"Được  ..... Xin   quấy rầy!!!"
Nói xong vài câu xin , thầy bói cắp đ.í.t chạy trối chết, cơ thể khỏe mạnh  giống một lão già chút nào.
Nguyễn Thu Thu   lưng Trình Tuyển, nghệt mặt.
"Này, hôm nay  uống nhầm thuốc ? Sao cả ngày hôm nay thấy   vui suốt thế, còn hung dữ nữa....."
Nguyễn Thu Thu còn  kịp  hết câu Trình Tuyển  xoay  ôm Nguyễn Thu Thu  lòng. Tay  vòng   lưng Nguyễn Thu Thu khiến cô  thể  dựa sát  lòng . Chôn mặt trong quần áo Trình Tuyển, tim Nguyễn Thu Thu nhảy loạn lên, mặt đỏ bừng.
"Rốt cuộc     ?" Khí thế của cô nhanh chóng dịu xuống.
Trình Tuyển dựa  vai cô.
Hồi lâu , rầu rĩ : "Đừng ."
"Em chắc chắn sẽ   , em    lúc nào chứ." Nguyễn Thu Thu buồn .
Sao hôm nay Trình Tuyển  nghĩ cô   nhỉ, chẳng lẽ vì cô cúi đầu  thần linh? Nguyễn Thu Thu  hiểu  , vỗ vỗ lưng Trình Tuyển trấn an tinh thần .
Trình Tuyển ôm cô thật lâu, Nguyễn Thu Thu dường như  thể cảm giác  ánh mắt trách móc của vài bác gái đến dâng hương. Cho dù là   ở trong đền nhưng ở trong sân mà   cũng  hợp. Nguyễn Thu Thu  hổ  hiệu cho Trình Tuyển buông tay , để bọn họ rời khỏi đây
Trình Tuyển  tình nguyện, một lúc  mới chịu buông tay. Hai   , bầu  khí mờ ám  bắt đầu xuất hiện
Sau đó.
Nguyễn Thu Thu  thấy một vết son môi loang lổ  áo hoodie xám của Trình Tuyển.
Nguyễn Thu Thu: "....."
Vết son môi  áo hoodie của Trình Tuyển đặc biệt bắt mắt, Nguyễn Thu Thu thấy   hổ. Cô  sức chà lau bằng khăn giấy, lau thế nào cũng  sạch, ngược  còn  lan  một vệt hồng lớn.
Nguyễn Thu Thu "... Cứ như . "
Trình Tuyển  mấy để tâm đến việc  mặc một cái áo nhuộm một vệt hồng chói mắt  tới  lui, xách túi bánh ngọt  gió lạnh thổi đến cứng rắn trở về nhà.
Cuối cùng hai  cũng  thể ăn cơm bên ngoài,  đúng lúc trong tủ lạnh vẫn còn cà ri, Nguyễn Thu Thu nấu một nồi đầy ắp, hạt gạo đầy đặn tỏa khói nghi ngút trong nồi cơm điện, cô múc cho Trình Tuyển nhiều thêm mấy muỗng để đền bù cho vết son môi đáng  hổ của .
Trình Tuyển chầm chập ăn cơm,     là ảo giác của cô , Trình Tuyển dường như im lặng hơn so với lúc .
Nguyễn Thu Thu    thôi, cuối cùng vẫn   gì.
Mê Truyện Dịch
Sau bữa ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-197-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
Cô ở  ghế sa lon xem tivi tùy tiện bật một kênh nào đó, vậy mà  bật trúng kênh đang phát  phim « Tân Bạch nương tử truyền kỳ ». dù  c*̃ng   xem, Nguyễn Thu Thu  cùng xem tivi  bóc chuối tiêu ăn. Trên TV đang chiếu đến đoạn Bạch nương tử  đàn áp  tháp Lôi Phong, tách biệt với Hứa Tiên,   thảm thiết,  bắt lấy đối phương nhưng  bất lực.
Nguyên gốc  cảm động, mặc dù  nội dung kế tiếp, Nguyễn Thu Thu vẫn nước mắt rưng rưng, rút khăn tay  lau nước mắt.
Trình Tuyển  ngang qua thấy cảnh .
Nguyễn Thu Thu   ghế sa lon  sụt sùi  TV, trong TV đoạn tình cảm  - yêu sắp bước đến kết cục chia ly.
"..."
Anh bỗng nhiên  lên , tắt TV . Nguyễn Thu Thu đang xem hăng say, TV bỗng nhiên đen thùi lù, cô ngơ ngác. Cô mắt đỏ hoe hỏi: "Anh  thế? Sao  tắt TV của em?"
Trình Tuyển bình tĩnh  chằm chằm cô, trầm mặc,   một lời.
Nguyễn Thu Thu: "???"
Trong cái  đầy thắc mắc của cô, Trình Tuyển chậm rãi bước đến  mặt,  xuống,  Nguyễn Thu Thu.
"Anh vẫn  hỏi, trong đền em  cầu nguyện gì?
Còn tưởng rằng    chuyện gì quan trọng lắm, thần kinh Nguyễn Thu Thu căng sít , đang đợi Trình Tuyển lên tiếng,  ngờ là   hỏi chuyện nhỏ nhặt . Cô dở  dở  : "Em còn tưởng chuyện gì chứ. Thì là hi vọng  khỏe mạnh bình an, hi vọng tất cả   đều sống , những thứ đó."
"Ước vọng đều sẽ trở thành sự thật ? "
"Em cảm thấy nhất định sẽ trở thành sự thật." Bọn họ đều sẽ bình an sống hết cả đời .
"Vậy em   cầu điều gì ?" Trình Tuyển hỏi.
"Ừm? Anh cầu gì?" Nguyễn Thu Thu đột nhiên bừng tỉnh, "Không  là cầu cho em mau  Mãn Hán  tịch cho  đấy chứ?"
Cái thằng ch.ó c.h.ế.t ! Nói   , chủ đề vẫn chuyển sang đồ ăn!
Trình Tuyển lắc đầu: "Không . "
Trình Tuyển  cô, : "Nguyện vọng của  là, em sẽ  bao giờ rời khỏi ."
"..."
"..."
Căn phòng bỗng chốc rơi  im lặng. Nguyễn Thu Thu kinh ngạc  Trình Tuyển,  cô đơn  xổm  mặt đất, tựa như một con ch.ó cỡ lớn sắp  bỏ rơi,  dám tới gần Nguyễn Thu Thu quá mức, sợ dọa chạy mất,  xong lập tức rũ mắt xuống.
Hồi lâu , Nguyễn Thu Thu khẽ than. Cô chống cùi chỏ xuống đầu gối, lưng hạ thấp xuống, rút ngắn  cách với Trình Tuyển.