"Đây là cái gì?" Anh chỉ chỉ  cây mascara.
"Móa,   em sợ  chết."
Căn phòng đang yên ả  vang lên tiếng Trình Tuyển, dọa run tay, cây mascara đập  mí mắt,  hỏng cả công sức của cô từ nãy đến giờ.
"Anh    thể   một câu ?"
Trình Tuyển chậm rãi : "Đây  đúng ? Giống như là hôm nay thời tiết thế nào, trưa nay em ăn gì, dựa  chuyện đối phương đang  tìm  một đề tài sẽ khiến cho cuộc  chuyện của hai  dễ dàng hơn."
Một chuỗi lý luận của  khiến Nguyễn Thu Thu kinh ngạc.
"Anh học ở   thế?" Trình Tuyển mà cũng bắt đầu để ý đến kỹ năng  chuyện, ầy dà,   nha!
Nghe Nguyễn Thu Thu hỏi , Trình Tuyển lập lờ: "Trên mạng quảng cáo."
"Ồ..."
Nếu để Nguyễn Thu Thu   lôi hết sách vở về đề tài nam nữ  xem nát, sẽ  cô cà khịa c.h.ế.t mất. Chỗ quan trọng cần nhấn mạnh nhất ở đây là, ông chủ Trình cẩn thận tỉ mỉ tham khảo một lượng tài liệu khổng lồ, chủ yếu lấy  điểm  Douban, lập  một danh sách.
Danh sách bí mật cuối cùng, chỉ   là  tư cách   nội dung cụ thể.
Nguyễn Thu Thu cẩn thận dùng tăm bông lau sạch mascara  nhòe, tiếp tục : "Tối nay  tự  ăn nhé, em   ngoài."
"Em  ?"
"Lão Mạnh đưa em  một buổi họp mặt nhỏ, tiếp xúc với các lớp   , đây là một chuyện  đối với em. Có lẽ  tối muộn mới về , cho nên...  tự xử ."
Trình Tuyển im lặng một lúc lâu, ừ một cái, yên lặng   khỏi phòng ngủ Nguyễn Thu Thu.
Nguyễn Thu Thu: "???"
Không hiểu tại , trong đầu cô  hiện lên cảnh Trình Tuyển đầu đầy tuyết, đìu hiu hát "Cải thìa nhỏ". Nguyễn Thu Thu vội vàng lắc lắc đầu, hất cẳng suy nghĩ quái dị   khỏi não.
Cô xách túi lên, kéo gọn tóc bên vành tai ,  Trình Tuyển đang   ghế sofa.
"Anh nhớ  ăn cơm,   ăn thực phẩm rác  đấy."
Ánh mắt Trình Tuyển  theo cô.
Nguyễn Thu Thu đang  giày ở cửa, ngẩng đầu, Trình Tuyển một tay đút túi  đến  mặt cô. Nguyễn Thu Thu vẫy vẫy tay tạm biệt : "Em  đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-190-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Mê Truyện Dịch
"Nhớ về sớm."
Trình Tuyển lẻ loi  ở cửa, cứ  như là Nguyễn Thu Thu sắp vứt bỏ   bằng. Nguyễn Thu Thu    chằm chằm,   đành lòng , đang nghĩ xem  nên đến trấn an  một lúc  thì đúng lúc    chậm rãi lên tiếng: "Cửa hàng KFC ở   ship hàng  buổi tối,     xuống, lúc em về mua hộ  một phần nhá."
Nguyễn Thu Thu: "....."
"Phải  tương ớt ngọt, sốt mayonnaise. À, còn  thêm một phần khoai tây chiên nữa nhé, một cốc cocacola."
Nguyễn Thu Thu: "..."
Trình Tuyển: "Anh  xong , em  ."
Nguyễn Thu Thu: ""....."
Vứt  hai chữ âm vang cho thằng nhãi ranh .
"Tạm! Biệt!"
Lão Mạnh mở cửa xe,  lúc Nguyễn Thu Thu . Nguyễn Thu Thu thấy   hổ, may mà lão Mạnh cũng tiện đường, cô liền gửi địa chỉ cho lão Mạnh. Lão Mạnh đến sơn, Nguyễn Thu Thu  từ xa  thấy chiếc BMW xanh ngọc phong cách, hai bên  xe  phun hình vẽ lên,   là nhân vật anime nào đây.
Chiếc xe   bắt mắt,  qua đường   đầu  ngoái  mấy , cũng   lôi điện thoại  chụp tấm hình lưu   kỉ niệm.
Lão Mạnh   ghế lái : " còn sợ cô  tìm thấy đấy."
"Sao   tìm thấy  chứ." Nguyễn Thu Thu thắt chặt dây an , "Xe lão là trung tâm của chỗ   đấy."
Lão Mạnh coi lời  như khích lệ, ha ha  phớ lớ.
"  ngờ vợ chồng hai   ở một khu chung cư bình thường như  đấy. Không an  lắm,  dịp thì chuyển sang chung cư cao cấp khác , dạo      cũng , đừng coi thường thói đời."
"Ừm,   ."
Nguyễn Thu Thu   thể , chung cư  đối với Trình Tuyển  chỉ đơn giản là một nơi ở. Với , nơi đây là cả một bầu trời ký ức.
"Người  hôm nay ăn mặc xinh thật đấy. Chao ôi, tiếc là con trai  vẫn còn   học, nếu    bảo cô chờ nó . Trong nhà cô còn  chị em gái nào xinh  , giữ cho  mấy cái."
Nguyễn Thu Thu: "Sao   như lừa bán  thế?"
Trên đường  hai  trò chuyện,  đúng  vẫn là lão Mạnh đơn phương  chuyện, liên miên lải nhải khoe với Nguyễn Thu Thu rằng triển lãm Anime mùa xuân chơi vui thế nào. Nguyễn Thu Thu  đến mức hoa mắt chóng mặt, may mà cách chỗ họp mặt  còn xa, lúc cô xuống xe, cảm giác như  là Andy  trốn khỏi ngục giam, hận  thể duỗi tay nghênh đón bầu  khí của tự do.
Nơi tổ chức là một câu lạc bộ tư nhân,   đều  dùng thẻ hội viên. Nguyễn Thu Thu thấy mới mẻ, suốt đường đều  theo  lưng lão Mạnh, cố gắng để cho biểu hiện của   giống mấy tên nhà quê.