trình Tuyển  sơ ý, cả  và ghế đều  đụng ngã.
Đồ Nam   cửa liền  thấy Đại boss nhà   chị dâu đẩy  mặt đất, rầm một tiếng,  bao nhiêu thê thảm thì  bấy nhiêu.
Cậu sửng sốt hồi lâu, mới lắp bắp nhỏ gọi g : "Bạo, bạo lực gia đình?"
Nguyễn Thu Thu: "..."
Trình Tuyển: "..."
Đồ Nam vẫn giữ nguyên động tác lúc đẩy cửa tiến , vai vươn thẳng, đầu nhún thấp, tiếc  cho một gương mặt  tuấn   động tác của   cho hèn mọn . Ánh mắt  d.a.o động giữa  trung,  vẻ đang  giả bộ   qua đường  thấy gì nhưng  thấy lương tâm cắn rứt, đành  trở thành  qua đường chính nghĩa.
Đồ Nam thì thầm tiếp tục : "Chuyện    lắm ?"
Nguyễn Thu Thu đang định giải thích.
Đồ Nam tiếp tục nhỏ giọng : "Hay là... Chị dâu, chị về nhà  tiếp tục?
Nguyễn Thu Thu: "..."
Đồ Nam mà   Trình Tuyển kéo  danh sách đen, thiên lý bất dung.
Bị cấp   thấy cảnh "bạo lực gia đình", Trình Tuyển  vô cùng bình tĩnh, chậm rãi chống đất  lên, nâng ghế dựa  đổ dậy. Nguyễn Thu Thu lúng túng hỏi: "Anh   chứ? Ngã  đau ?"
Trình Tuyển  trả lời cô, chỉ sâu kín thở dài.
Nguyễn Thu Thu hiểu Trình Tuyển đang chỉ cái gì.
Đồ Nam nhận  bầu  khí lạ lùng giữa hai   bắt đầu xuất hiện, ngượng ngùng : "Chuyện em định  cũng  quan trọng lắm, nếu đại boss đang bận  em  ngoài . "
Người qua đường chính nghĩa chuồn mất, để  vợ chồng hai  bốn mắt  .
Nguyễn Thu Thu nhất thời sốt ruột, quên cả đầu lưỡi vẫn còn đau: "... Xin ,    thương chứ?"