Hai  ăn cơm tối, Nguyễn Thu Thu vẫn  xem « Tân Bạch nương tử truyền kỳ »,   một thằng cha tay dài nào đó nhanh tay cướp mất điều khiển chuyển sang Tay xé quỷ.
*手撕鬼子.
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Thu Thu: ".... Em  ngờ    phẩm vị như ."
Trình Tuyển bình tĩnh : "Đây là chủ nghĩa hiện thực ma huyễn, dùng phương pháp khoa trương để châm chọc, dùng hài kịch để kể chuyện bi ai,..."
"Xì xì xì tốp ngừng! Dừng! "Nguyễn Thu Thu dở  dở , thật sự là phục  luôn .
Chạng vạng tối, bên ngoài mưa tí tách tí tách, gió lạnh thổi đến một làn  khí ẩm,  ngừng chui  theo khe cửa, lạnh đến phát sợ. Nguyễn Thu Thu khoác áo khoác cùng Trình Tuyển xem TV một lúc, skill cà khịa level max, luôn miệng líu lo  ngừng đây là cái kịch bản quỷ quái gì.
Trình Tuyển lặng yên  Nguyễn Thu Thu chửi.
Lúc , điện thoại Nguyễn Thu Thu vang lên.
Cô cầm điện thoại di động lên, phía  hiện lên tin nhắn đến từ Đồ Nam.
Đồ Nam: Chị dâu, em   với chị một chuyện, Đại boss  ở bên cạnh chị ?
Nguyễn Thu Thu liếc mắt  sang Trình Tuyển theo bản năng,  đang chậm rãi bóc chuối tiêu,  để ý đến động tác nhỏ của Nguyễn Thu Thu.
Nguyễn Thu Thu: Cậu .
Đồ Nam trả lời  nhanh.
Đồ Nam: Chị dâu, em chỉ   thôi nhé. Gần đây..... Tinh thần đại boss   lắm, hai .... Hai   giận dỗi  chuyện gì nữa ?
Nguyễn Thu Thu: "Đâu  !!!"
Đồ Nam: Ý! Vậy   hai ! Khụ khụ cái đó, chị dâu , buổi tối hai  vẫn  chú ý nghỉ ngơi một chút nhé, đừng  việc quá sức ha, cẩn thận thận hư.
Nguyễn Thu Thu:...
Đồ Nam huyên thuyên một thôi một hồi, Nguyễn Thu Thu vẫn im lặng. Bên cạnh, Trình Tuyển vẫn đang ăn chuối tiêu, hai má phình lên, trông như một con sóc . Cẩn thận  , đúng là vẻ mặt của    xanh xao, trạng thái tinh thần   như bình thường. Trước mặt Nguyễn Thu Thu, Trình Tuyển   vẻ  chuyện đều  bình thường, nếu    Đồ Nam, Nguyễn Thu Thu cũng    ngủ   mấy  ở văn phòng.
Ban ngày ngủ gật, buổi tối  gì?
Nguyễn Thu Thu nhịn  hỏi . Theo tính cách của Trình Tuyển, nếu như    việc giấu đầu giấu đuôi thì cho dù cô  hỏi  cũng sẽ  giải thích tình hình thật sự.
Buổi tối,sắp đến lúc tắt đèn, Nguyễn Thu Thu dặn dò: "Anh  ngủ sớm . "
"Được. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu/chuong-200-xuyen-thanh-co-vo-doc-ac-cua-nam-phu.html.]
...
Đêm nay, Nguyễn Thu Thu ngủ  ngon.
Nỗi nghi vấn cứ quanh quẩn mãi trong đầu của cô  , cô xoay qua xoay , từ nãy giờ đều đang nghĩ xem vì  Trình Tuyển  ngủ . Thật vất vả mới ngủ   thì  lâu   tỉnh , đồng thời mất hết cả cảm giác buồn ngủ.
"... "
Ngoài cửa trời vẫn tí tách tí tách mưa vẫn  ngừng, những hạt mưa tí tách rơi lên bệ cửa sổ, nưng theo âm thanh gầm rú của rừng cây, từng cơn gió lạnh len lỏi  tận đáy lòng khiến Nguyễn Thu Thu sợ run .
Cô cẩn thận từng li từng tí khoác áo khoác, cẩn thận từng li từng tí, nhón chân khẽ khàng chậm rãi bước đến cửa phòng ngủ, đẩy cửa . Phòng khách đen kịt, Nguyễn Thu Thu lén lén lút lút  đến thư phòng của Trình Tuyển, ý đồ   xem buổi tối   gì mà   ngủ.
Cửa thư phòng của Trình Tuyển đóng chặt,  một tiếng động nhỏ nào.
Nguyễn Thu Thu lén lút ghé lỗ tai   động tĩnh.
 lúc ,  lưng truyền đến một giọng hỏi thăm trầm thấp: "Em đang  cái gì ?"
Một giây , tiếng hét kinh thiên động địa của Nguyễn Thu Thu vang lên: "A A A A ma A! "
Nguyễn Thu Thu   hồn, xem chừng là  dọa  nhẹ. Khuôn mặt nhỏ của cô trắng bệch, hồi lau  vẫn  lấy   hồn phách.
Trong nháy mắt đó, cô thật sự là  dọa đến thăng thiên .
Lòng Nguyễn Thu Thu hãy còn sợ hãi, vỗ vỗ ngực: "Anh ở phòng khách  gì? Làm em sợ  chết! "
Đèn phòng khách  bật, Trình Tuyển  trong phòng khách tối om,  thấy rõ nét mặt của , chỉ  thấy giọng  bình tĩnh hỏi: "Em đang  gì? Tại    lén phòng . "
Nguyễn Thu Thu ngượng ngùng : "Thấy dạo  tinh thần của     nên  xem buổi tối   gì.    thức trắng cả buổi tối đấy chứ?"
Đâu chỉ là một đêm  ngủ,  chuyến  đền thờ  , cả mấy đêm   đều  ngủ.
Loại cảm giác lo  lo mất   dễ chịu chút nào.
Trình Tuyển tỉnh bơ  dối: "Anh chỉ  sofa một lúc cho tiêu cơm thôi."
Nguyễn Thu Thu: "... "
Anh  thể  dối  sức thuyết phục hơn  ? Hơn nửa đêm  mà còn tiêu cơm, chắc Trình Tuyển  mệt não lắm mới nghĩ   cái lý do thuyết phục như .
Nguyễn Thu Thu hỏi: "Anh  ăn vụng đồ ăn vặt nữa  ? Anh  xem, nhỡ    em ở đây đôn đốc  thì ? Sớm muộn gì  cũng tự hại c.h.ế.t  cho xem."