mà, mấy  nhát gan  dọa như thế,  dễ để  bóng ma tâm lý. Nguyễn Thu Thu thấy áy náy, vội vàng cứu chữa: "Cái đó----- Anh  đói bụng ? Có  ăn chút gì đó ?"
Trình Tuyển   đầu , tiếp tục .
Nếu là lúc , lấy danh nghĩa đồ ăn, Trình Tuyển chắc chắn sẽ tha thứ cho cô. Trong mắt ,   gì sánh bằng đồ ăn.
Mà bây giờ...
Trình Tuyển   mà! Không để ý đến cô!
Lần  Nguyễn Thu Thu thực sự nhận  tính nghiêm trọng của vấn đề .
Cô đuổi theo, Trình Tuyển tiến  thư phòng, lườm cô một lúc, vẻ mặt "Tại    theo  ". Nguyễn Thu Thu ngượng ngùng : "Anh xác định  thật sự   ăn chút gì ? Hôm qua em  mua ít spaghetti đấy,  spaghetti thịt xay  spaghetti hải sản cũng !"
Trình Tuyển dừng chân trong chốc lát, trả lời trong ánh mắt mong mỏi của Nguyễn Thu Thu: "Không ăn. Có hại cho sức khỏe."
Nguyễn Thu Thu: "....."
Cô chắc chắn chuyện Trình Tuyển am hiểu nhất chính là dụ cô tự đào hố,  đó  dụ cô tự nhảy xuống.
Nguyễn Thu Thu hỏi: "Anh thật sự  ăn? Em đói bụng,  thể nhân tiện nấu thêm một phần cho ."
"Không ăn."
"Vậy  ."
Nguyễn Thu Thu rời khỏi thư phòng,   Trình Tuyển đóng cửa . Cô  nhịn  thở dài,  thế   dọa Trình Tuyển , bây giờ thì  , từ lúc bọn họ quen  tới nay, đây là  thứ hai Trình Tuyển giận cô.
Lần đầu tiên, đến bây giờ Nguyễn Thu Thu vẫn   lý do, nhưng  đó vì chuyện ăn vụng cơm hộp, quan hệ bạn bè giữa bọn họ  bình thường .
 bây giờ là quan hệ nam nữ,   chữa như thế nào bây giờ?
Chẳng lẽ là ôm một cái? Hôn một cái?...
Nguyễn Thu Thu: "....." Xùy xùy, vẫn là dùng đồ ăn dụ dỗ , mấy chuyện  đó chẳng đáng tin cậy chút nào.
Rốt cuộc thì Trình Tuyển cũng chẳng bao giờ  theo lẽ thường hết.
Có sẵn spaghetti, Nguyễn Thu Thu băm thịt, khí nóng hầm hập khiến cả căn phòng ấm áp hẳn lên. Cô bê một đĩa spaghetti, lặng lẽ  đến cạnh cửa thư phòng Trình Tuyển, gõ gõ cửa.
"Trình Tuyển? Trình Tuyển? Spaghetti  xong  !"
Cánh cửa bên  truyền đến giọng Trình Tuyển rầu rĩ: "Anh buồn ngủ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-185-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
".... A,  . Vậy nếu  đói bụng thì hâm nóng lên ăn nhé."
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Thu Thu nghĩ,   cô xong đời ,   khi nào Trình Tuyển mới nguôi giận đây. Cô chán nản ôm đĩa spaghetti, một  về phòng, một  ăn.
.....
Cùng lúc đó.
Nằm  giường, Trình Tuyển đang ôm điện thoại.
Ánh đèn mờ nhạt của điện thoại chiếu rọi khuôn mặt .
Màn hình hiện  một trang   đánh dấu,  lưu từ  đó. Trên đó :
Loại đàn ông mà phụ nữ  thích nhất.
Một: Nhát gan ấu trĩ.
Hôm nay Nguyễn Thu Thu vẫn là Nguyễn Thu Thu buồn bực.
Rõ ràng sáng sớm ngày hôm qua, lúc  lên xe, cô còn  thèm để ý đến Trình Tuyển, hôm nay thì   ngược . Trình Tuyển  ghế  y như cô hôm qua,  còn cố tình rúc  một góc, cách Nguyễn Thu Thu một đoạn dài.
Hai  im lặng, bác lái xe thấy thế cũng cảm thấy   hổ, dứt khoát kéo tấm rèm ngăn cách để vợ chồng hai  tự giải quyết vấn đề.
Trình Tuyển cúi đầu, hai tay đút túi. Tóc  mềm mại lòa xòa,  vẻ như tối qua ngủ   ngon,  như xù lông, sợi tóc cong lên một độ cung nhỏ hình thù kỳ quái,    cảm thấy đáng yêu  chịu nổi.
Mí mắt  buông xuống,   là đang ngắm chân   đang ngơ ngẩn  sàn xe. Từ góc nghiêng chỗ Nguyễn Thu Thu, chỉ cần nghiêng mặt liếc một cái là  thấy hàng lông mi mảnh khảnh dày đặc của ,  một hồi lâu mới chậm rãi chớp một cái.
... Nếu    còn chớp mắt, cô sẽ nghĩ bên cạnh  là một hình nhân khổng lồ mất.
Nguyễn Thu Thu càng sầu não.
Có câu châm ngôn gì nhỉ, vợ chồng đầu giường cãi  cuối giường  hòa,   vẫn còn nhớ mãi  quên thế chứ? Nguyễn Thu Thu phát hiện mắt  thâm sì,  vẻ ngủ   ngon cho lắm, thật áy náy quá .
Quả nhiên là  dọa . Cô  nên lấy mấy chuyện như   đùa.
Nguyễn Thu Thu vẫn còn nhớ hồi cô còn học cấp hai, trong lớp  một cô bạn học khá giỏi sợ côn trùng vô cùng. Lúc đó các bạn nam trong lớp đều đang trong độ tuổi  gặp  ngại, chó gặp chó ngại,   đạo đức là gì,   tài trêu chọc  khác, chớp  cơ hội là bung lụa ngay. Không  bọn họ     cô bạn  sợ côn trùng, thức đêm bắt một đống côn trùng, nhét  bộ  cặp sách của cô bạn đấy.
Sau khi hết tiết thể dục, cô bạn  lớp mở cặp lấy sách  học, sách vở  móc , móc  một đống xác côn trùng,  còn  vài con côn trùng sống nhảy lên cả mặt và cổ của cô bạn.
Trong lớp vang lên một tiếng hét thê lương.