Từ Bích Ảnh đạp ga,  định chừa cho  bất kỳ một con đường sống nào.
Giờ đây trong lòng cô , hận thù là tất cả.
Người qua đường hoảng loạn thét lên, cửa sổ xe mở  một khe hở nhỏ, mái tóc phất phơ trong gió. Cô  chòng chọc  chiếc xe đối diện, tựa như  xuyên qua lớp kính chọc một lỗ   Nguyễn Thu Thu để cô   hậu quả của việc chọc giận  khác lớn đến cỡ nào.
Từ Bích Ảnh nghĩ đời  của cô  coi như xong . Cố Du chặt đứt quan hệ với cô ,  cô   trở mặt với  trong nhà chỉ vì bọn họ  cô  nghĩ thoáng , khuyên cô   xem mắt, gả cho một  bình thường, sống cuộc sống tầm thường.
Từ Bích Ảnh  khinh bỉ, cô    thể gả cho mấy kẻ thất bại tầm thường đó?
So với cuộc sống thanh thản, bình đạm, cô  thà rằng gả cho  chẳng  gì khác ngoài tiền như Nam Cung Ngạo Thiên. Từ lúc sinh , cô   tự ngủ với lòng, nhất định   một tình yêu mãnh liệt rầm rộ, cho dù là đời   đời , kỳ vọng lớn nhất của Từ Bích Ảnh vẫn là cuộc hôn nhân trong mộng đó.
Cô và  đó sẽ nắm c.h.ặ.t t.a.y  bước  lễ đường. Hoặc là gả cho tình yêu, hoặc là cho tiền, ít nhất   một trong hai.
Đời  vì sai lầm đặt nhầm kì vọng lên Trình Tuyển nên cô  mới  sống tạm bợ, lưu lạc, thất vọng khốn cùng,   mà   Trình Tuyển là ông chủ của Gia Trừng. Nhớ đến đời     sống khốn khổ như ,  mà từ đầu đến cuối, Trình Tuyển đều vững tâm  để ý đến cô , trơ mắt  cô  bước dần đến cái chết, Từ Bích Ảnh  càng thêm hận.
Cô  hận Trình Tuyển lạnh lùng, càng hận hơn  Trình Tuyển phân biệt đối xử. Nếu Trình Tuyển đối với tất cả   đều lạnh nhạt như thế thì  lẽ cô  sẽ  tuyệt vọng và phẫn nộ như bây giờ.  lúc cô   thấy Trình Tuyển đích  vạch   phận của , treo cho loại đàn bà như Nguyễn Thu Thu danh hiệu bà chủ Gia Trừng, Từ Bích Ảnh cảm thấy   sỉ nhục sâu sắc, cảm giác đó nhục nhã như  c** s*ch quần áo ném  đường.
Sự đối lập quá đỗi mạnh mẽ   khiến Từ Bích Ảnh ngày càng cảm thấy thống khổ.
Nguyễn Thu Thu   tiền,  chiếm   đàn ông  mỹ về  mặt như Trình Tuyển mà vẫn còn  quyến rũ hy vọng duy nhất của , Cố Du!
Cô   cam tâm!
Sống  một đời   thể  kết thúc như , cuộc sống khác xa với cuộc sống mà cô  mong !
Một khi  như ,  trời cao  cho cô  trùng sinh! Vì   để cô   trải qua cuộc sống còn thống khổ hơn cả đời ! Trơ mắt  những thứ vốn là của   cướp hết , mỗi ngày đều  giãy dụa trong đau khổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-164-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Nếu   Nam Cung Ngạo Thiên cũng   vứt bỏ cô , cô  sẽ  sụp đổ đến tình trạng như bây giờ.
- ---- Ngay cả loại phế vật như  cũng dám ghét bỏ cô , dựa  !
Trong lúc hai  cãi , Từ Bích Ảnh ác hướng đảm biên sinh*, m.á.u nóng xông lên đầu, tiện tay cầm d.a.o gọt trái cây chọc một phát   Nam Cung Ngạo Thiên. Vết d.a.o  đến mức trí mạng, Từ Bích Ảnh vốn định tự  kết thúc,   chấm dứt đời thứ hai hoang đường , lúc  cô  chợt nhớ tới Nguyễn Thu Thu, cô   cam tâm c.h.ế.t một , loại phụ nữ    hổ như Nguyễn Thu Thu  vẫn dương dương đắc ý sống thỏa mái, Nguyễn Thu Thu  xứng  sống!
*(恶从胆边生: Ác tòng đảm biên sinh) xuất phát từ câu (怒从心头起, 恶向胆边生: Nộ tòng tâm đầu khởi, ác hướng đảm biên sinh). Câu  xuất phát từ những truyện về lịch sử thời ngũ đại  về Chu Ôn khi     việc  , tức giận từ trong tâm  mà  thể bất chấp   việc.
Cho nên, cô   tìm đến tận cửa.
"Tiền là của tao,  cũng là của tao!" Từ Bích Ảnh gào rống.
Hai xe va chạm với  chỉ còn là chuyện của vài giây đồng hồ nữa, tim Nguyễn Thu Thu nhảy lên tận cổ, chẳng  tại , một cơn khủng hoảng  bao giờ  bao phủ lấy cô khiến cô   run rẩy. Cô thấy bác tài đang cật lực đánh tay lái, cô  thấy tiếng bánh xe vang lên tiếng két chói tai  mặt đường do chuyển bánh đột ngột. Chiếc xe kịch liệt lật sang một bên.
Trong giây phút cái c.h.ế.t gần trong gang tấc, trong tâm trí Nguyễn Thu Thu đột nhiên hiện  gương mặt của Trình Tuyển.
Cô nghĩ, nếu cô xảy  chuyện, Trình Tuyển   cơm ăn thì    bây giờ? Anh sẽ  xổm  nền tuyết chờ cô, giống như  đó, cứ mãi chờ cô trở ?
Anh , đừng .
Anh ,  thích em.
Anh , ôm một lát thôi.
Mà cô nên trở về trả lời  mới .
"Ầm!"
Mê Truyện Dịch